Thập Niên 70: Mẹ Kế Nuôi Con

Chương 275: Xúc động

Dương Nam Hoài gật đầu: “Vậy cha mẹ yên tâm rồi, con cũng không cần lo lắng cho bên cha mẹ mà cứ yên tâm
sống tốt cuộc sống của mình, chỉ cần Cơm Nắm và Bánh Đậu đều tốt là được, con cũng đừng liên lạc nhiều với bên chúng ta, cả nhà đội trưởng Tô đều là người tốt, trong thôn không so được với thành phố, tuy rằng người ở đây chất phác nhưng lúc nhàn rỗi không có việc gì lại thích nói thị phi, cho nên tốt nhất con cứ giấu kín mới quan hệ của chúng ta trước, sau này có cơ hội lại nói sau”
Hàn Thành nghĩ ngợi rồi gật đầu, đáp: “Con biết, cho dù con không nói gì và cho dù cha mẹ là người lạ hay là người quen đối với bọn họ mà nói đều như nhau, cả nhà Tiếu Tiếu đều là người tốt.
Hàn Thành vốn cũng không dự định để cả nhà cha mẹ Dương Mai làm phiền cả nhà Tô Tiếu Tiếu. Đổng Minh Nguyệt bảo: “Cả nhà đội trưởng Tô phúc hậu, dưới tình huống không biết thân phận của cha mẹ đã
đủ quan tâm cha mẹ rồi. Nếu như một ngày thân phận này bại lộ và lỡ như ngày nào đó Tiểu Bảo hoặc ai đó tiết lộ ra bên ngoài, để người chỉ chỉ trỏ trỏ cũng không hay”
Dương Lâm cũng gật đầu: “Nói không chừng qua hai năm nữa thế cục cũng không còn căng thẳng như vậy, chúng ta có thể về lại thành phố, sau này cũng rất khó gặp lại nhau, bây giờ chúng ta cố hết sức cúp đuôi làm người, cố gắng không qua lại quá nhiều với người ở bên này, cả gia đình bọn họ đều tốt, sau này có cơ hội lại báo
đáp sau”
Dương Nam Hoài gật đầu: “Chính là đạo lý này, Hàn Thành, con cũng là một người hiền hậu, cả nhà đội trưởng Tô cũng vậy, có thể gặp được các con đều là phúc khí của chúng ta. Dương Mai đi sớm là do con bé không có phúc, tóm lại trước đây thế nào thì sau này vẫn sẽ như vậy, con cứ coi như chưa từng gặp chúng ta là được, nhưng Tiểu Bảo là hạt giống tốt hiếm gặp một lần, rất thông minh lại hiếu học, chúng ta muốn cố gắng hết sức dạy thằng bé một vài thứ, nhưng con yên tâm, chúng ta sẽ không qua lại với những người khác ở nhà họ Tô Đổng Minh Nguyệt nói: “Đúng rồi Hàn Thành, con có thể nghĩ cách cho Tiểu Bảo dẫn mấy đứa trẻ ra ngoài để cha mẹ nhìn một cái được không, đứng từ xa nhìn thôi, cha mẹ sẽ không làm phiền.
Cả nhà Dương Nam Hoài rất tỉnh táo, Hàn Thành đã dựng lại gia đình nên không còn quan hệ gì với bọn họ nữa, đôi bên tự sống tốt cuộc sống nhỏ của mình, thi thoảng gặp cháu trai nhỏ mới là điểm chung tốt nhất. Hàn Thành cũng nghĩ như vậy, mối quan hệ giữa người với người càng đơn giản thì càng tốt, thứ phức tạp càng nhiều sẽ càng dễ biến chất hơn.
Hàn Thành đáp: “Tối hai ngày này lũ trẻ chắc hẳn đều sẽ ở bên ngoài đốt pháo, hai đứa nhỏ nhất chính là Cơm
Nắm và Bánh Đậu, mọi người nghe thấy bên bọn con vang tiếng đốt pháo cứ đi đến đằng trước là có thể nhìn
thấy bọn trẻ.
Hàn Thành vốn muốn để lại ít tiền và phiếu lương cho bọn họ nhưng bọn họ nói mình hoàn toàn chưa dùng bao nhiêu tiền trợ cấp của Dương Mai, nên không cần nữa.
Trước khi Hàn Thành rời đi, Dương Nam Hoài còn nhiều lần dặn dò anh: “Con cũng đừng gửi đồ gì cho chúng ta
nữa, mấy năm này chúng ta hãy cố hết sức đừng qua lại, ngày tháng còn dài, cha tin rằng cuộc sống như vậy sẽ không kéo dài quá lâu đâu, đợi thế cục tốt rồi lại nói sau.
Cho tới nay, đây vẫn luôn là điều mà bọn họ nhấn mạnh với Hàn Thành, Hàn Thành gật đầu: “Con biết rồi, cha
mẹ giữ gìn sức khỏe.
Hai người già nhìn bóng lưng của Hàn Thành với vẻ mặt tiếc nuối, Đổng Minh Nguyệt bảo: “Lão Dương, con rể thật tốt tiết bao, mình nói xem nếu như Dương Mai còn sống thì tốt biết mấy”
Dương Nam Hoài đáp: “Ngã xuống trên chiến trường cũng là chốn về tốt nhất cho con gái của chúng ta, con bé
không có gì tiếc nuối cả.
Đổng Minh Nguyệt gật đầu: “Đúng vậy, không biết sao nhưng khi nghe thấy vợ mới của Hàn Thành chính là con
gái của nhà đội trưởng Tô, tôi lại có loại cảm giác như trút được gánh nặng, trước đây không biết thằng nhỏ lấy người gì, có thể đối xử tốt với hai đứa cháu ngoại không là tim tôi cứ treo lên, bây giờ lại thả lỏng được rồi, trước đây chúng ta không thể chăm sóc được cho bọn trẻ và hiện giờ vẫn không chăm sóc được, nên cảm ơn người ta.
Dương Nam Hoài nói: “Yên tâm, người tốt tất sẽ được báo đáp”
Đổng Minh Nguyệt: “Chỉ mong là như vậy”
Cho dù là khi nào thì người đón tết vui vẻ nhất chính là đám trẻ, hiếm khi có đồ ăn vặt còn có thể ăn thịt, lại còn
có thể đốt pháo chơi rất vui vẻ.
Sau khi đám trẻ trong nhà tụ tập lại càng náo nhiệt hơn, mọi người đều đóng góp đồ chơi mà mình thích nhất, đồ chơi của Cơm Nắm và Trụ Tử đều là đồ chung, bọn trẻ mang đủ các loại cờ và tranh nhỏ tới.
1021 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận