Thập Niên 70: Mẹ Kế Nuôi Con

Chương 87. Đề nghị

Chương 87: Đề nghị
Còn Cơm Nắm nhỏ lại là lần đầu tiên được ăn, Trụ Tử nhỏ vừa ăn vừa cầm tay dạy bạn nhỏ của mình, Cơm Nắm thông minh biết bao, vừa dạy đã biết, tự khều ốc của mình ăn vô cùng ngon, cậu bé càng ăn càng thích.
Bánh Đậu nhỏ vẫn còn quá nhỏ nên Tô Tiếu Tiếu cũng không dám cho cậu bé tự mình khều ốc, mà cầm một cây tăm khều vào trong bát con của cậu bé rồi kêu cậu bé dùng muỗng nhỏ múc ăn.
“Để anh, em ăn đi.” Hàn Thành thản nhiên ôm Bánh Đậu nhỏ vào trong lòng, đút cho cậu bé một miếng rồi mình một miếng.
Hai cha con ăn rất thân thiết, Tô Tiếu Tiếu cũng tự mình ăn.
Ốc vặn sinh trưởng hoang dã nếu như có thể có thêm bia rượu thì tốt hơn, Tô Tiếu Tiếu nghĩ thầm nhưng rồi cũng ngẫm lại, thời buổi này có thể ăn no mặc ấm đã là thứ xa xỉ rồi, nếu như cô dám đi mua bia về uống vậy ngày mai lại bị Trình Lệ Phương đi báo cáo có tác phong sa đọa mất.
Dù sao để cho một kẻ lười biếng như cô được trải qua cuộc sống gia đình tạm ổn như hiện tại cũng đã khiến cô rất hài lòng rồi.
Bác sĩ Trần ăn đến hoàn toàn không thể dừng lại được, suýt chút nữa thì ngay cả lưỡi cũng nuốt xuống, anh ta kiến nghị với Hàn Thành: “Chủ nhiệm Hàn, anh nên kêu chính ủy viên tới thử tay nghề của chị dâu đi, em đảm bảo ngày mai ông ấy có thể khẩn cấp phê duyệt việc kiểm tra chính trị cho chị dâu, bớt cho anh ngày nào cũng đi giục.”
Hàn Thành ném một vỏ ốc qua: “Câm miệng, ăn no rồi thì mau về nhà mình đi!”
Mặt anh đỏ bừng lên, người này toàn nói chuyện mà không suy nghĩ, lần sau còn cho cậu ta vào sân thì Hàn Thành không phải họ Hàn, anh nào có ngày nào cũng đi giục đâu, cũng chỉ từng giục có hai lần mà thôi.
Tô Tiếu Tiếu không để ý: “Trước năm mới có thể phê duyệt là được, em muốn đợi qua năm mới mới đi làm.”
Hàn Thành im lặng liếc mắt nhìn người vợ yểu điệu nhà mình rồi lại rũ mắt, anh cảm thấy càng nhanh thì càng tốt.
Người đông sức lớn, một chậu ốc đá to như vậy chưa mất một lúc đã thấy đáy, bác sĩ Trần chỉ hận không thể húp cạn cả nước sốt, còn mấy đứa trẻ thì đang xoa cái bụng căng tròn với vẻ vô cùng hài lòng.
Cơm Nắm bị mẹ kêu đứng dậy tản bộ, cậu bé kéo theo bạn nhỏ của mình cùng đi: “Mẹ em nấu cơm là ngon số một trên đời đúng không?”
Trụ Tử nhỏ gật đầu: “Đúng, đây là thứ ngon nhất mà anh từ ăn.”
Trước đây cậu bé chưa từng ngưỡng mộ ai bao giờ nhưng bây giờ cậu bé thật sự rất ngưỡng Cơm Nắm nhỏ, hóa ra gia đình có hương vị như vậy và mẹ chắc hẳn nên là như vậy, cậu bé nghĩ đến mẹ mình đôi mắt lại ảm đạm hẳn đi.
Bác sĩ Trần bị Hàn Thành đuổi đi rửa bát và dọn nhà bếp, vợ anh nấu cho anh ta ăn đã rất vất vả rồi, nếu ngay cả chút việc đó cũng không làm được thì lần sau không thể cho anh ta bước qua cửa nữa.
Tô Tiếu Tiếu thuận tiện hỏi tình hình của bà nội Trụ Tử, bác sĩ Trần nói không có trở ngại gì lớn, chỉ là bà cụ ăn quá ít cơm, một bữa của người ta lại bằng lượng hai bữa trong nhà, anh ta phải gọi hai phần cơm cho bà cụ, lúc ăn được một ít thịt thái sợi còn nói phải giữ lại cho Trụ Tử nhỏ ăn.
Tô Tiếu Tiếu dở khóc dở cười.
Thời buổi hiện tại không có người lười mà đại đa số người đều rất chịu khó, bác sĩ Trần thấy chủ nhiệm Hàn không còn ghẻ lạnh anh ta thì cũng rất vui vẻ, Tô Tiếu Tiếu hiển nhiên cũng sẽ không khách sáo với anh ta, anh ta không rửa thì Hàn Thành phải rửa, nhưng ngược lại bác sĩ Trần rửa vô cùng hăng hái, nhưng khi anh ta rửa xong, còn chưa kịp hỏi Tô Tiếu Tiếu có chị em gái nào cũng biết nấu cơm lại nấu ngon như cô có thể giới thiệu cho anh ta được không, thì đã bị chủ nhiệm Hàn đuổi về nhà.
Thế cho nên sau này khi tổ chức muốn sắp xếp đối tượng cho Trần Ái Dân đã ế thành thanh niên lớn tuổi, hỏi anh ta muốn tìm người thế nào thì anh ta buột miệng bảo: “Thì giống kiểu người nhà của chủ nhiệm Hàn, lớn lên xinh đẹp, tính cách dịu dàng mà nấu cơm nhất định phải ngon đấy nhé.”
Sau khi Hàn Thành biết đã nổi trận lôi đình.
Đương nhiên đó đều là chuyện của sau này.
Cả gia đình thu dọn xong xuôi, Tô Tiếu Tiếu nói với Hàn Thành chuyện mình nghe được ở nhà Trụ Tử, cô hỏi anh: “Trụ Tử còn nhỏ như vậy mà bà nội của thằng bé cũng đã lớn tuổi rồi, mẹ Trụ Tử ôm hết toàn bộ tiền trợ cấp đi lập gia đình, tổ chức cũng không quản chuyện này sao?”
Hàn Thành đáp: “Quan thanh liêm cũng khó quản chuyện gia đình, một người muốn đánh một người chịu nhịn, bà nội của Trụ Tử tự nguyện cho cô ta nên tổ chức cũng không có cách nào khác.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận