Thập Niên 70: Mẹ Kế Nuôi Con

Chương 694: Phiên ngoại: Cố Triển Vọng và Giang Tuyết 5

Mấu chốt là Giang Tuyết cũng là một trong số đó, đột nhiên Cố Triển Vọng có hơi không rõ cảm xúc trong lòng. “Anh chuẩn bị đăng ký kết hôn với Giang Tuyết. Cố Triển Vọng cũng không vòng vo, không biết tại sao chỉ cảm thấy chắc hẳn nên nói với Hàn Thành một tiếng.
Cái đầu thông minh của Hàn Thành phản ứng mất một lúc cũng không nghĩ được lời thích hợp để tiếp anh ta nên nói: “Chúc mừng?”
Hàn Thành thật sự có hơi khó hiểu, anh ta kết hôn là một chuyện vui nhưng hình như cũng không cần thiết mới sáng sớm đã đích thân tới đây nói, nói một tiếng qua điện thoại hoặc là buổi trưa buổi tối bất cứ khi nào tới tìm Bánh Bao nhỏ chơi nói một tiếng cũng được cơ mà? Dù sao gần như ngày nào bọn họ chẳng gặp.
Hàn Thành phản ứng mất một lúc cuối cùng mới như hiểu rõ ý đồ tới của anh ta: “Là cần bên nhà trai bọn em đi bưng sính lễ hả? Hay là dự định bày tiệc ở Tam Xan Tứ Lý? Cần bên bọn em phối hợp thế nào thì anh cứ nói thẳng với Tiếu Tiếu, gần đây Cơm Nắm cũng rất rảnh, tìm thằng bé cũng được, còn em về mặt thời gian phải
nhắc trước một chút, là hôm nay đi đặt sính lễ sao? Nếu phải thì em đi xin lãnh đạo nghỉ trước.
Cố Triển Vọng vẫn luôn quan sát phản ứng của Hàn Thành, qua một lúc mới cười tự giễu, nghĩ gì thế? Nếu Hàn Thành có chút gì đối với cô cho dù chỉ là một chút suy nghĩ nhỏ như hạt đậu thì làm sao lại có Tô Tiếu Tiếu được?
Cố Triển Vọng vỗ vai anh: “Không sao không sao, bọn anh không dự định bày tiệc, cũng tạm thời không dự định công khai mà chỉ đăng ký kết hôn, anh là vui quá chạy qua đây, muốn lập tức tìm một người thân chia sẻ nên tới tìm cậu thôi.
Hàn Thành gật đầu đáp: “Nhân phẩm của Giang Tuyết không tồi cũng biết rõ gốc gác, anh chọn nghìn chọn vạn chắc chắn là người thích hợp nhất, bọn em cũng rất mừng cho anh.
Cố Triển Vọng cũng cảm thấy không cần thiết phải nhắc lại chút chuyện quá khứ đó, càng cảm thấy suy nghĩ có lẽ có đó của mình rất nực cười, anh ta nhìn lên trời nhếch khóe môi nói: “Đúng, anh đi khắp nửa địa cầu, vòng đi vòng lại trở về điểm ban đầu mới tìm được một người thích hợp nhất, anh cũng rất vui”
Thẳng cho đến hiện tại Hàn Thành mới hiểu rõ Cố Triển Vọng qua đây nói chuyện này thật sự có dụng ý, tuy rằng giữa đàn ông có vài chuyện hiểu trong lòng mà không nói, nhưng cũng có vài hiểu lầm đã tạo thành chỉ vì
quá mức “hiểu mà không nói” Hàn Thành bảo: “Anh, giữa em và Giang Tuyết rất trong sáng vô tư, chưa từng có một chút tình cảm nam nữ nào, em biết anh không để ý nhưng miệng lưỡi người đời đáng sợ, em cảm thấy vẫn cần phải nói với anh một chút.
Cố Triển Vọng lại vỗ vai Hàn Thành: “Anh biết rồi, chỉ là không biết tại sao muốn đích thân tới nói với em một tiếng, chuyện này qua rồi sau này không nhắc tới nữa, em về làm việc đi, anh còn có chuyện đi trước một bước. Hàn Thành nhìn xe của Cố Triển Vọng đi xa, nhếch khóe môi cười, có vài duyên phận thật sự rất thần kỳ, Cố Triển Vọng và Giang Tuyết, trước đây chẳng ai nghĩ được thì phải?
Trong văn phòng của đoàn văn công thuộc quân khu nào đó.
Lính văn nghệ A: “Tôi thật sự đã nhìn thấy cô ta lên xe của một người đàn ông, người đàn ông có thể tham dự loại tiệc tối đó đều là kiều bào không phú thì quý, chiếc xe đó thoạt nhìn cũng không rẻ, nếu không phải tận mắt nhìn thấy thì tôi cũng không tin cô ta lại là người như thế.
Lính văn nghệ B: “Tôi cũng nhìn thấy, người đàn ông đó thoạt nhìn tuổi tác cũng không nhỏ, chắc hẳn đã từng kết hôn rồi đi? Vậy chẳng phải cô ta là bồ nhí sao?”
Lính văn nghệ C “xùy” một tiếng: “Cô nhìn bộ dáng bình thường mắt cao hơn đỉnh đầu của cô ta đi, cũng biết đã
lén lút làm bồ nhí bao nhiêu lần rồi, nếu không phải có được lợi ích từ chỗ đàn ông, cô ta dựa vào mình có thể leo lên được vị trí này sao?”
Lính văn nghệ A: “Cô ta làm như thế không sợ bị nhốt lòng heo sao? Nói ra cũng thật kỳ lạ, cô ta đã làm bồ nhí nhiều như vậy rồi tại sao không có người vợ nào tới báo cáo cô ta nhỉ? Tại sao cô ta không thể yên ổn tìm một người đàn ông mà gả? Mà cứ nhất định phải làm vợ bé.
Lính văn nghệ B: “Vậy cũng phải có đàn ông chịu cưới cô ta đã chứ, người như cô ta cô dám lấy về nhà không? Sừng trên đầu cũng không biết khi nào mọc dài ra đâu. Tục ngữ nói rất hay, thường đi ven sông làm sao giày không ướt? Không phải không tố cáo mà là thời điểm chưa tới thôi!”
Lính văn nghệ C “suỵt” một tiếng, tiếng giày cao gót của Giang Tuyết bước tới gần, các cô liếc mắt ra hiệu cho nhau lập tức cúi đầu ngậm miệng.
1042 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận