Thập Niên 70: Mẹ Kế Nuôi Con

Chương 637: Khen thưởng

Lần đầu tiên Tô Tiếu Tiếu tới khu tập thể nhà nước, ngược lại năm nào Tô Vệ Dân đi họp cũng tới, có khả năng
những nhân vật lớn như huyện trưởng và bí thư đều không nhớ được một bí thư thôn nho nhỏ như ông ấy, nhưng Tô Vệ Dân vẫn quen đường đi lối về của nơi này
Sau khi đăng ký và nói rõ ý tới, bên bảo vệ cửa tìm người đi thông báo xong, Tô Vệ Dân dẫn Tô Tiếu Tiếu đến tầng bốn chính là nơi có văn phòng làm việc của lãnh đạo cao nhất.
“Con gái, lát nữa người gặp được đều là nhân vật lớn, chúng ta không cần khẩn trương cũng đừng nói lung tung, tránh cho đắc tội người cũng không biết” Thật ra bản thân Tô Vệ Dân có hơi căng thẳng, nghĩ đến lại cảm thấy
lời này của mình có hơi dư thừa bao nhiêu. Con gái nhà mình và Hàn Thành sống ở quân khu và thủ đô suốt thời
gian dài như vậy, có sự đời gì chưa thấy qua, làm sao có thể khẩn trương được.
Tô Tiếu Tiếu cong đôi mắt lại: “Cha yên tâm đi ạ, cha cứ coi như con là bí thư của cha, cho cha có thêm can
đảm”
Tô Vệ Dân thấp thỏm bất an dẫn con gái tới của văn phòng huyện trưởng, bí thư vừa vặn tìm huyện trưởng có
việc nên gặp ngay ở cửa.
Tô Vệ Dân vội vàng chào hỏi: “Chào bí thư Trương, tôi là Tô Vệ Dân của thôn Tô Gia, đây là con gái tôi, chúng tôi
tìm huyện trưởng Lý có chút việc.
Bí thư Trương nhướn mày nhìn ông ấy, rồi lại liếc mắt nhìn Tô Tiếu Tiếu, dừng lại hai giây sau đó thu hồi tầm
mắt lại nhìn về phía Tô Vệ Dân: “Bí thư thôn của thôn Tô Gia, đây là con gái Tô Tiếu Tiếu năm ngoái thi đỗ thủ
khoa tỉnh bên cạnh của ông à. Tô Vệ Dân gật đầu: “Đúng vậy”
Bí thư Trương lại liếc mắt nhìn đôi cha con này với ánh mắt có hơi phức tạp, cô vốn nên là thủ khoa đầu vào đại
học tỉnh bọn họ, đáng tiếc lại gả đến tỉnh bên cạnh, nếu như không có gả xa trong huyện có một thủ khoa tỉnh chính là chuyện vẻ vang cỡ nào, kết quả bị tỉnh bên cạnh chiếm lời, thật sự đáng tiếc.
“Hân hạnh được gặp, bây giờ đồng chí Tô Tiếu Tiếu chắc hẳn là sinh viên đại học thủ đô đi? Bí thư Trương thuận
miệng hỏi.
Tô Tiếu Tiếu cười đáp: “Đúng vậy, nghỉ hè dẫn các con về quê thăm cha mẹ”
Bí thư Trương gật đầu: “Không tồi.
Tô Tiếu Tiếu không biết ông ta đang nói đại học thủ đô không tồi hay là nói dẫn các con về thăm cha mẹ không
tồi, chỉ là không tiếp tục nói chuyện nữa.
Bí thư Trương lại ở phía sau bổ sung một câu: “Thôn Tô Gia các người phối hợp với công tác gặt vội của chủ
nhiệm Trần cũng làm không tồi, đáng để khen ngợi.
Tô Tiếu Tiếu và Tô Vệ Dân đưa mắt nhìn nhau, sao lại nói bọn họ phối với chủ nhiệm Trần nhỉ? Trong văn phòng, huyện trưởng Lý không biết đang nói chuyện điện thoại với ai, Tô Tiếu Tiếu chỉ nghe thấy ông
ta nói “vậy lát nữa ông qua đây một chuyến” rồi cúp điện thoại.
Trước đó huyện trưởng Lý cảm thấy Tô Vệ Dân là một cán bộ thôn thành thật chất phác, làm người khiêm tốn không khoe khoang cho lắm, càng không biết hùa theo ý người khác, cảm thấy ông ấy là một người rất kiên
định, nhưng vì những lời đồn đãi nói nhảm trong huyện trước đó nên ấn tượng về Tô Vệ Dân đã trở nên không
tốt cho lắm.
Ông ta cúp máy nhìn thấy Tô Tiếu Tiếu còn có hơi ngạc nhiên: “Vị này là?”
Bí thư Trương thay bọn họ giới thiệu: “Đây là con gái của bí thư Tô, đồng chí Tô Tiếu Tiếu, là thủ khoa đầu vào
đại học vốn nên thuộc tỉnh chúng ta.
Huyện trưởng Lý hiểu ra, đứng dậy bắt tay Tô Tiếu Tiếu: “Ngưỡng mộ đã lâu?
“Chắc hẳn là tôi ngưỡng mộ danh tiếng của huyện trưởng đã lâu mới đúng” Tô Tiếu Tiếu bắt nhẹ tay lại rồi
buông ra.
Vì có cô ở đây, lời nói vốn muốn chất vấn Tô Vệ Dân của huyện trưởng Lý lại nén lại, ông ta cũng không lãng phí
thời gian: “Không biết mục đích lần này hai vị tới thăm là vì chuyện gì?”
Tô Vệ Dân là một người làm việc thật, không biết đón hùa theo người khác cho lắm, cũng cũng đỡ phải hỏi han khách sáo với bọn họ, chỉ vài ba lời nói rõ ý tới đây của mình, cuối cùng bảo: “Chính là chuyện như vậy, tôi còn làm sơ qua một bản kế hoạch xin hai vị lãnh đạo xem qua. Nói xong đưa lại “bản kế hoạch” trong tay qua. Hai vị lãnh đạo cao nhất trong huyện nghe xong đều kinh ngạc trợn tròn mắt há hốc mồm không nói được
thành lời, rồi lại đưa mắt nhìn nhau. Bí thư Trương nhận “bản kế hoạch” đọc kỹ mỗi một chữ rồi lại đưa cho huyện trưởng Lý. Bí thư Trương lại xác nhận lại một lần: “Ý ông là muốn chia ruộng lúa theo đầu người để làm thành chế độ nhận khoán tới các hộ gia đình”
974 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận