Thập Niên 70: Mẹ Kế Nuôi Con

Chương 263: Không cam lòng

Tô Vệ Dân lại tránh xa: “Cha làm việc không thấy lạnh, trên người cha đang bẩn, con gái, con cách xa một chút,
đừng làm bẩn quần áo của con.
Tô Chấn Hoa cũng cười ha ha, nói: “Tiếu Tiếu, làm việc nên không lạnh đâu, chỉ có ngồi yên mới lạnh, sắp phải chia cá rồi, nếu như các em thấy lạnh thì về nhà trước đi.
“Em tới giúp các anh ghi sổ. Tô Tiếu Tiếu vốn giúp đại đội ghi công điểm nên việc này cô cũng thông thạo.
Tô Vệ Dân lắc đầu: “Có thanh niên trí thức chuyên môn ghi công điểm rồi, không cần các
con,
cha làm
xong sẽ
về, các con mau về đi. Cơm Nắm nhỏ chui qua đó, chỉ vào con cá mè hoa và hỏi trong sự tò mò: “Ông ngoại ơi, đây là cá gì thế ạ?” Cơm Nắm đã từng thấy cá trắm đỏ và cá trích nhưng lại chưa từng thấy cá mè hoa, cậu bé muốn thò tay tới sờ, lại bị Tô Tiếu Tiếu ngăn cản.
Tô Vệ Dân đáp: “Cá mè hoa đấy, đầu to, thịt trên người không nhiều bằng cá trắm đỏ và cũng không chắc thịt nên mọi người không thích ăn, nhưng năm nay có mấy con đó là béo nhất.
Cá mè hoa chính là đồ tốt, Tô Tiếu Tiếu nghĩ tới đầu cá hấp ớt băm mà chảy nước miếng: “Cha, chúng ta phải chọn thêm mấy con cá mè hoa nhé, con thích ăn đầu cá
Tô Vệ Dân chưa bao giờ từng từ chối yêu cầu của con gái, ông ấy gật đầu: “Được, con gái cha thích ăn vậy đến
lúc đó cha sẽ chọn cá mè hoa nhiều một chút. “Ông ngoại ơi, con nào là cá trê ạ?” Trụ Tử tò mò về cá trê trong miệng Tiểu Bảo nhất.
Tô Vệ Dân lắc đầu: “Ở đây không có, trong ruộng lúa mới có, đợi khi nào các cháu nghỉ hè về đây mới có thể
nhìn thấy”
Tô Vệ Dân thật sự bận, chưa nói được vài câu đã bị người gọi đi.
Mấy đứa trẻ nhìn cá mà vui vẻ, xách cái ghế nhỏ nhảy chân sáo đi tới hàng trên cùng, Hàn Thành ôm Bánh Đậu nhỏ, còn Tô Tiếu Tiếu cầm ô, cả gia đình vui vẻ trở về nhà.
Lưu Thủy Tiên thật sự không dám tin vào những gì diễn ra trước mặt mình, Tô Tiếu Tiếu gả cho nhà Hàn Thành mới được nửa năm, nhưng không phải là cuộc sống gà bay chó sủa, biến thành thiếu phụ luống tuổi có chồng
như trong tưởng tượng của cô ta, mà là thay da đổi thịt trở thành một cô gái thành phố, còn tinh tế và đẹp hơn toàn bộ người thành phố mà cô ta từng gặp qua, cho dù là cách ăn mặc hay là khí chất đã hoàn toàn không phải là cô gái thôn quê chân chất ở thôn Tô Gia năm đó nữa.
Mấy đứa trẻ cũng là trẻ con thành phố sạch sẽ xinh đẹp và ngoan ngoãn, ánh mắt của lũ trẻ nhìn cô tràn đầy vẻ
tin tưởng và ỷ lại, không hề có chuyện mẹ kế khó làm như trong tưởng tượng của cô ta, người không biết còn cho rằng đó là do cô sinh ra.
Bộ áo trên người đó của cô, trước đây cô ta chỉ từng thấy con gái của gia đình quyền quý sống trong nhà cao
cửa rộng ở thành phố đã từng ở nước ngoài mặc, còn có ánh mắt của Hàn Thành nhìn cô cũng lộ ra vẻ quan tâm
chăm sóc vô vàn….
Lưu Thủy Tiên không mù, có muốn lừa bản thân rằng Tô Tiếu Tiếu sống không tốt thế nào cũng chỉ là lừa mình dối người cả thôi, có thể nói cô đang trải qua cuộc sống mà toàn bộ phụ nữ đều tha thiết mơ ước. Lưu Thủy Tiên không cam lòng, tại sao không phải là cô ta? Rõ ràng lúc đầu cùng nhau đi xem mắt Hàn Thành nhưng cớ sao người mà Hàn Thành chọn lại không phải là cô ta? Nếu như chồng của cô ta vẫn chưa chết, cô ta cùng sẽ đi tòng quân, có phải cũng có thể sống một cuộc sống giống như của Tô Tiếu Tiếu hiện tại hay không?
Những xã viên khác không cần xếp hàng đợi chia cá cũng đều lục tục chạy về nhà, đến đường giao rẽ vào nhà, Hàn Thành nhìn thấy một bóng người ở phía trước lại cảm thấy có hơi quen thuộc, nhưng không thể lập tức nhớ
ra được đã gặp ở đâu.
Khi Hàn Thành và Tô Tiếu Tiếu kết hôn mở tiệc, gần như người trong đội sản xuất đều đến đủ, có lẽ khi ấy đã
từng gặp qua rồi cũng chưa biết chừng, nhìn thấy người đó đi thẳng vào trong sân phía sau nhà họ Tô, Hàn Thành cho rằng là người của đội sản xuất nên cũng không để tâm cho lắm.
Lý Ngọc Phụng từng dặn dò Tiểu Bảo không thể chào hỏi ông bà đang sống trong sân phía sau ở bên ngoài, mà
phải giả vờ như không quen biết, bằng không sẽ rước tới phiền phức.
Tiểu Bảo nghe lời bà nội, cho dù rất quen bọn họ nhưng ở bên ngoài nhìn thấy bọn họ cũng đều giả vờ như
không nhìn thấy, không đi lên chào hỏi cũng là sự ăn ý giữa bọn họ.
Hàn Thành cũng chỉ gặp thoáng qua bọn họ như vậy.
Sau khi về đến nhà, người nào cũng bị Lý Ngọc Phụng ép uống một bát trà gừng.
Tốc độ đan găng tay của Trương Xuân Anh khiến Tô Tiếu Tiếu vô cùng cảm phục.
1044 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận