Thập Niên 70: Mẹ Kế Nuôi Con

Chương 235: Em trai hay gái

Anh bước tới ôm Tô Tiếu Tiếu hôn, cười giống như một tên ngốc: “Tiếu Tiếu, chúng ta có con gái rồi.
Chắc chắn vẫn hoàn chắc chắn, ngay khi nhìn thấy giấy trắng mực đen xác nhận mọi việc, hai vợ chồng mới thật
sự yên lòng.
Tô Tiếu Tiếu ôm bụng dưới của mình, đôi mắt to long lanh nước cong thành vầng trăng khuyết, cô ôm Hàn Thành cọ tới cọ lui: “Hàn Thành, chúng ta thật sự có con gái rồi!”
Đột nhiên Bánh Đậu nhỏ đứng dậy sờ bụng dưới của mẹ, chun mũi lại bảo: “Em trai…”
Hai vợ chồng lập tức bị hắt một chậu nước lạnh, cả hai nhìn Bánh Đậu nhỏ, đồng thanh nói: “Là em gái, không
phải em trai!” Bánh Đậu nhỏ xoa bụng Tô Tiếu Tiếu, lại chỉ vào mình, giọng nói vô cùng chắc chắn: “Bánh Đậu nhỏ, em trai!” Hai vợ chồng bị con gái làm cho mờ mắt mới đưa mắt nhìn nhau, chỉ số thông minh về lại vị trí cũ, có xác xuất
năm mươi phần trăm là một đứa em trai thật.
Hàn Thành ở nhà khiến loại hiện tượng bám dính vào người của Bánh Đậu nhỏ đã truyền từ người này sang người khác, Tô Tiếu Tiếu vây quanh Hàn Thành còn Bánh Đậu nhỏ thì vây quanh Tô Tiếu Tiếu, trông vô cùng thú vị. Lúc này, quà mà Hàn Thành mang từ thủ đô về mới bắt đầu được lôi ra, Bánh Đậu nhỏ và Tô Tiếu Tiếu vậy trước bàn giống như hai bé cưng tò mò nhìn xem Hàn Thành mang đồ tốt gì về.
Anh cũng không thừa nước đục thả câu mà đổ hết đống đồ mua từ thủ đô về ra, còn nói: “Trong bếp còn có một con vịt nướng và một hộp kinh bát kiện nữa, là phúc lợi phát trong đại hội.
Tô Tiếu Tiếu nhìn anh với vẻ vô cùng đáng thương: “Lại còn có phúc lợi như thế nữa sao? Em cũng rất muốn ăn
vịt nướng mà. Thật ra cũng không phải cô thích ăn vịt nướng bởi vì nó quá dầu mỡ, mà là muốn ăn bánh lá sen với thịt heo thái sợi xào chua ngọt kèm thêm dưa chuột xanh và hành tây, nghĩ đến hương vị đó thôi là đã thấy hơi thèm rồi.
Hàn Thành rất bất đắc dĩ, lúc phát thịt nướng và kinh bát kiện anh đã nghĩ cô nhất định sẽ rất thích món quà
này, nhưng tính đi tính lại cũng không tính ra cô bị viêm ruột dạ dày, lần này không thể ăn được cũng không biết lần sau đến khi nào mới có thể ăn được nữa.
“Hay là anh về bộ đội tìm ít đá về cất vài ngày, đợi bệnh viêm ruột dạ dày của em tốt hơn thì chúng ta lại ăn sau?”
Hàn Thành đề nghị.
Tô Tiếu Tiếu lắc đầu: “Không cần, thật ra em chỉ muốn ăn bánh lá sen với thịt heo thái sợi sốt chua ngọt mà thôi,
nhưng hình như anh không mang về.”
Không phải Hàn Thành không mang mà là đã ăn sạch ở nhà khách rồi, trên xe lửa người chèn người không tiện mang những thứ đó theo, cho nên anh đã ăn hết ở nhà khách chung với đồ ăn kèm, chỉ mang mỗi vịt về. Tô Tiếu Tiếu lại bảo: “Nhưng không sao, đợi em khỏe rồi em cũng có thể làm được, nhà mình có ‘lò nướng mà nên có thể làm được vịt nướng, lát nữa anh quết ít dấm trắng lên thân gà rồi đặt trong nồi đất hơi nướng một
chút, như vậy da của nó sẽ giòn hơn cũng sẽ ngon hơn, loại thời tiết này ngược lại có thể giữ kinh bát kiện được
lâu”
Ở phương diện ăn uống Tô Tiếu Tiếu là chuyên gia nên Hàn Thành đều nghe theo cô.
Tô Tiếu Tiếu lật đống đồ mà anh mang về, anh mang rất nhiều đồ chơi nhỏ mà Bánh Đậu nhỏ có thể chơi như
quạt gió và xe hơi nhỏ, còn có trò xếp gỗ làm từ những miếng gỗ. Tô Tiếu Tiếu rửa sạch xe hơi nhỏ cho Bánh Đậu nhỏ trước, Bánh Đậu nhỏ vui vẻ muốn xỉu, sờ chiếc xe mà đôi mắt cong lại, cất vào trong cặp sách nhỏ mà
bà ngoại đã làm cho mình trước rồi lại nhìn đồ tốt trên bàn.
Hàn Thành mang súng đồ chơi phiên bản đơn giản về cho Trụ Tử nhỏ và Cơm Nắm nhỏ, thêm một vài tranh nhỏ
mà ở bên này không thể mua được, còn có cả thảm chơi cờ máy bay cờ vua, cờ quân và cờ vua cũng có một hộp.
Tô Tiếu Tiếu nghĩ thầm đồng chí Hàn Thành nhà cô cũng quá thành thật rồi, kêu anh mua đồ chơi về cho các con mà anh lại thật sự mang về một túi to đầy ắp như vậy.
“Đây là bánh cuốn lừa lăn và kẹo hồ lô sao?” Tô Tiếu Tiếu mở hai cái túi da khác ra với vẻ mừng rỡ, lại còn có cả
đồ ăn nữa này.
Hàn Thành phát hiện ra chỉ cần liên quan đến đồ ăn là không có gì mà cô không biết, cô luôn có thể liếc mắt một cái là biết món đó là gì: “Đúng vậy, đi ngang qua xưởng lương thực phụ thuận tiện mang một ít về. Tô Tiếu Tiếu rất muốn ăn kẹo hồ lô nhưng dạ dày của cô không tốt nên cũng không dám ăn linh tinh, chỉ đành
lấy một cái cho Bánh Đậu nhỏ: “Đây là kẹo hồ lô mà mẹ rất thích ăn, Bánh Đậu nhỏ nếm thử một miếng giúp mẹ
đi.”
1054 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận