Thập Niên 70: Mẹ Kế Nuôi Con

Chương 153. Đồ chơi mới

Chương 153: Đồ chơi mới
Từ lúc cô vào văn phòng đến khi ra khỏi văn phòng còn chưa đến một tiếng, khi ra ngoài vừa vặn đụng phải Trình Lệ Phương đang xách hai bình nước tiến vào.
Cô ta thấy Tô Tiếu Tiếu ngược lại cũng không nói gì cả, đương nhiên cũng không chào hỏi, Lý Mộc nhiều lần dặn dò cô ta tuyệt đối không thể đối đầu với Tô Tiếu Tiếu, bằng không cả nhà sẽ không có cái kết tốt đẹp.
Nhưng muốn cô ta cho Tô Tiếu Tiếu sắc mặt tốt thì cô ta cũng không làm được.
Tô Tiếu Tiếu nghĩ đến bây giờ cô ta đã điều đến hậu cần, loại việc bưng trà rót nước này hiển nhiên là của cô ta.
Trình Lệ Phương là một trong số ít những người Tô Tiếu Tiếu chẳng muốn trò chuyện một chút nào nên đương nhiên cũng sẽ không để ý đến cô ta.
Hai người đi lướt qua nhau như người xa lạ, tóm lại sau này nước sông không phạm nước giếng.
Tô Tiếu Tiếu về nhà cũng vừa mới qua mười một giờ, đám trẻ đã xếp thành hàng để Lý Ngọc Phụng đo kích cỡ xong, biết bà ngoại muốn may quần áo mới cho bọn trẻ nên đều yên lặng vây quanh bên người bà ấy xem bà ấy may quần áo.
Lý Ngọc Phụng thông minh khéo tay, dùng vải lẻ vải vụn làm thú nhồi bông cho Bánh Đậu nhỏ, được Bánh Đậu nhỏ ôm trong tay thích không chịu buông, thấy Tô Tiếu Tiếu về nhà, cậu bé chạy “bịch bịch” tới một lòng muốn khoe đồ mới với cô.
Tô Tiếu Tiếu xoa đầu Bánh Đậu nhỏ: “Đồ chơi của Bánh Đậu nhỏ đẹp quá.”
Bánh Đậu nhỏ híp mắt, vô cùng vui vẻ.
Tô Tiếu Tiếu thay quần áo rồi đi ra, Lý Ngọc Phụng nhìn thấy, càng ngày càng cảm thấy phải nhanh chóng may ra quần áo cho con gái mới được.
“Mẹ, cái phòng bên chỗ mẹ có máy khâu đó, mẹ nhìn thấy không?” Hàn Thành và Dương Mai đều là trí thức cao, khi bọn họ kết hôn có mua đủ ba món đồ sinh hoạt cần thiết, xe đạp và máy khâu đều có.
“Thấy rồi.” Lý Ngọc Phụng đáp: “Mẹ cắt hình ra trước đã, đến lúc đó cầm qua dùng máy khâu may lại rất nhanh.”
Tô Tiếu Tiếu lấy quần áo đã cắt xong của Lý Ngọc Phụng lên nhìn, khen ngợi: “Mẹ, với tay nghề này của mẹ nếu như mở tiệm may, nói không chừng khách ra vào nườm nượp ấy chứ.”
Lý Ngọc Phụng thật sự rất có thiên phú may vá, vẽ xong kích cỡ cầm kéo lên cắt rất nhanh gọn nhưng tuyệt đối không cẩu thả, hình thức vừa đơn giản vừa gọn gàng, dường như chẳng cần nhìn gì hết mà trong lòng vẫn có tính toán.
Trên thực tế quần áo của mọi người trong nhà đều do một tay Lý Ngọc Phụng lo liệu, làm mấy chục năm rồi nên kiểu quần áo đơn giản này bà ấy thật sự nhắm mắt cũng có thể làm ra được.
Càng tuyệt vời hơn là ngay cả vải vụn bà ấy cũng không lãng phí mà trực tiếp làm thành những chiếc cúc áo có hình dạng và kích thước giống nhau rồi khâu lên quần áo, như vậy còn có thể tiết kiệm tiền mua cúc áo, Tô Tiếu Tiếu rất phục bà ấy.
May quần áo thì cô không có thiên phú gì cả, cô vẫn nên đi nấu cơm thì hơn.
Buổi trưa ăn thịt kho tàu mà Cơm Nắm nhỏ nhớ thương da diết trước, khá đáng tiếc là hôm nay chưa mua được đậu hũ, trước khi cô ta ra cửa đã ngâm ít rong biển, dự định dùng để lót dưới thịt kho tàu làm món ăn kèm, ăn cũng vô cùng ngon.
Buổi sáng Tô Tiếu Tiếu muốn mua ít giá đỗ về nhưng Lý Ngọc Phụng không cho cô mua, nói lấy ít đỗ xanh là có thể trồng được một xô lớn, qua vài ngày có thể ăn, không cần lãng phí khoản tiền này.
Lý Ngọc Phụng còn nói trong vườn rau của cô không có rau cũng không biết trồng ít giá đỗ, mầm đậu nành để bớt chút tiền mua rau, chỉ một thùng cát là được một bó đậu.
Tô Tiếu Tiếu thật sự không ngờ tới.
Cô đi vào nhà bếp nhìn thấy một thùng gỗ đựng đầy cát được tưới đẫm nước, bên trên dùng một miếng vải đen phủ lên, phỏng chừng chính là giá đỗ mà Lý Ngọc Phụng trồng.
Cơm vẫn là cơm lương thực phụ khoai lang hấp như cũ, Tô Tiếu Tiếu tách toàn bộ lòng đỏ của trứng vịt muối ra trước, đặt lên trên cơm để hấp chín chung, lát nữa sẽ làm bánh trung thu.
Trứng vịt muối mua được không nhiều, tổng cộng có mười quả nên chỉ có thể làm được mười cái bánh trung thu cho có ý nghĩa ngày lễ.
Tô Tiếu Tiếu trộn lòng trắng trứng có được vào nhào chung với gần hai lạng thịt nạc đã băm nhuyễn, lo quá mặn nên cô lại đánh thêm hai quả trứng gà rồi đổ ít nước ấm vào chỉnh vị cho vừa, sau đó thêm bột hạt tiêu, gừng thái sợi và một thìa nhỏ rượu trắng vào khử tanh, như vậy đã có được một chậu to đầy ắp thịt băm hấp với lòng trắng trứng mặn.
Số lượng thịt ba chỉ không nhiều, chỉ còn hơn nửa cân, gia đình lớn như vậy mỗi người được chia hai ba miếng đã là tốt lắm rồi, nhưng có thêm một chậu thịt băm hấp này đã khiến bữa cơm này lại trở nên phong phú hơn rất nhiều.
Bạn cần đăng nhập để bình luận