Thập Niên 70: Mẹ Kế Nuôi Con

Chương 320: Trở về 1

Mới sáng sớm cô dậy đi chợ mua thịt tươi, mua thêm con cá to, hàu nhỏ, thêm không ít sò, trước tiên làm hai ba cái bánh rau cải phơi khô, đựng đầy một túi lớn kêu Lý Ngọc Phụng mang lên xe lửa ăn, rồi lại mang một ít về thôn Tô Gia, ngoài ra còn làm thêm trứng cuộn, luộc rất nhiều trứng gà để bà ấy mang theo.
Bây giờ con gái cho gì Lý Ngọc Phụng cũng đều nhận hết, làm gì thì ăn nấy, lúc này nếu như bà ấy khách sáo với con gái, chỉ sợ cô lại khóc.
Bữa sáng Tô Tiếu Tiếu làm món hàu chiên bột mà Lý Ngọc Phụng rất thích ăn nhưng ngại tốn dầu cả tháng cũng không nỡ làm một lần đó. Thịt hàu sống nho nhỏ để ráo nước, trứng gà, bột khoai lang thêm chút hạt tiêu và muối ăn vào quấy đều, lại băm nhỏ hành bỏ vào, cuối cùng cho hàu sống ráo nước vào rồi lại quấy đều lần nữa, tiếp đó bỏ thẳng vào trong chảo dầu rán đến khi hai mặt vàng là có thể cho ra khỏi nồi.
Sau khi hàu chiên bột ra khỏi nồi, Tô Tiếu Tiếu nhân lúc trong chảo còn ít dầu lại bỏ một ít giá đỗ mà Lý Ngọc Phụng dùng cát trồng vào, không bỏ thêm gì vào nữa, xào mấy giây cho chín rồi lập tức vớt ra khỏi chảo để lót bên dưới bánh, khi ăn bánh kèm thêm một chút giá đỗ ngon miệng cũng vô cùng giải ngấy, lại thêm một bát cháo khoai lang nữa, chính là một bữa sáng phong phú rồi.
Sau khi hàu chiên bột ra khỏi lò, Cơm Nắm nhỏ lập tức lấy một miếng nhỏ đưa qua cho Trụ Tử nhỏ.
Trụ Tử nhỏ đã rất lâu rồi chưa ăn hàu chiên bột mà dì Tô tự tay làm, cậu bé vui vẻ muốn xỉu: “Sao hôm nay dì Tô lại dậy nấu bữa sáng thế?” Cậu bé biết bình thường đều là bà ngoại và chú Hàn nấu.
Cơm Nắm nhỏ thở dài: “Hôm nay đế chuyến xe lửa của bà ngoại, lát nữa là về rồi, Trụ Tử, bà ngoại còn chưa đi
mà em đã nhớ bà rồi”
Tâm sự nhỏ của Cơm Nắm nhỏ không dám tiết lộ ở trong nhà vì sợ mẹ buồn, nên chỉ có thể nói với anh em tốt.
Trụ Tử nhỏ im lặng, cậu bé cũng thích bà ngoại, cho dù cậu bé đã về bên cạnh cha mẹ mình, nhưng bà ngoại làm gì có phần của Cơm Nắm đều sẽ có một phần của cậu bé, không có gì khác với trước đây cả: “Cơm Nắm, chúng ta cố gắng trở nên lợi hại hơn một chút, phải trưởng thành thật tốt để báo đáp bà ngoại nha. Cơm Nắm gật đầu: “Cái đó là đương nhiên rồi, em còn đang lo sau khi bà ngoại về mẹ em sẽ bận không xuể cơ, Bánh Trôi nhỏ và Bánh Bao nhỏ mới lớn có một chút xíu như vậy, cha phải đi làm, Bánh Đậu nhỏ còn nhỏ rất nhiều việc không thể giúp được. Em còn đang nghĩ hay là em dứt khoát đi học mỗi buổi sáng thôi, nửa ngày còn
lại ở nhà giúp mẹ làm việc, dù sao những bài đó em không đi học cũng có thể theo kịp, lên lớp cũng chỉ lãng phí
thời gian của em
Chuyện trong nhà cũng khiến Cơm Nắm nhỏ tính cả tuổi mụ mới có bảy tuổi nhưng đã lên lớp ba lo lắng muốn
xiu.
Từ sau khi Cơm Nắm nhỏ và Trụ Tử nhỏ đạt điểm tuyệt đối thông qua kiểm tra nhảy lớp đến lớp ba, lại càng hiểu chuyện hơn không ít, cũng có chủ kiến hơn không ít.
Đừng thấy Cơm Nắm nhỏ nhỏ tuổi nhưng người ta đi học lớp ba vẫn là đại ca, vẫn là Cơm Nắm nhỏ đi học lợi hại nhất, cũng biết chơi nhất, phía sau ngày nào cũng có một đám đàn em tuổi tác còn lớn hơn cậu bé. Trụ Tử nhỏ gật đầu: “Ý kiến này hay, anh cũng có thể học mỗi buổi sáng”
Cơm Nắm lắc đầu: “Không được, em học nửa ngày mẹ em chưa chắc đã đồng ý, nếu như anh nói ra mẹ nói chắc
chắn sẽ không đồng ý đâu, chương trình học lớp ba anh vẫn còn hơi cố hết sức, vẫn nên chăm chỉ lên lớp của
anh đi”
Trụ Tử nhỏ cúi đầu với vẻ áy náy, cậu bé không thông minh bằng Cơm Nắm, Cơm Nắm nhỏ nhảy đến lớp ba là dựa vào thông minh, còn cậu bé nhảy đến lớp ba là dựa vào cố gắng, Cơm Nắm nhỏ không đi học cũng có thể
thi đứng nhất, nhưng cậu bé đừng nói là không đi học, cho dù hơi lơ là một chút thì mười hạng đầu cũng không dám đảm bảo, dì Tổ chắc chắn sẽ không đồng ý cho cậu bé học nửa ngày.
Bánh Đậu nhỏ không biết từ khi nào đã chạy tới, kéo tay áo Cơm Nắm nhỏ: “Anh, về nhà ăn sáng thôi, mẹ nói kêu
anh Trụ Tử qua ăn.
Trụ Tử nhỏ cầu còn chẳng được, nói vọng vào với Nhã Lệ ở nhà bếp: “Mẹ ơi, hôm nay bà ngoại về, con đi qua nhà
dì Tô ăn sáng đây ạ”
Nói xong lại cầm hàu chiên bột mà Cơm Nắm mang qua đi ra ngoài.
Cơm Nắm nhỏ nhận cái bát trên tay cậu bé, vọt thẳng vào nhà bếp: “Dì Nhã Lệ, mẹ cháu làm hàu chiên bột ngon lắm ạ, dì nếm thử đi. Nói xong lại chạy thẳng ra ngoài, Nhã Lệ muốn từ chối cũng không kịp.
1039 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận