Thập Niên 70: Mẹ Kế Nuôi Con

Chương 541: Bán tín bán nghi

Trụ Tử nhỏ nở nụ cười: “Lát nữa anh hỏi khách hàng đã ăn qua là biết ngay mà”
Lúc này vừa vặn có một vị bạn học đã ăn no đi ra ngoài, bạn học kia vội vàng kéo anh ta hỏi: “Thế nào thế nào,
ngon không?”
Bạn học sờ bụng ợ một cái, dựng ngón cái đáp: “Năm ngón cái đề cử luôn nhé, vô cùng ngon, là sủi cảo ngon nhất mà tôi từng ăn trong đời, tranh tường thú vị mà người trong tiệm còn thú vị hơn, ngày mai tôi vẫn tới nữa,
dù sao tôi cũng đã đặt hàng trước rồi.
Bạn học đó vẫn bán tín bán nghi: “Thật sự ngon như vậy sao?”
Bạn học ăn no đáp: “Lừa cậu làm gì, tự cậu đi ăn một lần không phải biết ngay sao?”
Liên tục có khách khác đi ra ngoài, bạn học kia lại kéo tới hỏi: “Thế nào thế nào, ngon không?”
Bạn học lắc đầu với vẻ thất vọng: “Không biết, tôi tới muộn nên hôm nay chưa ăn được, đã đặt trước ngày mai
nhưng ngửi mùi thơm thật đó.
Trụ Tử nhỏ vừa cười vừa lắc đầu đi vào trong nhà, bạn học đó kéo cậu bé lại: “Em trai đợi một chút, anh muốn ngày mai tới ăn thì phải đặt hàng thế nào?”
Trụ Tử đáp: “Bọn em sẽ viết một thẻ số cho anh, ngày mai dựa vào thẻ tới ăn là được.
Bạn học đó nói: “Vậy em mau viết một cái cho anh đi
Trụ Tử nhỏ thuận tay viết một cái cho anh ta, còn viết tên tiệm của mình lên trên.
Cậu bé bảo: “Ngày mai dựa vào cái này tới là được, nhưng chỉ có thể một mình anh tới thôi, đông người bọn em cũng không có chỗ tiếp đón đâu. Cậu bé nói xong đã quay người rời đi ngay.
Bạn học đó cúi đầu nhìn chữ bên trên chợt thấy xấu hổ, vậy mà chữ của anh ta còn không đẹp bằng chữ của một em trai nhà người ta, hóa ra chữ trên tờ rơi đó cũng là cậu bé viết sao, thủ đô lớn của mình thật đúng là ngọa hổ
tàng long.
Trụ Tử nhỏ đi vào nói với Tô Tiếu Tiếu chuyện có một người đặt hàng bên ngoài, lại thêm những số trên tay Tô Tiếu Tiếu, còn có khách cũ đã ăn còn muốn quay lại, phỏng chừng ngày mai đã đầy khách rồi, không có cách
nào đón khách mới.
Tất cả mọi người lại bận rộn gần một tiếng nữa, cuối cùng tiễn hết toàn bộ khách đi, có gần một phần ba khách cũ hẹn ngày mai còn tới ăn nữa, ngày mai thật sự không cần tiếp đón khách mới.
Mùa đông quá lạnh nhưng Bạch Lan và chú lão Dương lại bận đến túa mồ hôi. Bạch Lan nói: “Tiếu Tiếu, chị thật sự được mở mang tầm mắt rồi, chị chưa bao giờ thấy qua cảnh nào náo nhiệt
như vậy, đấy là chúng ta đã chuẩn bị sẵn sàng hết mọi thứ chỉ cần thả sủi cảo vào mà thôi, nếu không phải em về kịp lúc thì cũng không biết nên ứng phó thế nào.
Tô Tiếu Tiếu nghĩ việc làm ăn sẽ tốt nhưng có khả năng cần một chút thời gian, ngược lại thật sự không ngờ
ngay ngày đầu tiên đã tới đầy cửa rồi. Cũng may những tờ rơi đó của đám trẻ vẽ đẹp: “Cho nên mới phải thử kinh doanh đó, bây giờ trong lòng chúng ta đã có tính toán, nếu thật sự mở cửa làm thật vậy tiệm nhỏ của chúng ta cũng không thể tiếp đón được, bảng hiệu của chúng ta dựa vào những người này một đồn mười mười đồn một trăm, cho dù có mười cửa tiệm cũng không thể tiếp đón hết được.
Bạch Lan không khỏi gật đầu: “Tín, chị tin, em nói gì chị cũng tin hết đó. Bạch Lan phục Tô Tiếu Tiếu sát đất.
Tô Tiếu Tiếu nói: “Đáng tiếc bây giờ chúng ta vẫn chưa thể thoải mái làm được, nhưng mọi người tin em, đợi chính sách thả lỏng có một ngày em sẽ thuê hoặc là mua một tầng lầu để mở quán cơm còn lớn hơn cả tiệm
cơm quốc doanh, đến khi đó chúng ta sẽ mời thêm vài người. Mọi người chỉ cần phụ trách quản lý là được, nhưng bây giờ chính sách vẫn chưa hoàn toàn nới lỏng, chỉ có thể để mọi người chịu thiệt, chúng ta trước cứ kinh doanh tiệm nhỏ này đi.
Giọng nói của Tô Tiếu Tiếu vẫn dịu dàng giống như con người cô, nhưng chữ nào cũng đầy khí phách.
Chú lão Dương không ngừng xua tay: “Cháu đừng nói như vậy, cái gì mà thiệt với không thiệt, dù sao bọn chú theo cháu làm cũng rất vững bụng”
Bạch Lan gật đầu: “Đúng, em nói làm thế nào thì bọn chị làm như thế”
Tô Tiếu Tiếu đáp: “Ngày mai chúng ta chỉ có thể đón người đặt hàng trước, buổi chiều chỉ cần chuẩn bị sẵn nguyên liệu là được, sau này cũng sẽ như vậy, căn cứ theo thực đơn mỗi ngày để chuẩn bị món ăn, ưu tiên đón khách đã đặt hàng từ trước, nhận khách theo giới hạn tiếp đón của mình, đến giới hạn sẽ treo biển hôm nay hết hàng không đón nữa. Những người không hẹn trước được vào ngày mai thì sẽ đặt ngày sau nữa, từ đó suy ra, cùng lắm có thể hẹn trước đồ ăn trong một tuần. Khách đặt ba lần không được cũng phải ghi lại, sau đó không tiếp đón nữa, em tin chúng ta rất nhanh sẽ phát triển đến trạng thái trong vòng một tuần đều đầy khách.
998 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận