Thập Niên 70: Mẹ Kế Nuôi Con

Chương 269: Quỷ hút máu 3

Mẹ Hồng Mai cười lạnh: “Tao tới cũng tới rồi, mày không định để tao về với hai bàn tay trắng đấy chứ?”
Thật ra Tô Chấn Trung đã không thể nhịn được từ lâu rồi nhưng vẫn luôn sợ mẹ Hồng Mai làm khó, cũng cũng không tiện trở mặt với một bà già, nhưng hôm nay bà mẹ vợ lòng tham không đáy này còn bắt nạt đến đầu em gái nhà mình, khiến anh ta cũng không có cách nào nhịn được nữa: “Bà còn muốn thế nào nữa? Muốn chuyển sạch cả nhà chúng tôi mới cam lòng sao?”
Mẹ Hồng Mai bị Tô Chấn Trung quát như vậy cũng sững sờ.
Ngày thường đứa con rể này không nói chuyện nhiều cho lắm, lần nào mụ ta tới cũng cãi nhau ầm ĩ một trận, không đạt được mục đích thì không chịu từ bỏ, chuyện gì anh ta cũng để con gái quyết định nên mụ ta còn
tưởng con gái đã sớm nắm thóp được anh ta rồi chứ.
Nhưng hôm nay đã xảy ra chuyện gì thế này?
Lương Hồng Mai cũng sững sờ, chồng mình vốn nho nhã lễ độ, ngày thường nói chuyện cũng không lớn tiếng
cơ mà, cô ta nhanh chóng đẩy mẹ mình đi ra ngoài: “Mẹ, Tiếu Tiếu đang ở đây đó, mẹ kêu sau này con làm người thế nào ở nhà mẹ chồng đây? Mẹ đừng như thế nữa được không?”
Mẹ Hồng Mai phản ứng lại, lập tức chỉ vào mũi Tô Chấn Trung mà chửi: “Mày tính làm phản phải không, lúc đầu
bao nhiêu người giàu có nhìn trúng con gái tao, nếu không phải mày mặt dày nhiều lần tới cửa thì tao còn có thể gả con gái cho một thằng quê mùa nghèo rớt mồng tơi như mày được sao? Con gái tao tùy tiện gả cho một
người thành phố còn không nở mày nở mặt hơn à? Bây giờ mày tới là muốn lên mặt dạy đời tao đúng không?
Hå?”
Tô Chấn Trung dùng sức nghiến răng, cảm xúc đã kìm nén nhiều năm lập tức bùng phát: “Vâng, nếu như tôi sớm biết sau lưng cô ấy giấu một ổ quỷ hút máu lớn như các bà, vậy các bà có cho lại tiền tôi cũng chẳng dám lấy, tôi nghèo như vậy tôi còn lấy được sao?
Cha mẹ tôi vất vả tạo điều kiện cho tôi học xong cấp ba, nhưng tôi đi làm nhiều năm như vậy cũng chưa cắt được
mấy cân thịt về cho nhà mình, cũng không hiếu kính được cha mẹ tôi mấy đồng, không mua được một bộ quần áo mới cho cha mẹ tôi, cháu trai tôi đã năm tuổi mà ngay cả cái bút chì tôi cũng chưa từng mua cho thằng bé được một cái, toàn bộ tiền và phiếu đều cho Hồng Mai mang đi chu cấp cho cả nhà quỷ hút máu các người, lẽ
nào còn chưa đủ sao? Bây giờ ngay cả cháu trai và cháu ngoại của tôi muốn ăn một viên kẹo bí đao mà đơn vị của tôi phát, lẽ nào còn phải gửi thư báo cáo với bà mới có thể ăn được sao?”
Tô Chấn Trung vẫn luôn nho nhã lịch sự, bây giờ đôi mắt lại đỏ ngầu, mỗi một chữ đều mang theo áp lực và sự tuyệt vọng đến điên cuồng, nghĩ cũng biết anh ta thật sự đã đến mức độ không thể nhịn được nữa rồi. Nhiều năm như vậy nhưng anh ta chưa bao giờ từng nói nửa câu nào với người trong nhà, người nào trong thôn
đều ngưỡng mộ anh ta lấy được một người thành phố giống như Lương Hồng Mai, đều cho rằng anh ta quý nhờ nhà vợ, nhưng có ai biết anh ta gặp phải một gia đình nhà vợ như vậy?
Cái gọi là quan thanh liêm khó quản chuyện gia đình, mỗi cây mỗi hoa mỗi nhà một cảnh, bây giờ Tô Tiếu Tiếu
xem như đã hiểu ra rồi, cô vẫn luôn rất buồn bực, rõ ràng thu nhập của gia đình anh cả chị cả không thấp nhưng
thật sự rất ít khi cầm thứ gì về cho nhà, Đại Bảo cũng không được nuông chiều, bản thân hai vợ chồng bọn họ cũng rất cần kiệm, không phải là loại người tiêu tiền như nước, hóa ra nguyên nhân lại nằm ở đây. Lương Hồng Mai ôm mặt khóc, ra sức nói xin lỗi Tô Chấn Trung.
Mẹ Hồng Mai cũng là lần đầu tiên nhìn thấy bộ dạng ma quỷ như vậy của con rể, vốn còn đang sắp xếp từ ngữ
xem nên đáp trả thế nào thì Tô Chấn Trung đã nói thẳng: “Bám vào người bọn tôi hút máu nhiều năm như vậy
rồi còn có gì chưa đủ sao? Sau này nếu như Hồng Mai còn dám lấy một xu, một phiếu nào mang về cho nhà mẹ đẻ vậy tôi sẽ lập tức ký đơn ly hôn với cô ấy, Đại Bảo sẽ theo tôi, tôi chân thành mong rằng các người sẽ tìm được một gia đình giàu có lấy mãi không hết dùng mãi không cạn, chứ một người nghèo như tôi không thể nuôi được cả gia đình các người, tôi nói được thì làm được!”
Ly hôn? Mẹ Hồng Mai hoảng hốt, mụ ta hoàn toàn không ngờ được đứa con rể ngày thường thoạt nhìn rất dễ ở
chung này sẽ nhắc đến hai chữ ly hôn. Mụ ta thiên vị hai đứa con trai là thật nhưng thật sự cũng chưa từng nghĩ sẽ hủy hoại con gái.
Mụ ta biết con rể quyết tâm nên không dám làm gì nữa, lỡ như phá hỏng cuộc hôn nhân của con gái rồi, đến khi đó cô ta chạy về nhà mẹ đẻ ăn bám mụ ta vậy người chịu thiệt vẫn là mụ ta, nên mụ ta hùng hổ rời đi ngay, Lương Hồng Mai khóc, Đại Bảo cũng ôm mẹ mình khóc oa oa.
1005 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận