Thập Niên 70: Mẹ Kế Nuôi Con

Chương 504: Ý tưởng

Hàn Thành vừa cười vừa bảo: “Lý tưởng này của em có hơi vĩ đại, anh cảm thấy được đó, không hổ là người dự định nghiên cứu kinh tế, em muốn làm gì thì cứ làm đi, anh đều ủng hộ em hết.
Các con lớn rồi, suy nghĩ của vợ nhà anh cũng lớn theo, trước đây cô chỉ đặt tầm mắt lên gia đình một lòng muốn chăm sóc con cái, chăm sóc tốt cho gia đình, cùng với sự trưởng thành của con cái cô cũng có những lý tưởng và hoài bão mới, Hàn Thành cảm thấy như vậy cực kỳ tốt.
Hơn nữa Tô Tiếu Tiếu có thiên phú tuyệt đối ở phương diện này, cô tinh thông các món ăn trên cả nước, làm gì cũng ngon hết, tóm lại ở trong mắt Hàn Thành cô làm gì cũng đều đúng và được cho phép hết.
Tô Tiếu Tiếu nghiêng đầu nhìn Hàn Thành: “Hàn Thành, thật sự cho dù em nói gì và làm gì anh cũng chưa bao giờ từng nói không”
Hàn Thành nắm tay của Tô Tiếu Tiếu hôn lên mu bàn tay của cô: “Anh cảm thấy nếu không phải tạm dừng kỳ thi đại học suốt mười năm thì từ mười năm trước em chắc hẳn đã bay tới chân trời rồi, nhốt em ở thôn Tô Gia và thị
trấn Thanh Phong thật sự là nhân tài không được trọng dụng”
Tô Tiếu Tiếu lắc đầu không đồng ý: “Em không cảm thấy là nhân tài không được trọng dụng, anh và các con chính là thành tựu lớn nhất của em trong khoảng thời gian này, đều là niềm tự hào của em và đều quan trọng như nhau”
Từ lúc cô tới nơi này cho đến nay đều là bị bánh răng của thời đại đẩy đi, Hàn Thành và đám trẻ còn có người thân ở thôn Tô Gia mới là thu hoạch lớn nhất của cô ở nơi này, còn những thứ này đối với cô mà nói đều chỉ tính là hoa thêu trên gấm mà thôi.
Bây giờ có cơ hội và có năng lực làm nhiều hơn một chút thì làm vì người nhà nhiều hơn một chút, chỉ vậy mà thôi.
Ngày tháng tiếp theo cả gia đình Tô Tiếu Tiếu đều vô cùng bận rộn, vốn dĩ cũng không ngờ có thể tìm được nhà nhanh như vậy, nếu đã tìm được trước tết vậy dứt khoát sửa sang một chút rồi chuyển vào đón tết, cho nên mấy ngày gần đây ngoại trừ đôi long phụng thai và Bánh Đậu nhỏ ra, những người khác đều giúp dọn nhà mới. Kết cấu chính của căn nhà không có vấn đề gì, công trình lớn nhất là nhà bếp, tường vây bị hun đến đen sì, nói một cách không hề khoa trương thì đáy nồi cũng khá đen, phải cạo bụi tro trên tường xuống rồi lại phết vôi
mới lên, bếp cũng đã tàn tạ, cũng phải xây mới hai cái, những nơi khác phải lau dầu một lượt, rồi quét sơn lên là được. Mái ngói trên nóc lỏng và vỡ cũng được sửa lại, rồi lại cải tạo vườn rau nhỏ một chút theo ý của Tô Tiếu Tiếu, xây một bồn hoa vòng quanh tường dùng để trồng hoa trồng rau cũng được.
Vật dụng trong nhà có thể dùng thì cứ dùng trước, không thể dùng thì trước ném cũng không đau lòng, giường đất có thể ngủ, có bàn ghế ăn cơm thì những cái khác không phải vấn đề lớn, từ từ bố trí thêm là được.
Ba đứa nhỏ cũng không giúp được việc gì, tới cũng chỉ rước thêm phiền nên đều để ông cụ dẫn bọn trẻ đi chơi, vợ chồng Tô Tiếu Tiếu thì dẫn Cơm Nắm, cả nhà Nhã Lệ và hai mẹ con Bạch Lan đều tới giúp. Chỉ mấy ngày ngắn ngủi lại khiến một sân rộng lớn như sáng bừng hẳn lên, bây giờ đã hoàn toàn không nhìn ra được là bộ dáng cũ nát lúc đầu đó nữa.
Tô Tiếu Tiếu nhìn mảnh sân mới tinh mà cảm thán: “Sân này lớn hơn trong tưởng tượng của em quá nhiều. Nhã Lệ bảo: “Rất không tệ, còn to và đẹp hơn cả nhà ở thị trấn Thanh Phong của chúng ta, đến khi đó trong những bồn hoa này trồng mấy cây ăn quả và một ít rau chắc chắn còn đẹp hơn nữa.
Mấy ngày này mọi người đều ăn cơm ở nhà Bạch Lan, thật ra ngày đầu tiên đám người Tô Tiếu Tiếu ăn ở bên ngoài, tùy tiện vào một tiệm cơm nhỏ gần đó thoạt nhìn không tồi, nhưng ai ngờ vị thì bình thường, mọi người
cũng không ăn no được, ngày thứ hai Bạch Lan nấu cơm cho mọi người, vừa đến giờ cơm đã kêu bọn họ qua nhà ăn cơm.
Sau đó đều là Tô Tiếu Tiếu mua sẵn đồ ăn mang tới từ trước, khi làm việc đủ rồi ba người phụ nữ đi sang nhà bên cạnh nấu cơm, làm xong thì kêu đám đàn ông về ăn, mấy ngày gần đây đều như vậy.
Hôm nay sau khi kết thúc, “công trình” đổi mới thay cũ trong sân trên cơ bản đã làm xong, hôm nay Tô Tiếu Tiếu đặc biệt mua một con gà trống lớn và một con cá trắm cỏ to tới, buổi trưa nấu một nồi canh gà và làm cá hầm cải thảo với đậu phụ.
Trời tuyết dưới không độ, tay cầm một bát canh gà nóng hôi hổi vây quanh bếp than nhỏ ăn cá hầm sôi ùng ục thơm ngào ngạt, khiến mọi người ăn mà sau lưng đều hơi đổ mồ hôi.
1021 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận