Thập Niên 70: Mẹ Kế Nuôi Con

Chương 326: Hiểu rõ

“Đây chẳng qua chỉ là vấn đề nhảy thêm một lớp hoặc nhảy xuống một lớp mà thôi, nếu như cậu bé học nửa
ngày, sau này chúng tôi không định cho cậu bé nhảy lớp nữa mà để cậu bé bước từng dấu chân đến khi tốt nghiệp tiểu học. Cậu bé học thật sự quá nhanh, tôi nói thật, nếu như học cả ngày phỏng chừng thằng bé còn phải nhảy lớp tiếp, bằng không nội dung học quá khô khan lại giam cầm cậu bé, ngược lại sẽ làm giảm hứng thú
học của cậu bé.
Chủ nhiệm Lưu và hiệu trưởng đều chủ trương dạy theo trình độ, xuất phát điểm của tôi cũng không phải là tôi
ở nhà có quận rộn hay không, có kêu con về giúp đỡ hay không, mà là con cảm thấy thế nào vui vẻ thì làm như thế, sau khi chúng tôi hiểu rõ sẽ giao quyền chọn lựa cho cậu bé, nhưng từ đầu đến cuối đây là một ngoại lệ, chúng tôi không muốn được đặc cách khiến càng nhiều đứa trẻ làm theo, cho rằng đều có thể chỉ lên lớp nửa ngày mà nhao nhao bắt chước, cô Đỗ, cô có thể hiểu ý của tôi không?”
Đến một khắc này, cô Đỗ lại càng hiểu tại sao bọn họ có thể nuôi dạy ra một đứa trẻ ưu tú như Hàn Tĩnh, cô ta
gật đầu: “Nghe quân nói chuyện còn hơn mười năm đọc sách, tôi hoàn toàn hiểu rồi, cũng sẽ phản ánh tình hình của Hàn Tĩnh với bên chủ nhiệm Lưu, về chuyện học nửa ngày này không phải là ngoại lệ đặc biệt, cậu bé đảm bảo thi đứng nhất năm và lên lớp hàng năm mới là ngoại lệ, cô yên tâm đi
Ở thời kỳ đặc biệt này, phụ huynh chú trọng giáo dục con cái ngược lại chính là số ít, trường học ở bên quân đội
bọn họ còn đỡ, tỷ lệ nhập học của trẻ rất cao, càng là nơi lạc hậu lại càng có vô số trẻ nhỏ trốn học, thậm chí là
bỏ học vì đủ loại nguyên nhân gia đình khác nhau, trước khi được điều tới nơi này, cô Đỗ thật sự đã từng thấy
quá nhiều
rồi.
Rất nhiều đứa trẻ khi cô ta đi tới nhà thăm hỏi đều không có cách nào cho bọn trẻ về lại trường học đi học tiếp, hiếm khi gặp được một hạt giống tốt như Hàn Tĩnh, cô Đỗ cũng sợ để lỡ mới qua đây tìm hiểu tình hình, bây giờ xem ra cô ta đã lo lắng thừa rồi, phụ huynh của cậu bé hoàn toàn biết dạy dỗ một đứa trẻ ưu tú như thế nào. Sau khi tiễn cô Đỗ đi chưa lâu, Bánh Bao nhỏ và Bánh Trôi nhỏ cũng tỉnh lại.
Ngủ lâu như vậy, dạ dày vương Bánh Bao nhỏ từ lúc tỉnh lại đã đói khóc oa oa, Tô Tiếu Tiếu pha sữa bột, cầm
một cái chăn nhỏ lót nửa người dưới của cậu bé cao lên một chút, rồi kêu Bánh Đậu nhỏ giúp đỡ bình sữa cho
em ăn.
Đứa nhỏ nôn nóng, dùng hai bàn tay nần nẫn thịt của mình ôm bình sữa hút “chùn chụt, Bánh Đậu nhỏ nhìn mà sốt ruột: “Bánh Bao nhỏ, em uống chậm một chút, anh cũng không giành sữa uống của em, em uống vội như
vậy làm gì…” Không biết có phải Bánh Bao nhỏ nhìn cậu bé không mà Bánh Đậu nhỏ lại nói: “Được rồi được rồi, em đừng trừng mắt nhìn anh, anh không nói em, anh kể chuyện cho em có được không, ngày xửa ngày xưa…”
Tô Tiếu Tiếu ôm Bánh Trôi nhỏ vòng tới một bên giường khác đút sữa, nghe thấy bé lắm mồm lại dông dài thật
sự là vừa đáng yêu vừa buồn cười.
Đợi đút xong sữa và thay tã xong, Tô Tiếu Tiếu chuyển giường trúc trong sân đến nơi râm mát hơn một chút, rồi
ôm long phụng thai đặt lên giường trúc nhỏ chơi.
Cô lo Bánh Đậu nhỏ kể chuyện sẽ khát nước nên pha một bát sữa mạch nha nhỏ kêu cậu bé tự uống, đừng cho
em trai uống. Bánh Đậu nhỏ ngồi trên cái ghế nhỏ vừa uống sữa mạch nha vừa trông em trai em gái, câu được câu mất tự hỏi tự đáp, còn rất vui vẻ.
Một mình Tô Tiếu Tiếu chăm hai đứa trẻ lớn mấy tháng này thật sự bận, đừng thấy Bánh Đậu nhỏ mới ba tuổi nhưng có người hỗ trợ nhỏ này ở nhà giúp, cô thật sự cũng thoải mái hơn không ít.
Bánh Bao nhỏ là người nóng tính, khi đói bụng không kịp pha sữa, cổ họng to đó khóc rống lên có thể khiến trái
tim người ta cũng phải run rẩy, không có Bánh Đậu nhỏ giúp đỡ bình sữa, vậy Bánh Trôi nhỏ cũng sẽ đói đến
phát khóc, Tô Tiếu Tiếu thật sự không lo nổi hai bên.
Trong hai ngày Lý Ngọc Phụng về nhà, ngay cả cơm trưa cô cũng không rảnh để làm, đều là Hàn Thành tan làm về nhà mới nấu ít mì, trứng gà và rau xanh trong nhà nhiều nên ngược lại nấu mì cũng tiện. Nhã Lệ thấy thế muốn qua giúp nấu cơm nhưng Tô Tiếu Tiếu từ chối, đây không phải chuyện ngày một ngày hai, cứ làm phiền cô ấy mãi như vậy cũng không được, nên Nhã Lệ dứt khoát kéo Cơm Nắm và Bánh Đậu nhỏ đến nhà cô ấy ăn cơm. Hôm nay Tô Tiếu Tiếu thấy có thời gian rảnh nhanh chóng đi nấu cơm trước, cô dùng nước sôi ngâm một ít nấm hương khô, cá muối và sò điệp khô.
1032 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận