Thập Niên 70: Mẹ Kế Nuôi Con

Chương 573: Cha Giang Tuyết

Hàn Tùng Bách chuyển chủ đề lên người dám trẻ, lần lượt giới thiệu đám người Cơm Nắm và Trụ Tử, còn khen
ngợi không ngừng, khi nói đến Bánh Bao nhỏ và Bánh Trôi nhỏ là long phụng thai lại càng vui vẻ híp cả mắt, cảm thấy còn tự hào hơn đang giới thiệu cháu ruột mình.
Giang Thu Lan người cũng như tên, khí chất nhẹ nhàng như hoa lan, cho dù Hàn Tùng Bách nói gì thì bà ta cũng đều thấp mắt thuận mi nghe với vẻ mặt dịu dàng, lúc thì gật đầu lúc thì đáp một hai câu. Tô Tiếu Tiếu thậm chí có hơi hiểu tại sao Hàn Tùng Bách lại lấy bà ta, lấy vợ cầu hiền thục, đến tuổi như ông ta gặp được một đồng chí nữ có tính cách dịu dàng lớn lên cũng không tệ như vậy, mai nở lần hai cũng là chuyện thường tình mà thôi.
Tô Tiếu Tiếu cười bảo: “Bác cả kết hôn là chuyện lớn như vậy sao không gọi bọn cháu tới uống vài chén chúc mừng ạ? Chuyện từ khi nào vậy ạ? Sao chưa từng nghe bác nhắc tới?”
Hàn Tùng Bách vui vẻ, vỗ nhẹ lên mu bàn tay của Giang Thu Lan: “Thu Lan là em họ bà con xa của chú Giang của chú Giang của Hàn Thành, vài ngày trước chú Giang nó hẹn chú đi đánh cờ vừa vặn Thu Lan cũng tới, nói chuyện vài câu phát hiện ra bọn chú vô cùng tâm đầu ý hợp, vừa vặn cô ấy cũng một mình nên muốn kết bạn ở chung với nhau. Dưới sự chứng kiến của chú Giang nó đi làm giấy đăng ký kết hôn. Chú từng tuổi này rồi cũng
không dự định phô trương, chỉ muốn tìm một ngày gọi các cháu và gia đình chú Giang nó tới ăn bữa cơm coi như công khai.
Tô Tiếu Tiếu không ngờ bác cả Hàn từng này tuổi còn kết hôn chớp nhoáng, nhưng chú Giang của Hàn Thành
là?
Tô Tiểu Tiểu liếc mắt nhìn Hàn Thành.
Hàn Thành đáp: “Cha của Giang Tuyết là Giang Hòe, hai nhà bọn anh nói một cách nghiêm khắc cũng xem như
có qua lại mấy đời, nhưng từ sau khi chuyển tới nơi khác sống cũng không còn liên hệ nữa.
,
Tô Tiếu Tiếu hiểu ra, đột nhiên nghĩ tới chuyện năm đó Giang Tuyết đuổi theo Hàn Thành đến tận thị trấn
Thanh Phong, còn đợi tận vài năm lận.
Cơm tân gia là hai đầu bếp Bạch Lan và chú lão Dương chuẩn bị, Triệu Tân Muội cũng tới giúp, trên cơ bản đều chuẩn bị dựa theo quy tắc lần trước chuyển nhà của Tô Tiếu Tiếu, vì Bánh Trôi nhỏ muốn ăn bánh trôi nhỏ nên Bạch Lan nấu thêm một nồi bánh trôi ngụ ý là đoàn viên, vô cùng hợp cảnh. Nhóm người lớn uống ba chén rượu,
Nhã Lệ và Tô Tiếu Tiếu nói rất nhiều chuyện riêng tâm tình. Bánh Đậu nhỏ dẫn hai đứa trẻ và Điềm Điềm ăn
uống vui vẻ, còn Cơm Nắm và Trụ Tử lại châu đầu ghé tai, dùng giọng nói mà chỉ hai người mới nghe bảo: “Trụ
Tử, anh không cảm thấy bác gái cả này có hơi quái sao?”
Trụ Tử lặng lẽ liếc mắt nhìn qua bên đó, lắc đầu: “Không thấy, có chỗ nào kỳ quái sao?”
Cơm Nắm đáp: “Tóm lại em cảm thấy quái quái, bà ta chứ nhìn chằm chằm vào mẹ em thôi”
Trụ Tử nói: “Dì Tô đẹp mà, nhìn dì ấy không phải rất bình thường sao? Anh cũng thích ngắm dì Tô.
Cơm Nắm nhỏ: “”
,,
Bánh Bao nhỏ cắn một phát đứt mũi heo của lợn sữa, ăn đến miệng đầy dầu: “Anh hai, anh Trụ Tử, các anh đang
lén lút nói gì mà Bánh Bao nhỏ không thể nghe được vậy?”
Cơm Nắm lau miệng cho cậu bé với vẻ ghét bỏ: “Anh hai và anh Trụ Tử đang bàn nhau làm sao ăn một hơi hết
thịt nướng của em đây”
Bàn tay nhỏ nần nẫn thịt của Bánh Bao nhanh chóng bảo vệ mũi heo, chỉ vào thịt nướng trên bàn: “Em còn có
một chút xíu này thôi, ở đây có rất nhiều, các anh ăn cái đó đi?
Bánh Bao nhỏ có khẩu vị kỳ lạ, cậu bé thích ăn thịt nhưng lại càng thích ăn các loại đầu thừa đuôi thẹo kỳ quái hơn đặc biệt là thích ăn mấy thứ như tai heo, mũi heo, đuôi heo này. Cơm Nắm nắn mặt em trai với vẻ chán ghét: “Chẳng thèm ăn nước miếng của em đâu nhé? Bánh Bao nhỏ tránh ra, Cơm Nắm cũng không tiếp tục ở chủ đề này nữa, một bữa cơm này ăn với đủ loại tâm sự.
Ông cụ có thể ở chung với cháu trai lâu dài hiển nhiên chính là người vui vẻ nhất. Trương Hồng Đồ và Nhã Lệ ở
một tối là phải đi, hai vợ chồng rất áy náy với Trụ Tử, lúc nhỏ đã bỏ qua thời gian trưởng thành nhiều năm như
vậy của cậu bé bây giờ còn phải tiếp tục bỏ qua.
Trụ Tử nói: “Cha mẹ, cha mẹ không cần lo cho con, dì Tô thường nói bọn con đã lớn rồi có thể có không gian của mình, trước đây cha mẹ đã tốn rất nhiều thời gian trên con đường sự nghiệp bây giờ bận một chút cũng là chuyện hiển nhiên thôi ạ, con sẽ chăm sóc tốt cho mình cũng sẽ chăm sóc tốt cho ông nội, cha mẹ yên tâm. Nhã Lệ ôm con trai nói: “Gia đình dì Tô của con đều ở đây, các con đói thì đi tới ‘Tam Xan Tứ Lý ăn cơm, ngược
lại mẹ không lo các con không chăm sóc tốt cho mình, che mẹ là đang áy náy vì thời gian ở bên cạnh con quá ít.
1023 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận