Thập Niên 70: Mẹ Kế Nuôi Con

Chương 678: Kỳ tài kinh doanh

Bánh Trôi nhỏ lắc đầu đáp: “Nhưng mà anh tư cũng không để ý đâu ạ, ngày nào cũng có rất nhiều người tới
phòng học của bọn con vây xem anh ấy, anh ấy cũng vui lắm đó.
Được rồi, Bánh Bao nhỏ quả thật không để ý.
Sau khi cắt băng xong, mọi người vây quanh Bánh Bao nhỏ chật như nêm cối, Cố Triển Vọng bế cậu bé lên kêu
mấy nhân viên bảo vệ mở đường mới đưa được đứa trẻ về xe.
Cố Triển Vọng không hổ là kỳ tài kinh doanh, thời gian anh ta chọn khai trương nơi này rất tốt, vừa vặn là cuối năm, chính là thời điểm mà nhu cầu mua sắm của mọi người tăng cao nhất, lại thêm lợi dụng chiêu bài sống như Bánh Bao nhỏ này, còn có cả truyện tranh mà đám trẻ thêm vào, ở thời đại vốn không có gì giải trí này có thể nói là thỏa mãn lòng tò mò của mọi người, kiếm đủ ánh mắt nhìn ngắm, một đồn mười mười đồn một trăm quảng cáo ra ngoài, người tới xem náo nhiệt cũng chỉ có nhiều hơn hôm nay.
Chỉ là phố ẩm thực vẫn chưa mở ra nên có hơi đáng tiếc, một dây chuyền mua sắm giải trí ăn uống này chính là
bạc ùn ùn kéo tới.
Có hơi đáng tiếc vì tiền không kiếm được thật nhưng Tô Tiếu Tiếu cũng không đến mức tầm mắt nông cạn như
vậy.
Kỳ nghỉ đông, Hàn Thành thân là đại diện các nghiên cứu sinh ra nước ngoài giao lưu học thuật phải năm sau
mới về được, đây cũng là lần đầu tiên Hàn Thành không thể đón tết cùng gia đình. Vừa khéo trong ngõ đằng trước nhà Tô Tiếu Tiếu có một nhà nhỏ bán, diện tích không lớn đại khái chỉ lớn bằng hai phần ba nhà cô, nhưng giá tiền đã tăng đến gần bằng khi Tô Tiếu Tiếu mua căn nhà hiện tại. Tiểu Ngũ không khỏi thổn thức: “Vẫn là cô biết nhìn xa trông rộng, khi ấy cô kêu tôi có nhà nào thích hợp thì
mau chóng mua, bây giờ mới qua bao lâu thôi? Người mua nhà càng ngày càng nhiều hiển nhiên giá cả cũng sẽ nước lên thì thuyền lên, nếu không phải tôi nghe lời cô thì phỏng chừng bây giờ cũng không mua được rồi. Tô Tiếu Tiếu nói: “Thế cục càng ngày càng ổn định, kinh tế càng ngày càng tốt, an cư lạc nghiệp là nhu cầu sống
cơ bản nhất của mọi người, bây giờ còn lâu mới đến thời điểm phát triển nhanh, tôi vẫn dùng câu nói đó trong
tay có tiền dư mua thêm bất động sản là đáng tin nhất.
Tiểu Ngũ không khỏi gật đầu, bây giờ anh ta đối với lời nói của Tô Tiếu Tiếu đã tin không nghi ngờ gì cả: “Đúng,
vậy căn nhà đó cô cảm thấy hợp không?”
Tô Tiếu Tiếu gật đầu: “Hợp, qua hai ba năm nữa cháu trai nhà tôi sẽ tới thủ đô thi đại học, tiền bọn trẻ làm việc
ngoài giờ kiếm được đều ở trong tay tôi, tôi lại giúp bọn trẻ mỗi người mua một căn nhà hợp lý, tóm lại có thêm
nhà tương tự rao bán thì tôi vẫn mua” Tiểu Ngũ hít một ngụm khí lạnh: “Làm việc ngoài giờ có thể kiếm được nhiều tiền như vậy sao?” Tô Tiếu Tiếu cười: “Gặp được ông chủ tiêu tiền như nước hiển nhiên là được rồi, nói đùa thôi, tôi cũng chỉ đành
đặt một cái tên nói là tiền tự bọn trẻ kiếm được, bằng không bọn trẻ sẽ không nhận
Thủ đô đông dân cư không dễ dàng, chỉ có người chân chính từng sống ở nông thôn mới biết được cho dù bọn họ có thông qua cố gắng của mình thi đỗ đại học nhảy ra khỏi cánh cửa nông thôn để tới dưới chân hoàng thành, nhưng không có người trong nhà giúp đỡ sau khi tốt nghiệp vẫn phải phấn đấu rất nhiều năm mới có thể có nơi sống yên ổn chân chính, vì giá nhà và thu nhập mãi mãi không thể so được với nhau. Cho nên Tô Tiếu Tiếu đã nghĩ xong từ lâu, muốn tặng cho bọn trẻ như một món quà thi đỗ đại học, hơn nữa cô
tin Đại Bảo, Tiểu Bảo và Bé Út chắc chắn đều có thể thi đỗ đại học.
Tiểu Ngũ cảm thán: “Mấy kiếp tu đạo mới có thể có một người cô giống như cô, tôi cũng muốn làm cháu trai
của cô
quá.
Dứt lời, Tiểu Ngũ lại cảm thấy không ổn, sờ mũi: “Nói đùa, nói đùa thôi, căn nhà đó quyết định sẽ mua, đúng
không?”
Hiển nhiên Tô Tiếu Tiếu sẽ không so đo với anh ta, gật đầu: “Mua, thủ tục sau đó đành làm phiền anh rồi. Chuyện mua nhà này có đôi khi thật sự chỉ có thể gặp mà không thể cầu, Tô Tiếu Tiếu đợi hai năm mới đợi được một căn nhà thích hợp như thế, cũng không biết cái sau khi nào mới có thể đợi đến được, nên hiển nhiên phải
quyết định trước rồi lại nói sau, cho dù không thích hợp đến vậy cũng có thể coi như đầu tư, sau này lại đổi vị trí
cũng được.
Lý Ngọc Phụng biết Hàn Thành không ở nhà đón tết, lại không yên tâm một mình con gái dẫn nhiều đứa trẻ như vậy về nhà, dù sao bây giờ cũng đang khoán ruộng đến các hộ gia đình rồi, người khác cũng sẽ không nói gì, bà ấy cũng muốn xem cuộc sống hiện tại của con gái rốt cuộc trải qua thế nào, nên dứt khoát hạ quyết tâm, vất
chồng và con trai ở nhà đón tết, tự mình dẫn ba đứa trẻ nhà họ Tô tới thủ đô đón tết cùng con gái.
970 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận