Thập Niên 70: Mẹ Kế Nuôi Con

Chương 557: Hướng phát triển của tương lai

Nếu chỉ đơn thuần là vì mình vậy cô thà rằng trở về thành phố tuyến một phía nam mà mình từng ở kiếp trước còn hơn, ở đó khí hậu hợp lòng người, cây cối bốn mùa xanh tươi lại càng thích hợp để cư trú hơn.
Mộc Tiểu Thảo là số ít ngoại lệ, cô ta không bị sự rực rỡ của thành phố thu hút, thành phố có lớn đến đâu chẳng qua cũng chỉ là một tấc vuông trong mắt cô ta, vì cô ta đã từng thấy sự bao la chân chính.
“Vậy tại sao em không học kỹ thuật khai thác dầu mỏ mà chọn học kinh tế? “Trước đây Tô Tiếu Tiếu đã từng hỏi cô ta.
Mộc Tiểu Thảm đáp: “Vì cha nói học tốt kinh tế mới xây dựng quê hương tốt hơn được, đây cũng là hướng phát triển tương lai.
Nói thật, Tô Tiếu Tiếu khâm phục nhất chính là người đã học tốt bản lĩnh ở bên ngoài đến cuối cùng lại quay trở về quê hương, cô tự thấy mình không làm được.
“Đúng rồi chị Tiếu Tiếu, hôm qua có mấy người tới ký túc xá bọn em tìm chị đó. Mộc Tiểu Thảo bảo.
Tô Tiếu Tiếu: “Tìm chị làm gì?”
Mộc Tiểu Thảo dùng ngón tay quấn bím tóc: “Được rồi, thật ra là tìm em hỏi em có quen chị hay không, có thể lấy phiếu cơm cho bọn họ hay không, bọn họ muốn tới tiệm cơm của chị nhưng không có phiếu thì không thể ăn được.
Tô Tiếu Tiếu: “Vậy em nói thế nào?”
Mộc Tiểu Thảo vô cùng thẳng thắn: “Em nói không quen”
Một giọng nữ nhảy vào: “Mộc Tiểu Thảo!”
“Hửm?” Mộc Tiểu Thảo quay đầu lại.
Đồng chí nữ cũng bện tóc hai bên chất vấn cô ta: “Sao cô lại lừa người? Không phải cô nói mình không quen bạn học Tô Tiếu Tiếu sao?”
Đôi mắt to trong suốt của Mộc Tiểu Thảo chớp hai cái: “Không phải các cô cần phiếu cơm sao? Cho nên tôi giúp các cô làm quen một chút, chị ấy nói không có.
Đồng chí nữ bán tín bán nghi nhưng thấy vẻ mặt thành thật của Mộc Tiểu Thảo, cô ta cũng không nói rõ được có phải là thật hay không?
Mộc Tiểu Thảo nói tiếp: “Cô cũng không cần cảm ơn tôi, chỉ là việc nhỏ mà thôi.
Bạn học nữ: “…” Tôi nói muốn cảm ơn cô sao?
Mộc Tiểu Thảo quay đầu: “Chị Tiếu Tiếu, chúng ta mau đi thôi, sắp vào lớp rồi, không có phiếu cơm thì không có phiếu cơm, chị không cần ngại, em cũng không quen cô ta.
Tô Tiếu Tiếu: “…” Cô gái này thật sự mỗi một câu đều có thể khiến cô không ngờ tới.
Trước đó cô còn lo lắng với tính cách đơn giản của cô gái này có khả năng sẽ phải chịu không ít khổ trên con đường làm kinh tế xây dựng quê hương, nhưng không ngờ cô đã nhìn lầm, bản lĩnh nói dối không chớp mắt này ngay cả cô cũng thấy tự ti.
“Không quen thì bỏ đi, nếu quen thì chị có thể cân nhắc để lại một phiếu cho em. Đột nhiên Tô Tiếu Tiếu muốn xem cô ta gỡ chiêu thế nào.
Kết quả Mộc Tiểu Thảo cũng không thèm nhìn bạn học nữ đó mà ôm cánh tay Tô Tiếu Tiếu vui vẻ bảo: “Thật sao chị Tiếu Tiếu? Tiệm bọn chị có món phong cách Hồi không? Em có thể tới ăn không?”
Tô Tiếu Tiếu: “Không thể, tiệm bọn chị một tuần bảy ngày mười bốn bữa, bữa nào cũng ăn thịt heo.
Mộc Tiểu Thảo: “”
,,
Tô Tiếu Tiếu cho rằng cuộc sống đại học lúc đó còn phải khô khan lắm, phần lớn chương trình học cơ bản đều giống như kiếp trước cô đã từng học qua, chỉ là nội dung sẽ đơn giản hơn, cũng kết hợp với những nét đặc sắc của thời đại cho nên đối với cô mà nói vẫn rất mới mẻ.
Học sinh hai khóa năm bảy bảy và bảy tám này đều khá đặc biệt, tuổi của Tô Tiếu Tiếu ở trong lớp cũng không tính là lớn nhất, có vài người đều đã kết hôn sinh con, người hơn ba mươi cũng có, người như vậy trong cả trường không biết phải bao nhiêu, giữa các bạn học chênh lệch tuổi tác rất lớn cũng coi như là một nét đặc sắc thời đại.
Tô Tiếu Tiếu vì “Tam Xan Tứ Lý” lại càng vì mấy đứa trẻ trong nhà mà danh tiếng bùng nổ, toàn khoa thậm chí là toàn trường gần như giáo viên và sinh viên đều biết sự tồn tại của cô.
Chuyện mấy đứa trẻ trong nhà là những tay viết nhỏ của truyện dài kỳ đăng trên nhật báo cũng đã sớm truyền khắp toàn trường, Tô Tiếu Tiếu đến nơi này cũng là học bá, chồng cũng là sinh viên đại học còn đang làm việc trong phòng thí nghiệm của trường chuẩn bị làm một nghiên cứu sinh. Hai người như vậy giáo dục ra con cái
như thế thật sự cũng không khó hiểu chút nào.
Ngược lại trạng thái của Tô Tiếu Tiếu ở trong lớp có hơi giống với Trụ Tử, ngoại trừ Mộc Tiểu Thảo ra cô cũng không qua lại gần với những người khác, đối với ai cũng khách sáo, chưa nói đã cười trước, nhưng cũng chẳng gần gũi gì với ai cả. Một là chênh lệch tuổi tác bày ra ở đây, một cái khác chính là cô thật sự không dư thời gian để xử lý mối quan hệ nhân sinh phức tạp, cho nên cô chọn chỉ lo thân mình.
1020 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận