Thập Niên 70: Mẹ Kế Nuôi Con

Chương 711: Phiên ngoại: Cố Triển Vọng và Giang Tuyết 22

Cố Triển Vọng xoa nhẹ eo cô ta: “Vừ rồi vẫn chưa ăn no sao? Tham ăn như vậy sao? Hửm?”
Giang Tuyết ôm đầu anh ta, nhíu mày không cam lòng yếu thế: “Người đàn ông không thể đút vợ ăn no còn có mặt mũi nói”
Cố Triển Vọng cắn vành tai cô ta, nói một cách đầy nguy hiểm: “Lát nữa em đừng khóc…”
Giây tiếp theo, bộ sườn xám vừa mới tốn sức chín trâu hai hổ mặc lên người Giang Tuyết lại báo hỏng.
Giang Tuyết nhấc chân đá anh ta: “Sườn xám mới của em… Cố Triển Vọng, anh có phiền không thế!”
Cố Triển Vọng ôm ngang người cô ta lên, giọng nói khàn khàn: “Không phiền, chỉ là cúc hỏng, máy lại là được ngay thôi, Tiểu Đỗ còn mua vài cái dự phòng cơ mà.”
Sau một ngày này người trong toàn bộ công ty đều biết cậu Cố có một người vợ xinh đẹp thương đến tận xương cốt, chẳng trách thân là ông chủ cuồng công việc chỉ hận không thể hai mươi tư tiếng đều ở trong công ty, gần
đây lại liên tiếp đến muộn về sớm thậm chí còn không xuất hiện, hóa ra là quân vương từ nay về sau không tảo triều à.
Đúng vậy, quân vương từ nay về sau không tảo triều, đặc biệt là sau khi Giang Tuyết từ chức ở nhà Cố Triển Vọng chỉ hận không thể sắp xếp địa chỉ văn phòng ở ngay nhà, ngay cả phòng làm việc cũng không tới. Giang Tuyết thật sự không thể chịu nổi con sói làm thế nào cũng không ăn no này nữa, cảm thấy mỗi ngày ở nhà bị anh ta ăn sạch sẽ như thế cũng không phải cách, mới quyết định đi gặp vị đạo diễn trước đây đã gặp mặt tìm cô ta quay phim đó, xem gần đây có nhân vật nào phù hợp với cô ta hay không.
Gần đây đạo diễn làm phim mới, cả ngày đóng ở phim trường chỉ có buổi trưa ăn cơm mới có thể bớt ra chút thời gian. Khi Giang Tuyết gọi cho ông ta, ông ta vừa vặn nghĩ đến một vai diễn khách mới không có nhiều đất diễn trong phim vẫn luôn chưa tìm được ứng cử viên thích hợp. Nhân vật này có hơi nhạy cảm, sau khi chọn vài diễn viên nữ bàn qua đều tỏ vẻ từ chối, khi hẹn Giang Tuyết tới phim trường gặp mặt nói chuyện thật sự cũng không ôm hy vọng gì cả, chỉ là loại thái độ “thử một lần cũng không sao, lỡ như cô ta đột nhiên đồng ý thì sao?”
đó.
Giang Tuyết có kinh nghiệm nhất định đối với quay phim chụp ảnh, kiếp sống diễn xuất nhiều năm khiến cô ta đã tập thành cảm giác ống kính cực tốt, nhưng cô ta cũng giống như Nhã Lệ ngày trước, trước đây chưa từng
tiếp xúc với phim ảnh, cô ta thấy Nhã Lệ chuyển loại hình thành công cũng muốn thử một phen, dù sao cũng có thể giết thời gian tránh con sói trong nhà một chút.
Trợ lý của đạo diễn Trần dẫn Giang Tuyết đi vào trong, đón chào cô chính là một khẩu pháo nhỏ dùng tốc độ trăm mét trên một giây chạy tới, sau đó phanh gấp trước mặt Giang Tuyết, cong đôi mắt xinh đẹp lớn lên cực giống Tô Tiếu Tiếu lại, ngửa đầu hỏi: “Mẹ nuôi mẹ nuôi, sao mẹ lại tới đây ạ? Lẽ nào mẹ cũng đặc biệt tới thăm quan Bánh Bao nhỏ sao?”
Giang Tuyết có hơi há hốc mồm, cô ta hoàn toàn không ngờ khúc thịt nhỏ sẽ ở đây, không biết có phải ảo giác của cô ta hay không, mới vài ngày không gặp cô ta cảm thấy hình như Bánh Bao nhỏ đã gầy đi một chút, cũng cao lên một chút.
Khúc thịt nhỏ ưa nhìn lại hoạt bát này, cái miệng còn ngọt ngào thật sự rất được người yêu mến, Giang Tuyết cũng không nhịn được cong đôi mắt lại, ngược lại cũng không giấu cậu bé, lắc đầu đáp: “Mẹ có hẹn với đạo diễn Trần, trước đó cũng không biết con ở đây, phim này con cũng có vai diễn sao?”
Bánh Bao nhỏ nói đùa, vỗ bàn tay nhỏ mũm mĩm vào lồng ngực nhỏ: “Mẹ nuôi, lão Trần nói con là nam chính số một đó ạ, con lợi hại không?”
Giang Tuyết hắng giọng: “Lợi hại, rất lợi hại”
Đạo diễn Trần nghe thấy bọn họ nói chuyện cũng từ bên trong đi ra: “Đồng chí Giang Tuyết tới rồi sao? Các cô biết nhau sao?”
Bánh Bao nhỏ đi lên ôm cánh tay Giang Tuyết: “Mẹ nuôi của cháu đó, có xinh đẹp không ạ? Lão Trần, có phải chú muốn cho mẹ nuôi của cháu diễn vai vũ nữ xinh đẹp đó không?”
Bánh Bao nhỏ lùi lại hai bước nhìn Giang Tuyết, nắn cái cằm nhỏ gật đầu với vẻ mặt ông cụ non: “Lão Trần, càng nhìn mẹ nuôi cháu càng thấy phù hợp, ôi, trên kịch bản chú viết thế nào nhỉ, đại mỹ nữ khuynh quốc khuynh thành đúng không? Còn không phải nói mẹ nuôi của cháu sao?”
Hôm nay Giang Tuyết vẫn mặc một bộ sườn xám bó người, dung mạo xinh đẹp, khí chất trong trẻo lạnh lùng mà lại xa cách, thêm dáng người đẹp mắt, đảm nhiệm mỹ từ khuynh quốc khuynh thành này nhìn thế nào cũng là
nhân vật được đo ni đóng giày cho cô ta.
Giang Tuyết cười khẽ: “Vũ nữ sao?”
945 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận