Thập Niên 70: Mẹ Kế Nuôi Con

Chương 450: Mời người

Có người đề nghị hiển nhiên cũng có người không đồng ý: “Tôi không nghe lầm đấy chứ? Cậu kêu một học sinh
tiểu học tới giảng bài cho chúng ta sao? Nói ra không sợ làm trò cười cho thiên hạ sao?” Có người đeo cặp đít chai dày cộp: “Học tập không dùng tuổi tác để phân cao thấp, người thông hiểu tri thức
chính là thầy, không thi đỗ đại học mới là làm trò cười cho thiên hạ chân chính, chỉ cần có thể tăng cao thành tích thi đỗ đại học, vậy kêu bạn nhỏ ở mẫu giáo tới giúp tôi ôn tập tôi cũng không có ý kiến. Có người tán thành: “Thật ra thành tích của tôi cũng không tốt cho lắm, thành tích tiếng Anh tốt hơn một chút, tôi muốn báo danh thi chuyên ngành tiếng Anh, hy vọng đến khi đó có thể giành được chút điểm. Hiệu trưởng, có thể thế này được không, tôi nghe nói Cơm Nắm chỉ học có nửa ngày còn toàn bộ thời gian rảnh đều ở nhà chăm em trai em gái, chúng tôi bằng lòng để Cơm Nắm mở một lớp nhỏ dạy người, đến lúc đó phiền ông mời
cậu bé tới giúp chúng tôi dạy học, dẫn cả em trai em gái tới cũng được”
Thi đại học là một con đường duy nhất để bọn họ thoát khỏi và thay đổi hiện trạng, có thể nắm được một cọngrơm cứu mạng là một cọng, cho dù nhìn thấy một chút xíu hy vọng thì bọn họ cũng không muốn bỏ qua.
Hiệu trưởng vô cùng khiếp sợ, sau khi khiếp sợ qua đi tâm trạng bắt đầu trở nên phức tạp. Tài nguyên giáo viên của trường học thật sự như trứng chọi đá, chẳng qua theo quan điểm của ông ta, suy nghĩ kêu một đứa trẻ mười tuổi tới dạy những người trưởng thành hai ba mươi tuổi này của bọn họ thật sự vô cùng hoang đường.
Nhưng ông ta vẫn nói: “Tôi cho người đi hỏi thử xem đã
Khác với tiếng ồn ào huyên náo ở cổng trường cấp ba, cả nhà Tô Tiếu Tiếu vẫn giống như bình thường nên làm gì thì làm cái đó. Cô không đi xem thành tích, ngược lại Nhã Lệ có đi, trở về ngay lập tức báo tin vui cho cô. “Tiếu Tiếu, đầu óc của cả nhà các em đều phát triển thế nào vậy? Em và Hàn Thành lần lượt đứng hạng nhất hai khoa, chỉ trừ có ba, bốn điểm, ngay cả Cơm Nắm cũng thi được hơn tám mươi điểm, tiếng Anh thì cả nhà được điểm tuyệt đối.”
Nhã Lệ cũng chỉ ở trình độ vừa vặn qua hợp lệ, đây còn là thành tích may nhờ có khoảng thời này Tô Tiếu Tiếu nhồi nhét thức ăn giúp cô ấy bổ sung bài vở mới lấy được.
Tô Tiếu Tiếu đồng ý làm cá nướng cho bọn trẻ, đang dùng hành gừng tỏi ướp cá trắm đỏ.
Đối với kết quả này cô cũng không bất ngờ gì, vừa cười vừa bảo: “Nếu như chị vẫn luôn ôn tập suốt mười năm giống như em và Hàn Thành thì chị cũng có thể, cần cù bù thông minh mà”
Nhã Lệ nhóm lửa giúp cô, lắc đầu bảo: “Em đó, vừa thông minh vừa khiêm tốn, con cái dạy ra cũng giống như em.”
“Giống em?” Tô Tiếu Tiếu không nhịn được mà bật cười: “Bánh Đậu nhỏ còn được, nhưng chị có thể tìm ra được đứa trẻ thứ hai kiêu ngạo giống như Cơm Nắm nhà bọn em sao?”
Lúc này ngoài cửa có người gọi: “Xin chào, xin hỏi đồng chí Hàn Tĩnh có nhà không?”
Đồng chí Hàn Tĩnh? Tô Tiếu Tiếu và Nhã Lệ đưa mắt nhìn hua, Tô Tiếu Tiếu lắc đầu bảo: “Đây vẫn là lần đầu tiên em nghe có người gọi Cơm Nắm nhà bọn em như vậy, em cũng quên mất tên thật của Cơm Nắm là Hàn Tĩnh đấy.
Nhã Lệ đáp: “Chị cũng thế, có người gọi Trương Tu Viễn chị cũng phải mất một lúc mới phản ứng lại được, chị giúp em canh lửa, em đi xem thử đi
Tô Tiếu Tiếu nhìn một đồng chí nam nhã nhặn không nhìn ra thân phận ở trước mặt, hỏi: “Vị đồng chí này, xin hỏi anh tìm con nhà chúng tôi có chuyện gì sao?”
Người tới chính là Tiểu Lưu trong miệng của hiệu trưởng, bộ dáng ba bốn mươi tuổi nho nhã lịch sự thoạt nhìn rất dễ nói chuyện, là một viên gạch trong trường cấp ba thuộc loại chỗ nào cần thì lấp vào chỗ đó: “Chào cô chào cô, vậy cô chính là đồng chí Tô Tiếu Tiếu xếp nhất khoa học xã hội đúng không? Tôi là Tiểu Lưu ở trường cấp ba, là thế này, hiệu trưởng kêu tôi tới hỏi đồng chí Hàn Tĩnh nhà các cô có thời gian giúp các đồng chí trong ba khóa đó ôn tập bài tiếng Anh không. Cô cũng biết năm nay đồng chí tham gia thi đại học vô cùng nhiều, đừng nói là lớp mười hai, mà ngay cả giáo viên lớp mười và mười một đều xếp kín lớp, tài nguyên giáo viên thiếu thốn, cho nên muốn hỏi đồng chí Hàn Tĩnh có thể bớt thời gian tới giúp dạy học không?”
Tô Tiếu Tiếu trợn trừng mắt há hốc mồm, nhìn anh ta với vẻ mặt khó tin: “Người mà các anh muốn mời là Hàn Tĩnh chứ không phải Hàn Thành?”
1034 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận