Thập Niên 70: Mẹ Kế Nuôi Con

Chương 75. Làm nũng

Chương 75: Làm nũng
Tô Tiếu Tiếu: “…” Hàn Thành, có phải dưới tay của anh không có binh lính có thể huấn luyện nên mới dứt khoát dày vò con trai anh đúng không?
Được rồi, nếu như sáu giờ Cơm Nắm thức dậy có thể lớn thành một cây bạch dương nhỏ một mét tám lăm giống như anh vậy chạy bộ buổi sáng thì chạy bộ buổi sáng thôi.
Nhưng Tô Tiếu Tiếu vẫn nói một câu công bằng: “Hơn chín giờ lên giường, kể chuyện trước khi ngủ một lúc cũng gần chín rưỡi mới ngủ được, hay là ngày mai sáu rưỡi hãng dậy huấn luyện đi? Vừa vặn sáu rưỡi em có thể dậy nấu bữa sáng, các anh huấn luyện về vừa vặn ăn sáng luôn.”
Hàn Thành lắc đầu không đồng ý: “Sáu rưỡi quá trễ, còn phải đi chợ mua thức ăn nữa, thời gian không đủ.”
“Mẹ ơi.” Cơm Nắm gào khóc nhào vào trong lòng Tô Tiếu Tiếu làm nũng.
Tô Tiếu Tiếu xoa đầu Cơm Nắm nhỏ, quyết định cứu vớt đứa trẻ này: “Nhưng sáu giờ anh gọi Cơm Nắm cũng sẽ gọi cả em dậy mất, Bánh Đậu nhỏ cũng sẽ bị đánh thức, em ở nhà đều là ngủ đến bảy giờ, sắp tới cũng vào đông rồi sáu rưỡi đã rất sớm rồi đó.”
Hàn Thành: “…”
Sao lại không biết cô bảo vệ con trai như vậy chứ? Mấy ngày gần đây rõ ràng cô đều sáu giờ dậy cơ mà.
Hàn Thành vẫn không cho là đúng: “Cơm Nắm lớn rồi, sau này em với Bánh Đậu ngủ chung còn thằng bé ngủ bên ngoài sẽ không đánh thức Bánh Đậu.”
“Không đâu!” Cơm Nắm lắc đầu ôm cổ Tô Tiếu Tiếu không chịu buông, nhất quyết không đồng ý: “Con muốn nghe mẹ kể chuyện, con muốn nghe mẹ kể chuyện cơ!”
Hàn Thành trực tiếp xách con trai lên khỏi mặt đất: “Thời gian để nói vớ vẩn thì con đã chạy xong rồi, nghiêm, bước đều bước!”
Cơm Nắm nhỏ ngẩng đầu ưỡn ngực chào kiểu quân đội theo bản năng, rồi nhìn Tô Tiếu Tiếu với đôi mắt đẫm lệ: “Mẹ ơi…”
Tô Tiếu Tiếu: “… đi đi.” Xách con trai vừa tròn năm tuổi dậy huấn luyện quân sự, Hàn Thành anh cũng được lắm.
Được rồi, người ta là ruột thịt còn không đau lòng vậy cô đau lòng làm gì.
Cơm Nắm nhỏ rất có nhãn lực biết lần này mẹ không thể cứu được mình, chỉ đành nước mắt nước mũi tèm nhèm chạy phía sau cha.
Sao mà cuộc sống gian khổ quá.
Hàn Thành cũng phối hợp với con trai, tốc độ chậm hơn lúc trước rất nhiều, mấy ngày này vì đợi Tô Tiếu Tiếu thích ứng nên anh cũng không rèn luyện buổi sáng. Hàn Thành cũng bắt đầu từ lúc năm tuổi đã duy trì thói quen rèn luyện buổi sáng thẳng cho đến tận bây giờ, trừ phi gió bão mưa rơi hoặc là tình hình đặc biệt bằng không thường đều sẽ kiên trì.
Thật ra con trai nhỏ vô cùng tràn đầy sức sống, mỗi ngày đều chạy nhong nhong khắp nơi nên đừng nói là mười lăm phút cho dù là một tiếng cũng có thể kiên trì được. Hàn Thành chỉ muốn bồi dưỡng cho Cơm Nắm hình thành thói quen tốt rèn luyện buổi sáng chứ không phải muốn coi cậu bé thành lính mà rèn luyện. Đứa trẻ này quá thông minh, nếu như ngay từ đầu đã dọa sợ cậu bé sinh ra tâm lý phản nghịch vậy sau này cậu bé sẽ tìm đủ mọi lý do thoái thác, rồi làm trái ngược lại hoàn toàn.
Cơm Nắm nhỏ khóc thút thít vung đôi chân nhỏ từ từ chạy quanh bờ biển theo cha, lần đầu tiên cậu bé nhìn thấy mặt biển rộng lúc sáu giờ sáng, mặt trời vừa nhô lên khỏi mặt biển chưa được bao lâu, một vòng tròn thật to màu vàng chanh tỏa ánh sáng vàng trên mặt biển bằng phẳng.
“Oa cha ơi, lòng đỏ trứng gà to chưa kìa! Kêu mẹ làm chắc chắn ngon phải biết!”
Hàn Thành: “…” Không hổ là con trai do Tô Tiếu Tiếu nuôi dạy, nhìn thấy cái gì cũng có thể nghĩ đến ăn.
“Cơm Nắm!”
Phía sau đột nhiên truyền tới một tiếng hô.
Ế, ai đang gọi mình?
Cơm Nắm quay đầu lại…
“Cá Nhỏ!”
Được rồi, người quân nhân vĩ đại Triệu Tiên Phong cũng dẫn con trai năm tuổi của mình đi chạy bộ sáng.
Cơm Nắm bình tĩnh lại: “Cá Nhỏ, em nhanh chút đi!” Nói xong còn dừng lại chạy bình bịch: “Cha ơi, là chú Triệu và Cá Nhỏ, chúng ta đợi bọn họ một chút đi!”
Hàn Thành dừng chạy lên mà chạy nâng cao đùi tại chỗ.
Triệu Tiên Phong thở hồng hộc đuổi tới, nhìn chằm chằm vào Cơm Nắm một lúc có hơi không dám tin vào mắt mình: “Sao mới có mấy ngày mà Cơm Nắm đã như biến thành người khác vậy? Đồng chí Tô Tiếu Tiếu cũng biết chăm con quá đi?”
So với bộ dạng không có tinh thần chỉ có da bọc xương khi vừa mới đón về thì bây giờ Cơm Nắm nhỏ có thể nói là đã thay da đổi thịt, gương mặt nhỏ tròn ra một vòng, hai con mắt vừa to vừa có thần, cả người thoạt nhìn cũng phấn chấn khỏe mạnh, tinh thần phơi phới.
Tô Tiếu Tiếu quả thật rất biết chăm trẻ, mỗi ngày cho hai anh em uống sữa bò và sữa mạch nha, tay nghề nấu nướng còn tốt như vậy bữa nào cũng thịt rau cơm trắng phối hợp cân bằng, còn thi thoảng tăng thêm hoa quả và đồ ăn vặt. Đừng nói là Cơm Nắm cho dù là bản thân anh cũng cảm thấy sức khỏe dồi dào hơn không ít, làm việc hiệu suất cũng tăng lên rất nhiều, tình hình mệt rã rời cũng đã giảm bớt.
Bạn cần đăng nhập để bình luận