Thập Niên 70: Mẹ Kế Nuôi Con

Chương 205: Đau lòng

Hàn Thành nhìn xong mà tâm trạng cuộn trào kích động, anh đã có thể tưởng tượng ra được người ở đội tuyên
truyền nhìn thấy phương án thiết kế này sẽ chấn động thế nào.
Tập trung sự nỗ lực của toàn bộ bộ phận trong mười ngày nửa tháng có lẽ cũng không thể so được với hai ngày
tận dụng triệt để của Tô Tiếu Tiếu, loại thiên phú và thực lực này không phải chỉ dựa vào nỗ lực là có thể đạt đến
được.
Tô Tiếu Tiếu rời khỏi đội tuyên truyền chắc chắn là tổn thất lớn nhất của bọn họ, cô không ngồi làm không có nghĩa thời gian làm việc của cô ít hơn người khác và hiệu suất, chất lượng sẽ thấp hơn người khác. Phương án
tuyên truyền lần trước và bối cảnh sân khấu lần này chính là những minh chứng tốt nhất.
Hàn Thành vẫn cảm thấy đau lòng, làm giáo viên cũng được, cô là giáo viên tốt nhất ở trường tiểu học và thậm
chí là toàn bộ quân khu, nhưng vì nhà bọn họ mà cô cam tâm tình nguyện thu lại tài năng của mình, làm hậu
thuẫn tốt nhất cho anh.
Lặng lẽ thấm vào vạn vật chính là chỉ người vợ này của anh.
Hàn Thành cảm thấy nếu mình không thể có được thành tích tốt hơn và cao hơn ở trong lĩnh vực y học và cứu
được nhiều người hơn, chính là phụ lòng những đánh đổi lặng thầm này của Tô Tiếu Tiếu.
Buổi chiều, Hàn Thành vô cùng im lặng, hai vợ chồng giống như bình thường thu dọn và làm việc nhà rồi kêu
đám trẻ đi ngủ trưa.
Anh nắm hai bàn tay của vợ đặt bên miệng hôn một cái: “Tiếu Tiếu, anh đã xem bản thiết kế của em rồi, rất giỏi,
giỏi hơn tất cả những người mà anh từng gặp”
י
Tô Tiếu Tiếu cong đôi mắt lại: “Em đã tốn không ít công sức đấy, em cũng cảm thấy rất đẹp” Hàn Thành ôm cô vào lòng: “Tiếu Tiếu, anh cũng cảm thấy anh và gia đình này đã làm liên lụy em rồi, dựa vào
khả năng của em cho dù ở đội tuyên truyền, ở trường học hay là ở lĩnh vực khác, đều có thể giành được thành
tích cao hơn”
Tô Tiếu Tiếu có hơi ngạc nhiên khi anh nói như vậy, cô vội vàng lắc đầu: “Em không cần, anh và các con mới là thành tựu cao nhất của em, em có thể làm việc, có thể thăng tiến, nhưng em không thể bán mạng” Hàn Thành cười, đột nhiên cảm thấy thả lỏng hơn, người vợ có tính cách mềm mại, dịu dàng mà bao dung, cô cótư tưởng cùng sự theo đuổi của mình, và có khả năng nó khác với suy nghĩ của rất nhiều người khác, là anh đã phàm tục quá rồi.
“Được, anh biết rồi? Hàn Thành vuốt mái tóc suôn mềm của vợ: “Buổi chiều anh sẽ giúp em giao cái này, em đừng qua đó, cứ ở nhà nghỉ ngơi cho tốt đi”
Tô Tiếu Tiếu duỗi thắt lưng: “Được nha, ngày mai không phải anh đi công tác sao? Buổi tối em sẽ nấu ăn ngon cho anh”
Hàn Thành hôn lên mặt cô: “Được”
Sau giấc ngủ trưa, Hàn Thành cầm bản thiết kế của Tô Tiếu Tiếu đi tới tổng bộ một chuyến, thậm chí bỏ qua bộ trưởng của bộ phận tuyên truyền mà trực tiếp giao vào tay vị lãnh đạo đã chỉ định để Tô Tiếu Tiếu đi tới bộ phận tuyên truyền đó.
Hàn Thành nói: “Đây là nhiệm vụ mà thủ trưởng giao cho vợ tôi, cô ấy dùng thời gian hai ngày để hoàn thành, trong hai ngày này, cô ấy phải chăm sóc ba đứa trẻ trong nhà, phải đi đến trường tiểu học dạy một tiết ngữ văn cho tụi trẻ, tôi bận việc, trong nhà lại không có người lớn, hậu phương lớn của tôi đều do cô ấy chăm nom, vốn dĩ như vậy đã rất vất vả rồi.
Không phải cô ấy không muốn ra ngoài làm việc, thanh tuyên truyền ở khu phía đông cô ấy phải dẫn đứa con trai út một tuổi của tôi đi hoàn thành, cô ấy vừa mới có bầu nhưng bản thân cô ấy cũng không biết, có đôi khi mệt đến mức đứng cũng có thể ngủ được.
Cô ấy biết gian khổ phấn đấu là phẩm chất ưu tú của mỗi một đồng chí ở quân khu chúng ta, cô ấy chưa từng than vãn nửa lời vất vả với tôi, nhưng thủ trưởng, vợ tôi thì tôi thương, sở dĩ tôi có thể yên lòng chuyên tâm đầu tư vào công việc của mình là vì hậu phương lớn của tôi đã có cô ấy. Một khi cô ấy mệt mỏi, tôi cũng không có cách nào chuyên tâm làm việc được. Cho nên công việc sau này cô ấy không có cách nào tham gia nữa, nếu như đội tuyên truyền không thể châm chước vậy tôi chỉ có thể xin từ chức thay cho cô ấy, vẫn mong thủ trưởng lượng thứ”
Thủ trưởng vẫn luôn yêu mến Hàn Thành và cũng hiểu anh, anh chưa bao giờ là một người nữ nhi tình trường, không phải việc lớn lại càng không trực tiếp tới tìm ông ta, nhưng lần này lại tìm đến nói chuyện thay vợ mình, cũng được xem là kỳ cảnh mặt trời mọc đằng tây.
Thủ trưởng hỏi: “Tôi nhớ Trương Trụ cũng đang nuôi ở nhà cậu đúng không? Gần đây cậu bé thế nào?”
Hàn Thành gật đầu: “Báo cáo thủ trưởng, cậu bé rất tốt cũng rất ngoan ngoãn, khỏe mạnh thông minh, bây giờ mỗi buổi sáng đều rèn luyện với tôi và Triệu Tiên Phong, cùng lên lớp đi học với con trai lớn của tôi và vợ tôi, cuộc sống rất vui vẻ”
1017 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận