Thập Niên 70: Mẹ Kế Nuôi Con

Chương 69. Gặp gỡ

Chương 69: Gặp gỡ
Hàn Thành giúp Tô Tiếu Tiếu dọn phòng bếp, thuận tiện nói đến chuyện công việc của cô: “Phía bên bộ đội nói điều kiện của em không tệ, đợi kiểm tra chính trị xác định không có vấn đề gì thì tham gia một bài sát hạch nội bộ, nếu thông qua có thể đi làm bất cứ lúc nào, thời gian đi làm cũng rất linh động, cụ thể đợi quyết định xong chúng ta lại bàn tiếp, mấy thứ này đều dễ giải quyết thôi.”
Tô Tiếu Tiếu gật đầu: “Tìm hướng công việc tốt là được, em cũng không định đi làm nhanh như vậy, ít nhất cũng phải đợi học kỳ sau khai giảng đưa Cơm Nắm đã học vỡ lòng xong vào trường học đã rồi nói sau, còn phải đợi mẹ em tới học mẹ trồng rau thế nào nữa, nhưng mà may quần áo sợ không học được.”
Kiếp trước việc mà Tô Tiếu Tiếu không thể chấp nhận được nhất chính là làm việc theo chế độ 996, kêu cô ngoan ngoãn đi làm đủ tám tiếng chính là lấy mạng cô, cho dù không có khoản gia sản kếch xù mà cha mẹ để lại thì cô vẫn có thể phát sóng các video ngắn về mỹ thực để kiếm tiền nuôi mình.
Kiếp này không có điều kiện nên cũng không có cách nào khác, thời đại này lập gia đình, nuôi con, làm việc chăm nhà phải đi bước nào chắc bước đấy.
Thời gian cô ở chung với Lý Ngọc Phụng không dài nhưng đã thật sự coi bà ấy như mẹ mình mà đối xử, đại khái là kiếp trước quá thiếu tình thương của mẹ nên kiếp này cũng muốn ở chung với bà ấy lâu hơn.
“Kiểm tra chính trị chắc hẳn rất nhanh sẽ tới thôi.” Hàn Thành bảo nhưng hiển nhiên anh sẽ không nói hôm nay đã đi giục tiến độ khiến lãnh đạo cũng phải sốt ruột: “Nhiệm vụ tuyên truyền cuối năm chắc hẳn cũng sẽ nặng hơn một chút, nhưng chúng ta cứ làm theo ý định của mình, chậm trễ công việc một chút cũng không sao.”
“Ừm.” Tô Tiếu Tiếu kiễng chân hôn “chụt” một cái lên mặt anh: “Đi ngủ trưa đi, còn lại cứ để em dọn cho, anh phải nghỉ ngơi dưỡng sức còn cống hiến cho quốc gia và kiếm tiền nuôi gia đình nữa chứ.”
Hàn Thành đã quen với việc cô dùng cách này để biểu hiện niềm vui của mình, bây giờ ngay cả Cơm Nắm và Bánh Đậu cũng hở tí là thích thơm người ta.
Ngược lại mọi thứ cũng đã thu dọn gần xong, hôm nay Hàn Thành quả thật có hơi mệt nên cũng không gắng gượng, anh cong khóe miệng giơ tay xoa đầu cô rồi quay người đi ra khỏi phòng bếp.
Cơm Nắm và Bánh Đậu đã quen rồi, cha đi ngủ trưa thì bọn trẻ cũng phải ngủ trưa theo.
Dù rằng Cơm Nắm vẫn muốn đào thêm ít giun để chăm Cháo Bột Mì Cơm một chút nhưng vẫn ngoan ngoãn theo cha về phòng ngủ.
Nhân lúc rảnh rỗi, Tô Tiếu Tiếu mau chóng đi gửi thư trước khi Hàn Thành đi làm vào buổi chiều.
Các loại sản phẩm ở hợp tác xã tiêu thụ ở đây phong phú hơn sản phẩm ở hợp tác xã tiêu thụ huyện tại thôn Tô Gia rất nhiều, Tô Tiếu Tiếu mua những đặc sản không mua được cũng không cần phiếu lại còn có thể gửi đi, còn mua một ít đồ dùng học tập không cần đến phiếu cho Tiểu Bảo, mấy thứ cần phiếu như hộp bút cặp sách thì cô không mua.
Những thứ mà Tô Tiếu Tiếu mua nhìn thì hơi nhiều nhưng trọng lượng cũng không lớn cho nên không bắt mắt cho lắm, bưu cục cũng không xa có thể gửi cả thư cùng hàng đi.
Cô lại mua một vài thứ lắt nhắt cho nhà rồi mới đi về.
Khi đi qua con đường nhỏ, nghe thấy có người “xùy xùy xùy xùy…”
Tô Tiếu Tiếu nhìn chăm chú qua chỉ thấy là một bà thím ăn mặc rất rách rưới, một con mắt thoạt nhìn không tốt cho lắm đang vẫy tay với cô.
Tô Tiếu Tiếu chớp mắt, không xác định được có phải đối phương đang gọi cô hay không.
Bà ta lại “xùy xùy xùy xùy…”
Tô Tiếu Tiếu chỉ vào mũi mình: “Thím đang gọi cháu sao?”
Bác gái nhìn xung quanh nhìn thấy quanh đó không có người mới gọi: “Qua đây, cô qua đây.”
Người ở thời đại này đều rất chất phác, chắc hẳn không có loại chuyện ăn vạ đó đâu, Tô Tiếu Tiếu bước tới: “Thím có chuyện gì sao?”
“Cô là cô vợ mới rất tham ăn mà chủ nhiệm Hàn mới lấy đúng không?” Bà thím hỏi cô.
Tô Tiếu Tiếu: “…” Cô mới tới có vài ngày thôi, rốt cuộc là ai đã gán cho cô cái danh này? Tại sao lại không phải tiểu tiên nữ xinh đẹp lương thiện?
“Thím này, cháu là vợ của Hàn Thành nhưng cháu cũng không tham ăn như vậy đâu.” Câu phía sau rõ ràng không được tự tin cho lắm, đại khái thì thời buổi này cũng không phải nhà ăn cũng một ngày hai bữa thịt.
Tô Tiếu Tiếu xét lại mình một chút, đợi trời lạnh hơn cô vẫn nên mua một ít đồ tích trữ trong nhà, bớt cho mọi người ngày nào cũng nhìn chằm chằm vào nhà bọn họ xem có mua thịt ăn hay không.
“Vậy cô đi qua đây với tôi.” Bà thím kéo tay Tô Tiếu Tiếu.
Tô Tiếu Tiếu im lặng thoát khỏi tay bà ta: “Trẻ con trong nhà đang ngủ trưa, cháu còn vội về nhà nữa, nếu thím không nói có chuyện gì thì cháu đi đây.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận