Thập Niên 70: Mẹ Kế Nuôi Con

Chương 434: Hoảng hốt

Tô Tiếu Tiếu nhìn Cơm Nắm, cắn môi gật đầu, nước mắt cứ như vậy đột nhiên chảy xuống, cô không muốn khóc đâu, nhưng đó là cảm xúc của nguyên chủ. Mười năm rồi, mười hai năm gian khổ học tập, đợi chờ mười năm, cuối cùng hai mươi hai năm, cô đã tốn hai mươi hai năm mới đợi được cơ hội tham gia thi đại học.
Tô Tiếu Tiếu vừa khóc cả gia đình đều hoảng hốt.
Bốn đứa trẻ vây quanh bên cạnh mẹ, mồm năm miệng mười an ủi mẹ.
Cơm Nắm nhỏ: “Mẹ ơi, vất vả lắm chúng ta mới đợi được ngày này, sao mẹ lại khóc?”
Bánh Đậu nhỏ tay chân vụng về giúp mẹ lau nước mắt: “Không khóc, mẹ ơi không khóc, không khóc.
Bánh Bao nhỏ đưa trứng gà cho mẹ: “Mẹ ăn đi, ăn trứng gà là vui vẻ.
Bánh Trôi nhỏ không hiểu sao cả, ôm mẹ với bộ dáng sắp khóc.
Hàn Thành thở dài, đứng dậy kéo vợ và các con vào lòng ôm, cằm cọ lên đỉnh đầu Tô Tiếu Tiếu: “Các con đừng
lo lắng, mẹ chỉ vui quá thôi, mẹ đã đợi một ngày này mười năm rồi, để mẹ vui một lúc đi”
Tô Tiếu Tiếu rất khó giãi bày, cô thật sự không có cảm giác quá lớn với kỳ thi đại học, dù sao kiếp trước cũng đã
trải qua rồi, còn học đại học nhiều năm như vậy nữa, đó thật ra là cảm xúc của nguyên chủ, cô muốn khống chế cũng không thể khống chế được, ngoài ra chính là sự cảm động lây, loại cảm giác chứng kiến lịch sử từ bóng tối từng bước tiến về ánh sáng khiến cô không thể nào giải thích được.
“Không sao không sao, mẹ chỉ vui quá mà thôi, văn kiện của Đảng đã sớm phát xuống rồi phải không?” Tô Tiếu
Tiếu hỏi Hàn Thành.
Hàn Thành: “Loại tin tức quan trọng này chắc hẳn được công bố đồng bộ, cho dù văn kiện của Đảng tới sớm thì quân khu cũng sẽ biết đến ngày hôm nay mới công bố, bao gồm cả tivi, báo chí đều sẽ đến hôm nay mới thống nhất công bố, lát nữa chắc hẳn có thể nhìn thấy tin tức này đầy trời”
Quả nhiên, trên bầu trời quân khu đã rất lâu rồi chưa vang lên tiếng phát thanh địa phương lúc này lại mở tiếng to nhất, giọng nói của phát thanh viên cũng vô cùng kích động: “Các vị đồng chí xin chú ý, các vị đồng chí xin chú ý, tiếp theo xin công bố một tin tức trọng đại, bộ giáo dục quyết định từ năm nay sẽ khôi phục chế độ tuyển sinh đại học thống nhất và xét theo thành tích….
Các đồng chí, khái quát đơn giản chính thành mấy chữ: khôi phục kỳ thi đại học rồi! Tôi xin nhắc lại một lần
nữa: Các đồng chí, cuối cùng chúng ta cũng khôi phục kỳ thi đại học rồi. Mười năm rồi, người bình thường như chúng ta cuối cùng cũng có cơ hội có thể tiếp nhận giáo dục cao cấp, cuối cùng chúng ta có cơ hội vào đại học
rồi! Hu hu hu…”
Phát thanh viên kích động bắt đầu nói tiếng địa phương, bản thân cũng là học sinh trong ba năm đó, ngày nào cũng trông mong khôi phục kỳ thi đại học, nói rồi bản thân anh ta cũng không nhịn được mà bật khóc trong
phòng phát thanh.
Đám người nghe phát thanh đều xôn xao cả lên:
“Tôi không nghe lầm đấy chứ? Vừa rồi phát thanh nói đã khôi phục kỳ thi đại học, không sai chứ?”
“Không sai, không sai, tôi cũng nghe được, khôi phục kỳ thi đại học rồi!”
“Khôi phục kỳ thi đại học rồi?
Cùng lúc đó ở thôn Tô Gia.
Sau khi Tô Vệ Dân nhận được văn kiện của Đảng vẫn luôn run rẩy, rất lâu không thể bình tĩnh lại được, thẳng đến
khi ngồi vào trong phòng phát thanh mở phát thanh lên, giọng nói vẫn còn đang run rẩy: “Các vị xã viên xin chú
ý, tạm thời bỏ việc làm trong tay, sau đây tôi xin tuyên bố một tin tức quan trọng.
Các đồng chí, tôi xin nhắc lại một lần nữa, sắp khôi phục kỳ thi đại học rồi! Các đồng chí, kiến thức thật sự có
thể thay đổi vận mệnh, toàn bộ thanh niên có chí kiểm tra chính trị không có vấn đề, có thể đọc sách, muốn đi học, muốn thông qua thi đỗ đại học để thay đổi vận mệnh thanh niên lát nữa thống nhất tập trung ở điểm thanh niên trí thức, chúng ta sẽ bàn bạc một chút để sắp xếp công việc và việc học sau này.
Tôi cũng biết cơ hội như vậy tới không dễ hơn bất cứ ai bởi vì con gái Tô Tiếu Tiếu của tôi cũng đã đợi cơ hội này
mười năm mới đợi được, con bé cũng giống như mọi người, cũng sẽ tham gia kỳ thi đại học lần này. Dưới tiền đề không ảnh hưởng đến việc sản xuất ở bên đội sản xuất sẽ dành ra đủ thời gian cho mọi người học tập để mọi người chăm chỉ ôn tập, nắm thật chắc cơ hội này.
Các xã viên trong thôn Tô Gia cũng sôi trào, đặc biệt là các thanh niên trí thức không có cách nào về thành phố đã ôm nhau khóc rống lên, đây là con đường duy nhất để về lại thành phố của bọn họ.
1000 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận