Thập Niên 70: Mẹ Kế Nuôi Con

Chương 176. Làm khó

Chương 176: Làm khó
“Chuyện này đến lúc đó lại sắp xếp sau, buổi sáng tôi dạy xong tiết nhanh nhất cũng phải chín giờ, Hàn Thành thì không nói rồi, bình thường đều rất bận, trong nhà có ba đứa trẻ gào khóc đòi ăn, tôi còn phải vội về nhà trước mười một rưỡi để nấu cơm rồi buổi chiều còn phải về bộ đội, như vậy cả đi lẫn về bốn lượt, thời gian đi đường không ít, chắc chắn không được.”
Tô Tiếu Tiếu xoa đầu Bánh Đậu nhỏ: “Một mình tôi vất vả cũng không sao, chỉ là Bánh Đậu nhỏ nhà chúng tôi mới hơn một tuổi, phải luôn mang theo bên người, chạy đi chạy về theo tôi như vậy chắc hắn không chịu được, trước đó tôi không muốn đi tới đội báo cáo là vì muốn đứa trẻ lớn hơn một chút rồi nói sau.”
Nhưng cho dù là năm sau thì Bánh Đậu nhỏ cũng mới hai tuổi, vẫn còn quá nhỏ, ở thời đại giao thông không phát triển này đi lại thật sự là một vấn đề lớn.
“Hiểu được hiểu được, tôi có thể hiểu được, tổ chức cũng có thể hiểu được, trước đó chủ nhiệm Hàn cũng đã nói chuyện này với chúng tôi rồi, bằng không cũng sẽ không để cô không cần ngồi ở văn phòng làm, cô yên tâm, nhiệm vụ tuyên truyền đã có nhân viên chuyên môn phụ trách, phía bên cô chỉ cần phụ trách thiết kế tranh bảng đen trong quân khu và tờ rơi là được. Cái đầu cũng chỉ mất vài ngày để đổi nội dung một tháng một lần mà thôi. Lý Mẫn biết lái xe, mỗi lần đổi bảng đen cô ấy đều sẽ lái xe ra ngoài, có thể thuận tiện đón cô cũng được. Cái sau cô có thể hoàn thành ở nhà, thường thì một tháng cũng không có mấy lần ở đội, tóm lại có gì khó khăn cứ nói ra, chúng ta cũng tiện sắp xếp hơn, trong đội thật sự rất thiếu nhân tài như đồng chí Tô.”
Tô Tiếu Tiếu gật đầu nhưng cũng không quá chắc chắn: “Nếu thật sự không sắp xếp được thì tôi trực tiếp vào trường tiểu học làm cũng được, trường tiểu học cách nhà chúng tôi gần, đi đường chỉ vài phút là đến, hai đứa lớn nhà chúng tôi mới học lớp một thôi.”
Từ Đạt Mộc suýt chút nữa thì nhấn hết chân ga, anh ta vừa mới tới trường tiểu học tìm Tô Tiếu Tiếu, chủ nhiệm Lưu còn tận tình khuyên bảo anh ta để Tô Tiếu Tiếu ở lại trường học dạy học, nói cô là giáo viên tốt hiếm có khó tìm gì đó, đi tới đội tuyên truyền bọn họ quả thực là chôn vùi cô.
Nói đùa gì vậy trời, thời buổi này người viết chữ đẹp không ít mà người vẽ tranh đẹp cũng có đầy, nhưng có đủ cả hai cái lại còn có ý tưởng tuyệt vời, biết cân nhắc đại cục là đã hiếm có rồi, cũng may anh ta quyết định nhanh chóng, sau khi xem xong bản thiết kế mà Hàn Thành đưa cho anh ta đã lập tức đi tới tổ chức đòi người ngay.
Nếu như trường tiểu học đi đòi người trước thì đây mới là chôn vùi nhân tài chân chính đây này.
“Đồng chí Tô, cô yên tâm, có yêu cầu gì thì cứ việc nói với tôi, tôi đều sẽ giúp cô sắp xếp ổn thỏa.” Đừng có cả ngày nghĩ đến trường học làm giáo viên là được, chủ nhiệm Lưu đang nhìn chằm chằm như hổ đói rình mồi ấy.
Đến đội tuyên truyền, phần lớn người đều đã ra ngoài làm việc, không có mấy người ở lại văn phòng.
Quy trình nhận chức cũng đơn giản, trước đó hồ sơ đã được xét qua nên Tô Tiếu Tiếu chỉ cần điền vài mẫu đơn rồi đến bộ phận nhân sự báo cáo là được.
Đội tuyên truyền và đoàn văn công cùng thuộc bộ phận tuyên truyền, văn phòng vừa vặn cũng ở trong cùng một tầng lầu.
Từ Đạt Mộc dẫn Tô Tiếu Tiếu đi làm xong thủ tục nhận chức và nhận đồ dùng văn phòng liên quan, giải thích nhiệm vụ tuyên truyền tiếp theo, lại bàn xong phương hướng tuyên truyền cũng đã gần đến mười một giờ trưa.
Nhiệm vụ quả thật rất gấp, Tô Tiếu Tiếu cần đưa ra phương án ngay rồi giao về cho tổ chức xét duyệt trong buổi chiều, sau khi thông qua xét duyệt lại lập tức phải đổi bảng, nhiệm vụ in ấn ở tờ rơi cũng cấp bách, cần phải tiến bước đồng bộ, cho nên thật sự rất gấp.
Tô Tiếu Tiếu xoa đầu óc nhức nhối của mình, kiếp trước làm người lười biếng một đời, kiếp này cũng không có dự định làm một người phụ nữ mạnh mẽ, làm người lười biếng tốt biết bao, cô ôm nhiều việc như vậy vào mình rốt cuộc là vì cái gì chứ? Nhìn thấy điệu bộ hấp tấp giống như đi đánh trận của Từ Đạt Mộc, đột nhiên Tô Tiếu Tiếu có hơi muốn khóc.
Bàn việc xong xuôi, Từ Đạt Mộc muốn đưa mẹ con Tô Tiếu Tiếu về trước, khi xuống đến lầu lại gặp được Giang Tuyết đang đi tới.
Tô Tiếu Tiếu đắm chìm trong suy nghĩ của mình nên hoàn toàn không để ý đến cô ta, nghe thấy Từ Đạt Mộc chào hỏi cô ta mới chậm rãi ngẩng đầu lên.
Khí thế của Giang Tuyết vẫn lớn như vậy, người đẹp lạnh lùng theo kiểu có khí chất thoạt nhìn không dễ thân cận đến vậy, nhưng cô ta lại chào hỏi Tô Tiếu Tiếu trước: “Đồng chí Tô, đã rất lâu không gặp rồi, gần đây cô và Hàn Thành vẫn khỏe chứ? Đây là Bánh Đậu nhỏ đúng không?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận