Thập Niên 70: Mẹ Kế Nuôi Con

Chương 436: Học đại học

“Đúng đó, chúng tôi thật sự rất muốn học đại học, chúng tôi đã xem sổ tay tuyên truyền đó rồi, cô có thể dạy ra
con nhà mình xuất sắc như vậy, dạy chúng tôi chắc chắn không thành vấn đề.
Dạy bọn trẻ đương nhiên không phải vấn đề lớn, con nhà cô trời sinh đứa nào cũng thông minh sẵn rồi, cô vốn
không cần dạy gì được chưa?
“Đúng đúng đúng, chúng tôi có thể trả thù lao cho cô, chúng tôi biết mẹ của Trụ Tử cũng học chung với cô,
thuận tiện cũng dẫn dắt chúng tôi có được không? Chúng tôi bỏ sách giáo khoa thật sự quá lâu rồi, hoàn toàn
không biết nhúng tay vào đâu, chúng tôi cầu xin cô có được không?”
“Đồng chí Tô Tiếu Tiếu, quân khu chúng ta có thêm vài sinh viên đại học thì cô cũng nở mày nở mặt, phải
không? Lãnh đạo chắc chắn cũng ủng hộ.
“Có lý này…”
Tô Tiếu Tiếu bị bọn họ ồn ào làm đầu óc đau nhức, bây giờ chỉ có một mình cô ở nhà nên không dám cho nhiều
người như vậy vào. Hôm nay đôi long phụng thai đi học cùng các anh trai, khi về nhà Cơm Nắm và Trụ Tử mỗi người cõng một đứa,
Hàn Thành cũng vừa vặn đạp xe đạp về nhà, từ xa nhìn thấy cửa nhà mình có một đám người vây quanh, Cơm
Nắm và cha đưa mắt nhìn nhau, tình huống gì đây? Trong nhà xảy ra chuyện gì sao?
Cơm Nắm không quan tâm nhiều như vậy, thả Bánh Bao nhỏ xuống để cậu bé tự đi rồi vung chân chạy vào nhà,
khi cậu bé đến, Hàn Thành cũng đến, ra sức ấn chuông xe.
Cơm Nắm lớn tiếng quát: “Nhường một chút đi, các người vây quanh cửa nhà cháu làm gì? Nhà bọn cháu không
bán đồ ăn!”
Mọi người quay đầu nhìn, chỉ thấy một thiếu niên nhỏ đẹp trai tuấn tú nhẹ nhàng, mặc áo trắng quần đen, môi hồng răng trắng, có người nhận ra đó là Cơm Nắm mới đi lên lôi kéo quan hệ: “Đó là Cơm Nắm, chào em, chị là chị của Đá Nhỏ, muốn tham gia kỳ thi đại học năm nay, mẹ em dạy em tốt như vậy, là một giáo viên vô cùng xuất
sắc, bọn chị tới đây thật lòng hy vọng mẹ em có thể giúp bọn chị ôn lại bài vở, em có thể giúp bọn chị khuyên
mẹ em được không?”
Cuối cùng Cơm Nắm cũng biết đã xảy ra chuyện gì rồi, cậu bé chớp mắt hỏi: “Lạ thật, em và mẹ em có có quan
hệ gì? Các người và mẹ lại có quan hệ gì? Các người muốn tham gia thi đại học có liên quan gì đến mẹ em? Tại sao lại tới làm phiền mẹ em?”
Mọi người hơi cứng họng một chút, hình như đồng chí Tô không có nghĩa vụ phải giúp bọn họ nhưng bọn họ đã
cầu đến cửa rồi, vẫn hy vọng Tô Tiếu Tiếu có thể nhả ra.
Chị của Đá Nhỏ bảo: “Đúng vậy, bọn chị biết đồng chí Tô Tiếu Tiếu không có nghĩa vụ giúp bọn chị, bọn chị chỉ
muốn giữa các đồng chí có thể giúp đỡ lẫn nhau cùng nhau tiến bộ, vẫn hy vọng đồng chí Tô Tiếu Tiếu có thể giúp bọn chị”
Cơm Nắm nói: “Chị ngoài học hành ra cũng không cần phải làm gì đúng không? Mẹ em phải chăm bốn đứa trẻ, còn phải đi làm, còn phải nấu cơm cho bọn em và làm việc nhà nữa, ngày nào cũng bận đến tối mới có thời gian
học bài, các chị còn muốn kêu mẹ em không ngủ giúp các chị ôn tập bài vở sao? Đến lúc đó các chị thi đỗ đại học, còn mẹ em mệt mỏi suy sụp vậy các chị có đền được một mẹ cho em không?”
Cái này…
Đám người đưa mắt nhìn nhau, hình như đồng chí Tô rất bận thì phải? Yêu cầu như vậy của mình hình như có hơi
quá đáng?
Tô Tiếu Tiếu thật sự hơi buồn cười cũng hơi xấu hổ, lúc long phụng thai còn nhỏ thì vô cùng bận thật. Cơm Nắm, Bánh Đậu từ nhỏ đến lớn không cần cô chăm nhiều cho lắm, sau khi long phụng thai lớn hơn một chút cũng đều được ba anh trai chăm nhiều hơn, trên cơ bản cô không cần lo lắng gì cả. Công việc ở bộ phận tuyên truyền cũng không bận, nấu cơm là việc cô phải làm khá nhiều hơn, nhưng những việc khác đều là người trong
nhà giúp chia sẻ, ngược lại cô làm rất ít, nghiêm túc tính ra thì thời gian học của cô thật ra vẫn rất nhiều. Nhưng đương nhiên cô không thể phá sân của con trai rồi.
Hàn Thành dựng xe đạp đi vào sân, liếc mắt nhìn mọi người: “Bình thường không chăm chỉ đọc sách ôn tập,
đến giờ nước đến chân mới nhảy, cũng không xem xem bình thường vợ tôi ôn luyện thế nào, con nhà tôi bình thường học hành thế nào, các người lấy cái gì so với bọn họ?
Các ngươi nghĩ thi đại học là gì? Mười năm tích lũy lại có bao nhiêu thí sinh đang đợi thi đại học? Bây giờ cách
thi đại học chỉ còn hơn một tháng nữa, tại sao các người cho rằng tùy tiện ôn luyện một tháng là có thể thi đỗ đại học được? Vợ tôi mười năm qua chưa bao giờ từng ngừng học hỏi, ngay cả lúc sinh con nằm trên giường cũng không bỏ sách xuống một ngày nào, các người lấy đâu ra mặt mũi kêu cô ấy bỏ sách xuống dạy các người?”
990 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận