Thập Niên 70: Mẹ Kế Nuôi Con

Chương 648: Chín đứa bé

Chín đứa trẻ khí thế hừng hực nối đuôi nhau đi vào, năm đứa trẻ trong đó là thiếu niên nhỏ tuổi tác và dáng
người tương tự nhau, đứa này có tinh thần hơn đứa kia, đứa này ưa nhìn hơn đứa kia, Bạch Lan vô cùng yêu mến:
“Tiếu Tiếu, sao chị cảm thấy toàn bộ trẻ con xinh đẹp đều ở nhà các em hết vậy? Mấy đứa trẻ này thật tuấn tú, bên ngoài cũng chưa từng gặp đứa nhỏ nào có tinh thần như vậy? Chị sắp không nhìn nổi nữa rồi. Tô Tiếu Tiếu cũng cảm thấy kỳ lạ, nói ra cũng đúng là thật, dường như trẻ ngoan đều tập hợp hết ở nhà bọn
họ. Chín đứa trẻ này mỗi người một vẻ, tính cách khác nhau, lớn lên thật sự không moi ra được khuyết điểm gì, thành tích học tập cũng đều không tệ. Rõ ràng bốn đứa trẻ lớn lên dưới bối cảnh gia đình khác nhau nhưng quan
hệ lại tốt giống như anh chị em ruột thịt, sau này nếu như đều tới thủ đô học đại học có ai dám bắt nạt Bánh Trôi nhỏ, chắc chắn phải kêu tám anh trai đi đánh luân phiên mới được. Trong chín đứa trẻ ngoại trừ Bánh Trôi nhỏ và Bánh Đậu nhỏ ra đều là sói con choai choai có thể ăn sập nhà.
Bữa cơm trên máy bay chỉ có chút xíu như vậy, ngay cả nhét kẽ răng cũng không đủ, lại thêm tay nghề của Bạch Lan và chú lão Dương lại tốt, chuẩn bị đồ ăn lên bàn cũng phong phú thịnh soạn, vốn cho rằng thức ăn chuẩn bị
đã đủ nhiều rồi nhưng không ngờ lại bị bọn trẻ ăn hết sạch sẽ, còn muốn thêm vài bát mì nước sốt nữa bọn trẻ mới lấp đầy cái bụng nói mình no rồi.
Ông cụ cũng nhìn thế là đủ rồi, thậm chí còn nói đã từng thấy lính trong bộ đội ăn như thế, cơ thể của đám trẻ đều không tệ sau này chắc hẳn đều nên đưa vào bộ đội giao cho quốc gia mới đúng.
Về điểm này, ông cụ không hẹn mà cùng hợp với Triệu Tiên Phong và Trương Hồng Đồ. Lúc Tiểu Bảo và Cá Nhỏ
còn nhỏ chính là những người thay ca tốt nhất của bọn họ, luôn muốn kéo bọn trẻ vào trong bộ đội. Triệu Tiên Phong còn nói đợi Cá Nhỏ lên cấp hai, nghỉ đông nghỉ hè đều sẽ ném vào bộ đội rèn luyện.
Sau khi cơm canh no nê, năm anh trai giành rửa bát thu dọn, Bánh Đậu nhỏ dẫn em trai em gái đi ôm Kẹo Bông
Gòn, lần đầu tiên Bé Út nhìn thấy chó đẹp như vậy, cậu bé vô cùng thích Kẹo Bông Gòn, ôm vào không chịu rời tay, còn ra sức cọ mặt mình lên đó. Các anh làm việc cũng nhanh nhẹn, chưa mất bao nhiêu thời gian đã thu dọn sạch sẽ “bãi chiến trường” đến ngay cả sàn cũng quét đến sạch sẽ, hiển nhiên không để Bạch Lan và chú lão Dương phải động tay vào nữa.
Đừng thấy Cá Nhỏ lớn lên giống tiểu thiếu gia quần là áo lượt mười ngón tay không dính nước, nhưng ở nhà
cũng sẽ giúp làm việc, bây giờ làm cùng các anh em khiến cậu bé càng có sức hơn. Bạch Lan thật sự thích đám trẻ này: “Tiếu Tiếu, con nhà các em đều dạy thế nào vậy?”
Ông cụ vuốt chòm râu dê nhỏ với vẻ cực kỳ hài lòng, vui vẻ nói: “Không cần dạy, vật họp theo loài người phân
theo nhóm, chủ yếu là con nhà Tô Tiếu Tiếu dẫn đầu tốt đi”
Cơm Nắm ngoài toàn năng gương mẫu với cái đầu thông minh, thành tích học tập tốt, nổi tiếng khắp toàn thị trấn Thanh Phong ra, thì còn có “điều kiện bạn bè” của cậu bé cũng nổi tiếng khắp toàn bộ thị trấn, đứa trẻ có thể chơi chung với bọn trẻ không thông minh cũng được nhưng phải nghiêm túc học. Chữ xấu cũng được nhưng
phải luyện ngày một tốt hơn. Làm việc không nhanh nhẹn cũng được nhưng phải giúp việc trong nhà. Khi nên nghiêm túc lên lớp thì phải nghiêm túc lên lớp, khi nên chơi thì chơi vui vẻ…
Không chỉ phụ huynh học sinh ở thị trấn Thanh Phong nhớ Cơm Nắm mà giáo viên tiểu học ở thị trấn Thanh Phong cũng nói những năm mà Cơm Nắm đi học là những năm bầu không khí học tập của học sinh tốt nhất. Cậu
bé đi rồi cũng không được nữa, những đứa trẻ đó đều lộ nguyên hình toàn là học sinh hư khiến người rất mệt
lòng, rất nhớ ngày tháng Cơm Nắm và Trụ Tử còn ở trường học.
Liên quan đến điểm này, Tô Tiếu Tiếu chưa bao giờ từng phủ nhận, Cơm Nắm và Bánh Đậu nhỏ đều là bé cưng
thiên thần, chăm bọn trẻ thật ra rất nhẹ nhàng.
Nhà vệ sinh trong nhà cũng đủ lớn, Hàn Thành dẫn các bé trai đi tắm, còn Tô Tiếu Tiếu giúp Bánh Trôi nhỏ tắm
rua.
Cánh tay của Bánh Trôi nhỏ phơi nắng thành hai màu đen trắng, trên gương mặt cũng phủ kín một màu lúa mạch, Tô Tiếu Tiếu vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy bộ dáng đen như vậy của con gái nhà mình, nhưng nhìn vào vẫn
vô cùng rạng ngời và vô cùng khỏe mạnh.
Cô lau khô mặt cho cô gái nhỏ, thơm một cái: “Bánh Trôi nhỏ nhà chúng ta phơi nắng đen đi rồi.
1004 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận