Thập Niên 70: Mẹ Kế Nuôi Con

Chương 523: Bánh trôi nhỏ

Đám trẻ vừa xem tivi vừa uống nước đường, Bánh Đậu nhỏ hỏi: “Anh Trụ Tử, nhà anh có tivi không?” Trụ Tử nhỏ gật đầu: “Có, nhưng hôm nay cha có việc phải ra ngoài, lúc anh qua đây vẫn chưa lắp anten, ông nội nói hôm nay muốn xem đêm xuân kêu cha nhất định phải lắp xong trước ba mươi tết”
Cơm Nắm bảo: “Vẫn là anh nhịn được, chứ bọn em vừa mang về đã nôn nóng kêu cha lắp ngay rồi.
Tô Tiếu Tiếu đáp: “Trụ Tử điềm tĩnh không nôn nóng như con”
Bánh Bao nhỏ cắn một miếng bánh trôi nhỏ mềm mại, miệng còn lưu lại hương thơm, đôi mắt híp lại đầy hạnh
phúc: “Bánh trôi nhỏ mẹ làm thật ngon”
Bánh Trôi nhỏ thích nhất là ăn thứ ngọt ngào mềm mại này: “Con cũng cảm thấy ngon.
Bánh Bao nhỏ: “Bánh Trôi nhỏ ăn bánh trôi nhỏ tròn tròn rồi, mẹ ơi, khi nào mẹ mới làm bánh bao nhỏ cho con, để Bánh Bao nhỏ cũng ăn bánh bao nhỏ vậy?”
Tô Tiếu Tiếu rầu rĩ: “Không phải hôm trước con mới ăn tiểu long bao sao?”
Bánh Bao nhỏ lắc đầu: “Tiểu long bao là tiểu long bao, bánh bao nhỏ và bánh bao nhỏ, khác nhau mà mẹ”
Tô Tiếu Tiếu: “Tiểu long bao chính là bánh bao nhỏ, lớn hơn gọi là bánh bao bự”
Bánh Bao nhỏ: “Được rồi, vậy con có thể ăn thêm hai viên bánh trôi nhỏ nữa không?”
Tô Tiếu Tiếu: “Không được, hôm nay con đã ăn rất nhiều đồ rồi?
Bánh Bao nhỏ không từ bỏ: “Vậy khoai lang thì sao ạ?”
Tô Tiếu Tiếu:
66 99
Bánh Bao nhỏ: “Vậy kẹo thì sao?”
Tô Tiếu Tiếu: “ ” Rốt cuộc tại sao cô còn muốn nấu trà chiều nữa?
Cuối cùng Bánh Bao nhỏ vẫn được nếm thử một bát nước đường khoai lang không có bánh trôi như đúng ý nguyện, cả một buổi chiều đều rất vui vẻ.
Trụ Tử nhỏ mang không ít câu đối xuân đi, còn có cả bánh rán mặn và nước đường nữa. Tô Tiếu Tiếu kêu Cơm Nắm bưng hai chậu hoa thủy tiên để cậu bé chuyển lên xe mang về nói là hoa đón tết, kêu cậu bé đặt ở hai bên
tivi rồi lại treo hai cái lì xì vào sẽ cực kỳ đẹp.
Trụ Tử nhỏ từ chối không nhận: “Cháu mang đi hết rồi không phải nhà dì không còn gì sao?”
Tô Tiếu Tiếu kêu Hàn Thành bưng hai chậu cây lựu qua: “Bên cạnh tivi nhà bọn dì đặt hai chậu này, cây có thể
trồng sẽ không cho các cháu, qua tết cháu thử trồng dưới đất xem có thể nuôi được không?”
Nếu đã như vậy Trụ Tử nhỏ cũng không từ chối nữa, khi đi vẫn lưu luyến không rời như cũ.
Sau khi Trụ Tử nhỏ đi rồi, đám trẻ tiếp tục khởi công viết câu đối xuân, Tô Tiếu Tiếu thử cắt giấy trang trí nhưng
không thành công.
Hàn Thành nhận giấy đỏ và kéo trong tay cô, chưa được một lúc đã cắt ra một hình giấy sao tám góc xinh đẹp.
Tô Tiếu Tiếu nhận lấy nhìn, thầm lấy làm kỳ lạ: “Được đó đồng chí Hàn Thành, không ngờ anh còn có kỹ thuật này đấy, trước đây sao chưa từng thấy anh cắt bao giờ? Anh còn biết hình khác không?”
Hàn Thành đáp: “Biết một vài hình đơn giản thôi, lúc nhỏ mẹ anh từng dạy, chỉ là tết phía nam không dán hình giấy, còn bên phía bắc lại khá thích
Cơm Nắm nhận qua nhìn trái nhìn phải, gấp lại rồi lại mở ra sau đó trả lại cho Tô Tiếu Tiếu: “Cái này đơn giản, mẹ, con dạy mẹ cắt”
Cơm Nắm cầm giấy đỏ gấp vài lần, tay cầm kéo lia vào đường đã cắt ra một hình giấy giống y chang của Hàn
Thành.
Cơm Nắm suy một ra ba, nhìn như tùy tiện gấp vài cái lại cắt vài đường, nhưng lúc xuất hiện lại là một hình giấy sao sáu cánh phức tạp hơn và đẹp hơn.
Sau đó Cơm Nắm lại nhìn, nhíu mày nói: “”Con cảm thấy mấy góc nhọn này không đẹp cho lắm, con muốn cắt hoa hình cung tròn cơ, còn phải nghiên cứu một chút xem cắt tân xuân đại cát thế nào. Nói xong đôi mắt của cậu bé ting một cái sáng ngời: “Mẹ ơi, nếu như có thể cắt chữ vậy chúng ta không cần viết nhiều câu đối như vậy
nữa rồi”
Đứa trẻ thông minh tuyệt đỉnh này, tuy rằng Tô Tiếu Tiếu đã muốn tập mãi thành quen nhưng thi thoảng vẫn sẽ cảm giác trí thông minh của mình bị áp đảo: “Năm nay không nghiên cứu, mẹ cảm thấy bây giờ những hình mà con cắt đã rất đẹp rồi. Con cắt thêm mấy cái nữa đi, năm nay chúng ta dán mấy hình đơn giản này trước, viết một vài câu đối xuân năm nay cho xong, con vẫn còn thời gian cả một năm để chuẩn bị cho mùa xuân năm sau
cơ mà”
Bánh Trôi nhỏ rất thích hình giấy cắt, cô bé cầm qua nhìn trái nhìn phải thấy yêu không rời tay, mới hỏi anh trai:
“Anh hai, anh có thể cắt một Bánh Trôi Nhỏ được không?”
Cơm Nắm: “Em gái, anh cảm thấy yêu cầu này của em không thích hợp chút nào, em có thể kêu anh nhỏ vẽ một Bánh Trôi Nhỏ cho em, sau đó anh hai giúp em cắt ra”
Bánh Trôi nhỏ “oa” một tiếng, vỗ tay: “Anh hai anh thật thông minh, anh nhỏ, anh mau vẽ một Bánh Trôi nhỏ đi” Bánh Đậu nhỏ đáp: “Được, anh nhỏ vẽ ngay đây, còn phải vẽ một Bánh Bao nhỏ nữa. Bánh Bao nhỏ cũng vỗ bàn tay thịt nhỏ, vui vẻ nhảy cẫng lên: “Được được!”
1007 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận