Thập Niên 70: Mẹ Kế Nuôi Con

Chương 127. Xin lỗi

Chương 127: Xin lỗi
Tô Tiếu Tiếu đối diện với Trình Lệ Phương thật sự rất khó mang được vẻ mặt hòa nhã: “Con trai cô lén trộm đồ cướp đồ, còn đánh người chửi người, có cái nào không nên xin lỗi?”
Kêu Trình Lệ Phương xin lỗi gái nông thôn là chuyện hoàn toàn không có khả năng: “Chuyện nào ra chuyện nấy, đánh nhau là hai bên đều không đúng…”
Cô ta còn chưa nói xong thì Tô Tiếu Tiếu đã mềm mại cắt ngang lời cô ta: “Chủ nhiệm Lưu, loại giáo viên có tam quan bất chính đầu độc học sinh này, trường học các ông còn định giữ lại qua năm sao?”
Sắc mặt của chủ nhiệm Lưu tối tắm: “Cô Trình, mau xin lỗi con người ta đi.”
Trình Lệ Phương: “Không phải…”
Tô Tiếu Tiếu chẳng muốn nghe cô ta nói chuyện, giọng nói này thật sự quá ồn ào: “Chủ nhiệm Lưu, năm sau Cơm Nắm nhà chúng tôi cũng sẽ tới xếp lớp vào lớp một, tôi thật sự không yên tâm giao hai đứa trẻ cho loại giáo viên đầu độc học sinh này để dạy, như vậy đi, tôi xin dạy thay tiết của cô ta, sau này tiết của cô ta sẽ do tôi dạy, ông cho cô ta đi làm tạp vụ cũng được mà về nhà cũng được, tóm lại chúng ta không thể để loại người này phá hư những rường cột tương lai của tổ quốc được.”
Trình Lệ Phương tức đến bật cười: “Loại gái thôn quê như cô biết chữ sao? Cô còn dạy học được cơ á?”
Chủ nhiệm Lưu thấy Tô Tiếu Tiếu nói năng không tồi, con người cũng thoải mái hào phóng nhưng ăn mặc bình thường, đây mới là mùa thu mà trên cổ còn quấn một cái khăn quàng, cũng không biết có phải là cách ăn vận lưu hành ở thôn bọn họ hay không, lại càng không biết học thức của cô nông hay sâu nên hiển nhiên cũng sẽ không tiện tùy tiện đưa ra quyết định.
Tô Tiếu Tiếu vốn không định làm giáo viên, cô thích trẻ con nhưng cô chỉ thích con nhà mình, dạy những đứa con ngỗ nghịch của người khác thật sự là chuyện mà cô không vui lòng làm, nhưng bây giờ không có cách nào khác, nếu như Trụ Tử và Cơm Nắm vẫn luôn để Trình Lệ Phương dạy, trước không nói cô ta có lấy việc công báo thù riêng hay không, mà cho dù tam quan của cô ta rót lên người đứa trẻ một cách vô thức cũng đã khiến Tô Tiếu Tiếu cảm thấy rất đáng ghét rồi.
Đứa trẻ nhỏ như vậy, đang là lúc cần phải chỉ dẫn đường chính nẻo ngay, nếu như bị dạy xấu sau này cô khóc cũng không ra nước mắt mất, nên giờ chỉ có thể tự mình kiên trì cố gắng, thật ra mấy đứa trẻ nhà mình đều thông minh như vậy, cho ai dạy thì cô đều thấy không yên tâm, cô cũng không có nhiều thời gian như vậy để dạy hết tất cả các môn nhưng ít nhất có thể thay tiết mà Trình Lệ Phương dạy.
“Chủ nhiệm Lưu, cứ hễ cô ta có tiết dạy ở lớp của con trai tôi đều sẽ do tôi thay thế, sau này tôi cũng sẽ lên cấp cùng con trai tôi, bọn nhỏ lên lớp nào thì tôi dạy lớp đó, nhưng tôi không chiếm danh sách dạy học của trường học, cũng không nhận tiền lương của trường học, năm sau tôi sẽ đến đội tuyên truyền ở quân khu đi làm, thời gian có thể lên lớp không nhiều.
Đúng rồi, trước tiên tôi xin tự giới thiệu bản thân một chút, sáu năm trước tôi đã tốt nghiệp trường cấp ba số một ở thành phố chúng tôi với thành tích hạng nhất toàn thành phố. Những năm này cũng không hề bỏ bê việc học hành nên dạy tiểu học chắc hẳn không có vấn đề gì, yêu cầu thế nào, kiểm tra kiểu gì, thông qua bài thi ra sao thì tôi đều có thể làm, ngoài ra tôi đã có kiểm tra chính trị, trường học cũng có thể điều tới để xem.
Có khả năng cô Trình sẽ không phục nên tôi còn có một đề nghị chính là mở một lớp dự giờ để các giáo viên và các phụ huynh học sinh ở trong trường tới dự giờ, xem ai thích hợp dạy trẻ nhỏ hơn, đến lúc đó có thể vừa nhìn là hiểu ngay, dù sao tôi cũng chưa bao giờ từng dạy học, chưa chắc đã dạy tốt được như cô Trình, cô Trình, cô cảm thấy ý kiến này của tôi thế nào?”
Học sinh tốt nghiệp trường cấp ba số một thành phố? Chủ nhiệm Lưu và Trình Lệ Phương đã không thể dùng từ khiếp sợ để hình dung nữa.
Đặc biệt là Trình Lệ Phương, sao có khả năng, Tô Tiếu Tiếu không phải gái quê sao? Sao gái quê có khả năng lại đi vào thành phố học cấp ba được? Còn tốt nghiệp với thành tích hạng nhất nữa?
Sao có thể như vậy được?
Lừa người, Tô Tiếu Tiếu nhất định đang lừa người! Tốt nghiệp cấp ba sao có khả năng phí hoài đến mức hiện giờ phải đi làm mẹ kế của người ta? Làm giáo viên ở bản địa của bọn họ không tốt hơn sao? Gả cho thanh niên trí thức kết hôn lần đầu không tốt sao?
Còn có đội tuyên truyền của bộ đội khó vào bao nhiêu? Sao có thể nhận cô ta được?
“Chủ nhiệm Lưu, ông đừng tin cô ta, cô ta nhất định đang lừa người, còn nữa cô cứ mở mồm là nói một câu đầu độc học sinh là có ý gì? Tôi dạy học nhiều năm như vậy cũng chưa có người nào nói không tốt, ngược lại là cô, dạy hư một đứa trẻ đang yên đang lành…”
Bạn cần đăng nhập để bình luận