Thập Niên 70: Mẹ Kế Nuôi Con

Chương 115. Vợ chồng hợp pháp

Chương 115: Vợ chồng hợp pháp
Tô Tiếu Tiếu cảm thấy thật mới mẻ, đây là giấy đăng ký kết hôn sao? Cô cầm trên tay lật vài lần để xem, đột nhiên phát hiện ra lúc này làm giấy đăng ký kết hôn không cần dán ảnh của hai người lên, vậy ảnh kết hôn này không phải chụp phí hay sao? Cũng đúng, ảnh cũng không thể lấy nhanh được như vậy, thật là ngốc.
Nhưng giữ lại một kỷ niệm cũng rất hay, sau khi già rồi cũng là một đoạn hồi ức quý giá.
Cơm Nắm cũng ồn ào đòi xem, bị Hàn Thành lấy qua rồi cất đi: “Con xem cũng không hiểu được, đừng nghịch hỏng.”
Cơm Nắm không đồng ý: “Con nhìn hiểu mà, mẹ đã dạy con rất nhiều chữ!”
Hàn Thành tùy tiện chỉ vào một chữ và hỏi cậu bé: “Đây là chữ gì?”
Cơm Nắm: “…” Lỡ chém gió căng quá rồi, cậu bé nhìn không hiểu!
Tô Tiếu Tiếu buồn cười: “Được rồi, anh đừng bắt nạt con, chúng ta đi ăn cơm trước thôi.”
Mỗi người ôm một đứa trẻ, Hàn Thành nắm tay Tô Tiếu Tiếu hơi nắn nhẹ và nở nụ cười ý vị sâu xa với cô, Tô Tiếu Tiếu để lộ cái lúm đồng tiền nhạt, đúng vậy, đồng chí Hàn Thành, chúng ta đã trở thành vợ chồng hợp pháp rồi.
Khi ở tiệm cơm quốc doanh ăn cơm đã xảy ra một sự việc nho nhỏ, Cơm Nắm nhỏ chê cơm nước của người ta khó ăn, lớn tiếng kêu “chẳng ngon bằng mẹ nấu,” còn để phục vụ viên người ta nghe được, người ta đảo trắng mắt nhìn cậu bé, nếu không phải nhìn thấy cả gia đình ăn mặc rất có thể diện, lại nể mặt Hàn Thành còn mặc quân trang trên người thì phỏng chừng đã nghĩ đến việc đuổi đứa trẻ đi rồi.
Sau bữa cơm, Bánh Đậu nhỏ buồn ngủ nên Hàn Thành ôm cậu bé để cậu bé ngủ một lúc.
Cả gia đình lại cầm giấy đăng ký kết hôn nhanh chóng trở về trung tâm thương mại quốc doanh mua chăn long phụng to, chậu đỏ, còn có cả bàn trang điểm, ba vật dụng sinh hoạt quan trọng trong nhà đều có nên không cần phải mua thêm, ngược lại Tô Tiếu Tiếu rất muốn mua thêm cái tủ quần áo nhưng quá lớn, kiểu dáng cũng không đẹp nên bỏ đi.
Giờ này xưởng chế biến lương thực đã chẳng còn lại thứ gì, bọn họ chỉ mua được một ít lạp xưởng và vịt ướp muối, thôi thì méo mó có còn hơn không.
Sau đó lại đi tới xưởng lương thực phụ mua rất nhiều đồ, sữa mạch nha và sữa bột của đám trẻ cần bổ sung, bọn họ còn mua không ít các loại gia vị nấu ăn mà ở thị trấn không thể mua được nữa, thêm mấy loại bột không cần phiếu như bột đỗ xanh và bột khoai tây, tóm lại thứ không cần phiếu có thể mua một chút thì mua một chút, hiển nhiên không thể thiếu mấy loại bánh hỷ và kẹo hỷ cần dựa vào giấy đăng ký kết hôn mới có thể mua. Thời buổi này có thể ăn chút đồ ăn vặt cũng rất khó khăn, đồ ăn cũng không thêm nhiều chất phụ gia giống như sau này mà đều là đồ nguyên chất, Tô Tiếu Tiếu muốn mua thêm một ít về cất cho đám trẻ ăn dần.
Phiếu dầu không nhiều vẫn chỉ có thể mua được một chút ít như cũ, không dùng được đến mấy ngày, ở thời buổi này có tiền nhưng không có phiếu cũng không thể mua được đồ mà mình cần, khiến Tô Tiếu Tiếu cũng phát hờn lên được.
“Không gấp, đợi chúng ta vào chợ đen xem sao.” Hàn Thành an ủi cô.
Tô Tiếu Tiếu vỗ trán, suýt chút nữa thì quên mất còn có nơi tốt như vậy.
Cất đồ xong nói đi thì đi, Hàn Thành quen việc dễ làm lái xe đến chợ đen.
“Sao anh lại quen đường như vậy?” Tô Tiếu Tiếu hỏi.
Hàn Thành vừa đỗ xe vừa đáp: “Bất cứ nơi nào Trần Ái Dân từng đi qua, cả khoa bọn anh không có người nào không biết.”
Được rồi, Trần Ái Dân quả thật là một người lắm lời.
Chợ đen ở thành phố không giống ở thị trấn, chỉ mở đúng một tiếng vào buổi sáng như vậy, quy mô của nơi này không nhỏ, ở dưới chân tường thành bày không ít các sạp lớn nhỏ, Hàn Thành mặc quân trang đi trên đường đã cảm giác có người đi mật báo, phỏng chừng là người phụ trách canh chừng, khi phát hiện ra có gì không đúng sẽ lập tức đi thông báo cho mọi người rút lui.
Rất nhanh đã có vài người đi ra, có khả năng là thấy Hàn Thành dẫn cả vợ và con theo trông không giống đi tới dọn sân, lúc này mới thả lỏng cảnh giác.
Bộ quân trang trên người anh không tiện đi vào nên chỉ ôm Bánh Đậu nhỏ đợi ở đầu đường, còn Tô Tiếu Tiếu dẫn Cơm Nắm đi vào, Hàn Thành kêu cô đừng đi xa mà mua ở ngay bên đó là được, tầm nhìn cũng luôn không rời khỏi cô.
Cơm Nắm nhỏ chưa từng tới nơi như vậy nên cực kỳ vui vẻ.
Tô Tiếu Tiếu mua ít bánh đậu xanh trước, kêu đứa nhỏ cầm một cái ăn, còn kêu cậu bé nhìn xem có ai bán dầu không.
Cơm Nắm nhỏ một tay nắm tay mẹ, một tay ăn bánh đậu xanh, nhảy chân sáo nhìn xung quanh.
Bạn cần đăng nhập để bình luận