Thập Niên 70: Mẹ Kế Nuôi Con

Chương 274: Gặp lại cố nhân

Trước cửa sân nhà phía sau có một bóng người gầy yếu đứng đó, đang ở cửa dán câu đối, lại là cảm giác quen thuộc khó hiểu đó ập tới nhưng Hàn Thành lại không nhớ ra được đã từng gặp ở đâu, thẳng đến khi mái đầu hoa râm đó quay lại, cả người Hàn Thành lập tức sững sờ ngay tại chỗ, sau một lúc mới gọi một tiếng với vẻ khó tin:
“Cha vo?”
Dáng người gầy yếu của Dương Nam Hoài hơi chấn động, đôi mắt già nua đã mờ nhòe nhìn Hàn Thành một cách ngạc nhiên: “Hàn Thành? Là con sao?”
Hàn Thành bước nhanh tới: “Cha vợ, là con, sao… sao cha lại ở nơi này? Mẹ vợ và anh cả đâu?”
Vẻ mặt của Dương Nam Hoài phức tạp, thấy xung quanh không có người mới vội vàng nói với Hàn Thành: “Ở đây nói chuyện không tiện, vào nhà trước rồi nói sau.
Hàn Thành: “Đợi con chút đã ạ.
Anh nhanh chóng dán câu đối xuân trong tay lên cửa sổ rồi theo Dương Nam Hoài đi vào mảnh sân tồi tàn.
Trong nhà, mẹ vợ Đổng Minh Nguyệt và anh cả Dương Lâm đều ở đó.
Mọi người đã nhiều năm không gặp, giờ đột nhiên vừa gặp mặt hai bên đều trăm mối cảm xúc ngổn ngang.
Hàn Thành mở miệng nói một cách khó khăn: “Mọi người vẫn khỏe chứ?” Thật ra hỏi cũng là hỏi thừa, ở loại tình huống hiện tại này có thể khỏe được sao?
Nhưng Dương Nam Hoài lại không ngừng gật đầu: “Khỏe, trước đây ở biên cương không ổn còn bây giờ tất cả đều ổn hết con ạ, cả gia đình đại đội trưởng của đội sản xuất này đều là người tốt, rất quan tâm một nhà ba người chúng ta. Những vật tư mà con cho người đưa tới bên biên cương trước đó cũng đều nhận được hết rồi, bây giờ có thể ăn no mặc ấm, cuộc sống trôi qua cũng khá tốt, đúng rồi, sao con lại ở nơi này? Không phải con nên ở quân khu sao?”
Đổng Minh Nguyệt phản ứng nhanh, nhìn Hàn Thành với vẻ ngạc nhiên: “Không phải con, không phải con là… Hàn Thành lại càng nhiều mối cảm xúc đan xen hơn, đoán ra được bà muốn nói gì mới gật đầu: “Vâng, con gái của đại đội trưởng đội sản xuất trong miệng mọi người chính là vợ mới cưới của con, Tô Tiếu Tiếu. Một nhà ba người Dương Nam Hoài đã không thể dùng kinh ngạc để hình dung được nữa rồi, sao trên đời còn có
chuyện trùng hợp như vậy được?
Vậy mà người chú và cô tốt nhất trên đời trong miệng Tiểu Bảo đó lại là Hàn Thành và người vợ mới cưới của
anh sao?
Dương Nam Hoài: “Cả nhà đội trưởng Tô có biết không? Hay là chính con đã kêu người chuyển chúng ta tới nơi
này?”
Hàn Thành lắc đầu: “Hiển nhiên không biết và con cũng không làm gì cả, con không có quyền lợi lớn như vậy, chỉ là tình hình thực tế của cha mẹ và phản ứng của cấp trên mà thôi, cha mẹ vốn cũng không phạm tội lớn gì cả mà Dương Mai còn là liệt sĩ nữa, vốn dĩ không cần xuống tận biên cương rèn luyện, không biết đã xảy ra sai sót ở khâu nào, bây giờ mới điều về đây đã là muộn rồi đấy ạ, chỉ là không ngờ đến cha mẹ lại được điều đến nơi này” Cái này gọi là nhắc đến Tào Tháo, Tào Tháo tới ngay, dường như toàn bộ nhân quả mâu thuẫn đều thấp thoáng được quyết định trước như vậy.
Đổng Minh Nguyệt cũng thổn thức: “Mấy ngày trước lũ trẻ mà con dẫn đi vớt cá chính là Cơm Nắm và Bánh Đậu phải không? Vậy sao Tiểu Bảo lại nói chú của thằng bé có ba đứa con trai ruột?”
Hàn Thành đáp: “Trụ Tử chỉ là cháu trai của một thầy giáo của con, hiện tại tạm thời đang ở nhà bọn con, thậm
chí còn không thể tính là nhận nuôi, cả nhà bọn con đều không muốn khiến thằng bé có cảm giác ăn nhờ ở đậu, lại thêm thằng bé rất thân với Cơm Nắm và Bánh Đậu, bọn trẻ nói với bên ngoài là anh em ruột nhưng đợi sau này có cơ hội cậu bé vẫn phải về nhà thầy con, chỉ là bây giờ vẫn chưa phải lúc.
Cả nhà Dương Nam Hoài không ngờ đến trong này còn có một chuyện như vậy nữa: “Nếu như hôm nay con
không ra phía sau dán câu đối thì nói không chừng chúng ta đã bỏ qua nhau rồi, cha mẹ nghe nói đến tên cúng cơm của Cơm Nắm và Bánh Đậu cũng thấy hơi nghi ngờ nhưng Tiểu Bảo không nói cô nó làm mẹ kế của người ta, còn nói là ba anh em ruột, cha mẹ cũng nghĩ con gái của đội trưởng Tổ chắc hẳn sẽ không gả cho một người tái giá nên mới không nghĩ đến hướng đó.
Đổng Minh Nguyệt nói với vẻ mặt mong mỏi: “Con gái của đội trưởng Tô trông rất dễ ở chung, Cơm Nắm và Bánh Đậu đều khỏe cả chứ?” Thật ra bà ấy càng muốn hỏi Tô Tiếu Tiếu có đối xử tốt với Cơm Nắm và Bánh Đậu
hay không?
Hàn Thành gật đầu: “Tiếu Tiếu rất tốt, bọn con ở chung rất hòa hợp, cô ấy đối xử với Cơm Nắm và Bánh Đậu như do chính mình sinh ra, Cơm Nắm và Bánh Đậu đều rất ỷ lại vào cô ấy, cha mẹ cứ yên tâm
Đáp án trong dự kiến này khiến cả gia đình đều thở phào nhẹ nhõm.
1010 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận