Thập Niên 70: Mẹ Kế Nuôi Con

Chương 528: Than thở

Cổng nhà trẻ toàn là bạn nhỏ có chứng rối loạn lo âu khi chia tay đang khóc nghiêng trời lệch đất, bạn nhỏ Đường Điềm Điềm hôm đó gặp được cũng ở trong này, đang nước mắt nước mũi tèm nhèm ôm chân bà kiên quyết không chịu vào.
Đối với loại hành vi này, bạn nhỏ Bánh Bao nhỏ thật sự không thể hiểu nổi mới ghé lên đầu vai Cơm Nắm hỏi anh: “Anh hai, tại sao mọi người đều khóc thảm như vậy? Lẽ nào đi nhà trẻ không vui sao?”
Cơm Nắm đáp: “Bọn họ cũng chưa từng đi nhà trẻ sao biết có vui hay không, bọn họ là không nỡ rời khỏi người nhà”
Bánh Bao nhỏ vẫn không hiểu: “Nhưng không phải buổi tối các anh sẽ tới đón bọn em về hay sao? Rời có một lúc cũng không được sao?”
Bằng không sao lại nói nếu như toàn bộ trẻ em đều dễ chăm như Bánh Bao nhỏ thì làm sao còn có phụ huynh bị bệnh tim gì đó chứ.
Hàn Thành thả Bánh Trôi nhỏ xuống, dặn dò cô bé: “Bánh Trôi nhỏ ngoan ngoãn đi chung với anh trai, nghe lời giáo viên, nói anh trai đừng phá phách, buổi chiều tan học cha sẽ tới đón các con.
Bánh Trôi nhỏ cong đôi mắt lại, ngoan ngoãn gật đầu: “Con biết rồi thưa cha, con sẽ chăm sóc anh trai thật tốt. Hàn Thành: “…” Hình như anh không có ý này nhưng con trai phá hơn con gái, có vẻ cũng là chuyện như vậy đấy. Bánh Trôi nói xong còn chạy bịch bịch bịch tới bên cạnh Đường Điềm Điềm: “Em Điềm Điềm, em cũng tới nhà trẻ học sao?”
Bà nội Điềm Điềm nhìn thấy Bánh Trôi nhỏ đi qua mới xem như thở phào nhẹ nhõm: “Điềm Điềm cháu xem, chi Bánh Trôi nhỏ và anh Bánh Bao nhỏ cũng phải đi nhà trẻ, mọi người đều phải đi nhà trẻ, cháu đừng sợ, đi chơi với chị Bánh Trôi nhỏ được không?”
Bánh Trôi nhỏ lấy một viên kẹo trong cặp sách đưa cho Đường Điềm Điềm: “Nào, em Điềm Điềm, chị mời em ăn kẹo, chúng ta cùng vào trong thôi”
Lúc này Đường Điềm Điềm mới nắm tay Bánh Trôi nhỏ tách khỏi bà nội.
Bánh Bao nhỏ chun mũi với vẻ mặt ghét bỏ, nói như ông cụ non: “Cô gái nhỏ phiền phức khóc cái là không chịu ngừng cũng thôi đi, sao ngay cả mấy em trai này cũng thích khóc như vậy?”
Bánh Bao nhỏ ngầm thừa nhận mình là anh, nhưng thật ra cậu bé chỉ lớn nhanh thôi, nhìn hình thể chính là đứa trẻ lớn nhất ở đây, trong những đứa trẻ này cũng chỉ có Đường Điềm Điềm nhỏ hơn cậu bé vài tháng còn phần lớn bạn nhỏ đều lớn hơn cậu bé và Bánh Trôi nhỏ.
Tô Tiếu Tiếu ngồi xổm xuống xoa đầu Bánh Bao nhỏ: “Bánh Bao nhỏ là anh, phải chăm sóc tốt cho hai em gái, không được bắt nạt bạn học càng không được đánh nhau, nghe chưa?”
Bánh Bao nhỏ gật đầu: “Con biết rồi thưa mẹ, mấy ngày này mẹ đã nói rất nhiều lần rồi đó.
Bánh Bao nhỏ nắm tay Bánh Trôi nhỏ, Bánh Trôi nhỏ nắm tay Đường Điềm Điềm, ba đứa trẻ nắm tay nhau vui vẻ đi vào lớp, bà nội Điềm Điềm mới xem như yên tâm.
“Cũng may có con nhà các cháu, bằng không Điềm Điềm nhà bọn thím không biết còn khóc đến khi nào nữa. Bà nội Điềm Điềm bảo.
Gần đây Tô Tiếu Tiếu gặp bà nội Điềm Điềm vài lần cũng nói chuyện vài câu, xem như là hàng xóm thân quen: “Phần lớn trẻ con đều như vậy, khóc vài ngày là quen ngay ấy mà.
Bà nội Điềm Điềm cảm thán: “Vẫn là nhà các cháu biết dạy con, cháu nhìn xem là con nhà các cháu ngoan nhất. Tô Tiếu Tiếu dắt Bánh Đậu nhỏ đi về, chuyến hướng câu chuyện, hỏi: “Điềm Điềm tròn ba tuổi rồi sao ạ? Sao nhỏ
như vậy đã đi nhà trẻ rồi?”
Bà nội Điềm Điềm: “Sắp ba tuổi rưỡi rồi, cơ thể con bé yếu lớn lên chậm, lẽ ra nên đưa tới từ nửa năm trước rồi, chỉ là vừa khóc vừa làm loạn không chịu vào, thím mềm lòng lại dẫn nó về, có thể nào năm nay cũng phải đưa
qua đây.
Tô Tiếu Tiếu nói: “Thực ra ở nhà có người lớn chăm, đưa tới nhà trẻ chậm một chút cũng không sao”
Tinh thần của bà nội Điềm Điềm không tệ, nhìn tuổi tác cũng không lớn, phỏng chừng vẫn chưa đến năm mươi, chăm trẻ chắc hẳn vẫn rất thoải mái mới đúng.
Bà nội Điềm Điềm thở dài: “Tuy nói không vạch áo cho người xem lưng nhưng các cháu đều là người tốt nên thím cũng không giấu các cháu. Điềm Điềm là do đứa con trai không biết phấn đấu đó của thím khi về quê kết hôn với một thanh niên trí thức nữ khác rồi sinh ra, năm ngoái sau khi về thành, nữ thanh niên trí thức đó ngại nhà bọn thím nghèo, muốn trèo cành cao nên làm thủ tục ly hôn ném Điềm Điềm lại chạy theo người khác rồi. Con trai thím thay thế công việc của thím về thành, thím nhường việc của mình cho nó nên hiển nhiên phải từ chức, tiền lương công việc của thím vốn không cao làm sao nuôi nổi một nhà ba người bọn thím chứ? Không phải gần đây thím thấy mấy tiệm cơm tư nhân mở viết tuyển nhân viên sao? Nghĩ mình xương cốt vẫn xem như
không tệ, việc ở phân xưởng lúc trước của thím cũng không nhẹ nhàng hơn mấy việc rửa bát bưng bê này bao nhiêu, muốn đi thử việc một phen.
1007 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận