Thập Niên 70: Mẹ Kế Nuôi Con

Chương 300: Hai gia đình

Người một nhà hòa hợp đến mức người ngoài muốn chen vào cũng không thể chen được, cả gia đình bọn họ đối
với Trụ Tử không có gì khác với Cơm Nắm và Bánh Đậu, thật sự giống y như với con trai ruột, cũng chẳng trách
Trụ Tử lại thích nơi này đến vậy.
Sau bữa cơm, vợ chồng Nhã Lệ cũng không ở lại bao lâu, ngôi nhà bên cạnh còn cần thu dọn nửa ngày nữa, bọn
họ phải nhanh chóng trở về dọn dẹp cho xong rồi đợi Trụ Tử chuyển vào.
Bây giờ tâm thái của Trụ Tử đã rất bình tĩnh, không tính là vô cùng thích nhưng cũng không bài xích gì cả, cũng
thử từ từ chấp nhận bọn họ.
Hôm sau là tiết Đoan Ngọ, mới sáng sớm Hàn Thành đã đi tới chợ mua một miếng thịt ba chỉ ngon, sáng sớm Lý
Ngọc Phụng đã thái sẵn, dùng muối ăn và ngũ vị hương, dầu, rượu trắng ướp chế xong, lá trúc rửa sạch luộc qua nước sôi cho mềm, lại ngâm đậu xanh và gạo nếp nữa. Tô Tiếu Tiếu nhớ bánh ú ở Châu Thành đến thế kỷ hai mươi mốt cũng chỉ có ba nguyên liệu này phối hợp mà không thêm vào bất cứ thứ gì khác, giữ lại hương vị đơn giản và truyền thống nhất, rất nhiều nơi khác đã bắt đầu
đa dạng hóa bánh ú, thêm các loại nấm hương, hải sản, lòng đỏ trứng mặn… nhưng Tô Tiếu Tiếu thích nhất vẫn là hương vị cũ truyền thống nhất này.
Sau khi nghỉ trưa, Lý Ngọc Phụng và Tô Tiếu Tiếu bắt đầu gói bánh ú.
Cách gói bánh ú và nét đặc sắc ở thôn Tô Gia khác với ở những nơi khác, bánh ú ở những nơi khác hoặc là hình nón, hoặc là hình kim tự tháp, hoặc là hình lập phương, nhưng bánh ú ở thôn Tô Gia lại là chữ nhật tiêu chuẩn, ở giữa sẽ lót một lớp lá rong tương tự với lá chuối tây, mang theo mùi hương đặc biệt mà các hộ gia đình ở thôn
Tô Gia đều sẽ trồng, không chỉ có mùi hương riêng biệt mà còn nhuộm gạo nếp ở bề mặt tiếp xúc thành màu lục, ăn vào vô cùng thơm.
Tô Tiếu Tiếu đã rất lâu rồi chưa gói bánh ú, cô xếp ba chiếc lá trúc chồng lên nhau và đặt ở dưới cùng, ở giữa bỏ một chiếc lá rong mà Lý Ngọc Phụng mang từ thôn Tô Gia tới, sau đó bỏ một tầng gạo nếp mỏng lên, lại thêm một thìa đậu xanh, sau đó thêm một miếng thịt ba chỉ phủ bột ngũ vị hương, lại phủ một tầng đậu xanh và một
tầng gạo nếp nữa, lồng hai bên vào giữa, gấp mặt trước và mặt sau lại, cuối cùng xuyên một chiếc lá trúc qua khe
hở nếp gấp rồi quấn lại buộc chặt, vậy là một cái bánh ú hình chữ nhật xinh xắn đã hoàn thành.
Trông thì đơn giản nhưng việc phải làm lại rất nhiều
“Mẹ, sao mẹ thái thịt mỏng như vậy?” Thịt ba chỉ ướp ngũ vị hương chính là linh hồn của toàn bộ cái bánh ú, một
miếng mỏng như cái móng tay như vậy làm sao có thể nếm ra được vị gì?
Lý Ngọc Phụng tức giận nhìn con gái: “Con quên ngày trước nhà mình gói bánh ú thế nào rồi sao? Có thịt to bằng cái móng tay như vậy là đã tốt lắm rồi, có đôi khi thật sự không có tiền để mua thịt phải bỏ chút tóp mỡ
vào, tóp mỡ không có còn không phải vẫn ngon như vậy hay sao? Bây giờ cho miếng thịt to như vậy con còn ngại ít à”
Được rồi, cô sai rồi.
Lý Ngọc Phụng thương con gái, đặc biệt gói mấy cái bánh ú thêm nhiều đậu xanh còn bỏ thêm hai ba lát thịt vào rồi đánh dấu, định đến khi đó cho con gái ăn mấy cái này.
Bánh ú được đặt vào trong chảo sắt lớn dùng lửa lớn đun mấy tiếng mới có thể chín, loại bánh ú dùng củi lửa
đun này có hương vị vô cùng thơm.
Sau khi đun lửa lớn mấy tiếng, vị của bột ngũ vị hương thấm vào trong miếng thịt ba chỉ vào miệng là tan, dầu trong miếng thịt lại ngấm vào trong gạo nếp và đậu xanh, cắn một miếng đến răng cũng lưu lại mùi thơm. Buổi tối người trong nhà ăn bánh ú và dưa chuột trộn, ngoài ra Lý Ngọc Phụng còn nấu ít cháo gạo kê với khoai
lang.
Tô Tiếu Tiếu cắn được mấy lát thịt nhìn thấy người khác không có mới biết mẹ cô thương cô bao nhiêu, có người mẹ tốt như vậy cô thật sự rất có phúc.
Hàn Thành và các con đều vô cùng thích ăn bánh ú, Tô Tiếu Tiếu lo lắng dạ dày của đám trẻ yếu, gạo nếp lại
không dễ tiêu hóa nên không dám cho đám trẻ ăn nhiều. Hai đứa lớn mỗi người ăn một cái, Bánh Đậu nhỏ chỉ ăn ngược lại Hàn Thành ăn một hơi hết hai cái.
nửa cái,
Lại thêm dưa chuột trộn, uống thêm bát cháo khoai lang, lại là một bữa cơm thịnh soạn nữa. Hôm tết Đoan Ngọ đó, Nhã Lệ bưng một cái giỏ nhỏ ba góc đựng bánh ú qua, nói là bánh ú đặc sản ở biên cương
bọn họ, trong đó gói đường đỏ, gạo nếp, táo đỏ, nho khô, vị ngọt ngào, đám trẻ chắc chắn thích ăn. Tô Tiếu Tiếu không từ chối, cũng tặng mấy cái bánh ú nhân thịt nhà mình cho cô ấy nếm thử, Nhã Lệ không lấy
nhiều mà chỉ lấy hai cái để nếm thử vị.
1026 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận