Thập Niên 70: Mẹ Kế Nuôi Con

Chương 492: Khen ngợi

Nhã Lệ cầm khăn tay nhỏ sạch sẽ chấm vào chút nước giúp Bánh Bao nhỏ lau sạch miệng, cậu bé híp mắt hưởng thụ phục vụ của dì Nhã Lệ, bộ dáng thỏa mãn giống như một con mèo nhỏ nằm lười biếng.
“Mẹ cháu nấu gì cũng ngon hết, cha, nói thật, tay nghề của Tiếu Tiếu cha thật sự phải nếm thử, con chưa từng thấy người nào biết nấu ăn hơn cô ấy. Nhã Lệ vừa cười vừa đáp.
Ông cụ gật đầu, mỉm cười bảo: “Đã nếm thử rồi, có một lần Hàn Thành về thủ đô công tác đã mang chút bánh nướng rau khô và cá kho mà con bé làm tới, vị cực ngon”
Bây giờ ông cụ nhàn rỗi ở nhà, bình thường ngoại trừ chơi chim, đi dạo ra cũng không có ham mê gì đặc biệt, chỉ thích cùng lão Dương tìm hiểu món ăn ở các địa phương và uống thêm vài chén rượu. Ông cụ chính là “lão tham ăn” nổi tiếng ở thành tứ cửu này. Tiệm cơm quốc doanh nào có đầu bếp nào làm món nào ngon nhất cũng không có ai biết rõ hơn ông cụ, nếu như tiệm cơm đổi đầu bếp, ông cụ vừa nếm đã có thể nhận ra ngay.
Tay nghề của Tô Tiếu Tiếu thật sự cực tốt, ông cụ vừa nếm đã khó quên, ông cụ dự định dẫn các cháu nếm thử
đồ mới trước, sau đó lại từ từ nếm tay nghề của Tô Tiếu Tiếu sau.
Đám trẻ thích nghe người khác khen Tô Tiếu Tiếu nhất, lúc này nếu như có cái đuôi nhỏ đều sẽ vẫy lên. Bánh Bao nhỏ nói: “Anh hai và anh Trụ Tử đều thích ăn bánh nướng rau khô và cá kho, cháu cũng thích ăn.
Cơm Nắm bảo: “Món mẹ cháu nấu không có gì không ngon hết.
Những đứa trẻ khác gật đầu: “Đúng”
Buổi sáng khi Tô Tiếu Tiếu ra ngoài đã kêu đám trẻ mang bình giữ nhiệt đựng nước hoa cúc lê tuyết đi, đặt trong cặp sách gà trống của Bánh Đậu nhỏ, trà hoa cúc lê tuyết đã uống hết, một bát nước mơ đó của Bánh Đậu nhỏ vẫn chưa uống mà đổ vào bình.
Ông cụ thấy thế mới hỏi Bánh Đậu nhỏ: “Bánh Đậu nhỏ không uống hết sao?”
Bánh Đậu nhỏ từ nhỏ đã không nói dối, lập tức lắc đầu đáp: “Mẹ thích uống nên cháu mang về cho mẹ nếm thử” Hóa ra là mình không nỡ uống mà để lại cho mẹ, ông cụ xoa đầu đứa trẻ, bảo: “Không cần đựng, đưa bình cho ông, ông kêu bọn họ đựng một bình mới là được, Bánh Đậu nhỏ uống bát này đi.
Cơm Nắm lắc đầu, đáp: “Không cần đâu ông ơi, mẹ cháu cũng biết làm món này mà làm còn ngon hơn ấy chứ,
Bánh Đậu nhỏ chỉ có thói quen đồ ăn có thể mang về đều sẽ mang một ít cho mẹ nếm thử, mẹ cháu cùng lắm uống một hớp thử vị là thôi”
Ông cụ hiểu ra, thân là mẹ kế phải thật lòng coi con riêng như con mình sinh ra thì bọn trẻ mới chuyện gì cũng nhớ đến, Tô Tiếu Tiếu thật sự rất không tồi.
Bánh Bao nhỏ và Bánh Trôi nhỏ đã quen ngủ trưa sau khi ăn cơm, dùng cơm trưa xong là đã hơi không đỡ nổi, dụi mắt với vẻ buồn ngủ. Trương Hồng Đồ và Nhã Lệ mỗi người bế một đứa, dù sao vẫn còn nhiều thời gian, sau này còn nhiều cơ hội đi dạo thủ đô nên cũng không vội lúc này, vì thế cả gia đình quyết định lên đường về phủ. Tô Tiếu Tiếu và Hàn Thành cũng không nấu cơm trưa, trong ngõ gần đó có không ít tiệm nhỏ mở, tuy rằng bây giờ vẫn chưa thể treo biển hành nghề trắng trợn nhưng đã rất ít người nhắc đến cái đuôi của tư bản chủ nghĩa gì đó, cũng sẽ không có người đeo băng tay đỏ bắt người nhốt lại, vẫn là câu nói đó, ở thời điểm còn có trăm việc cần lo liệu này, có thể no bụng đều là người to gan, người chết đói đều là người gan nhỏ, dám xông pha, dám liều, dám chọn lựa đều sẽ làm nên sự nghiệp.
Mở một tiệm cơm nhỏ vẫn luôn là tâm nguyện của Tô Tiếu Tiếu, sau này không có nhiều thời gian làm cơm cho gia đình lớn, có một tiệm cơm của riêng mình cái khác không nói nhưng đầu tiên có thể giải quyết vấn đề ăn uống của cả gia đình, đám trẻ tan học trở về đói cũng có cơm ăn ngay.
Hôm nay cô và Hàn Thành vừa giải quyết cơm trưa vừa là thăm dò luôn, xem người khác làm thế nào, mình có thể dựa theo hình thức này để làm hay không?
Hai vợ chồng đi vào một tiệm mì trong phố cổ, cửa không lớn, phỏng chừng là dùng nhà mình để làm cửa tiệm luôn, ngoài cửa treo một cái biển rất nhỏ, không nhìn kỹ thì trên cơ bản không thấy được.
Hàn Thành và Tô Tiếu Tiếu vừa ngồi xuống đã có một bà dì khoảng năm, sáu mươi tuổi đi qua hỏi bọn họ ăn gì. Tô Tiếu Tiếu hỏi: “Chỗ các dì có thực đơn không?”
Bà dì lắc đầu: “Nhà bếp nhỏ của chúng tôi không làm được nhiều loại như vậy, hôm nay chỉ có mì nước sốt, hay là làm hai bát cho cô cậu, nếu không muốn ăn mì nước sốt thì cô cậu lại dạo một vòng, khu này gần đây mở không ít tiệm, cũng có thể tìm được thứ mà cô cậu muốn ăn.
999 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận