Thập Niên 70: Mẹ Kế Nuôi Con

Chương 463: Cảm ơn

Giáo viên ở văn phòng tuyển sinh đại học thủ đô nói: “Trước mắt quốc gia chúng ta có trăm việc cần phải lo, ngành nào mà không thiếu nhân tài? Ngành kiến trúc cần đồng chí Tô Tiếu Tiếu, nhưng phát triển kinh tế, phát triển công nghệ, nghiên cứu sinh vật thậm chí là thiết kế trang phục, nghiên cứu thực phẩm… lĩnh vực nào mà không cần một nhân tài như đồng chí Tô Tiếu Tiếu? Lẽ nào những ngành này không phải là chuyên ngành hàng đầu của trường học chúng tôi sao? Thúc đẩy xã hội phát triển khâu nào cũng không thể thiếu được, khâu nào cũng quan trọng như thiết kế công trình hết. Cho nên đồng chí Tô Tiếu Tiếu, từ mức độ này để xét, cho dù cô chọn một trường học nào, ngành nghề nào đều có lợi cho sự phát triển của xã hội, đều là góp một viên gạch cho công cuộc xây dựng xã hội chủ nghĩa, không nhất định cứ phải chọn chuyên ngành kiến trúc gì đó.
Giáo viên của văn phòng tuyển sinh đại học Thanh Hoa bị chọc tức: “Ông…”
Giáo viên của văn phòng tuyển sinh đại học ngoại ngữ hòa giải: “Đồng chí Tô Tiếu Tiếu, trình độ tiếng Anh của cô tốt như vậy, hình tượng bên ngoài cũng tốt như thế nữa, tương lai không làm nhà ngoại giao cống hiến cho
nước nhà thì thật sự đáng tiếc. Tôi biết thành tích của cô có thể chọn bất cứ một trường đại học nào, xếp hạng của trường đại học chúng tôi cũng không tính là cao nhưng tôi vẫn hy vọng cô có thể cân nhắc đến trường học chúng tôi một chút”
Ngoài ra còn có hai trường học xếp hạng sau đại học thủ đô và đại học Thanh Hoa cũng phái người qua đây bày tỏ nguyện vọng, tuy nói là cơ hội xa vời nhưng cũng xem như thử một lần.
Tô Tiếu Tiếu cũng không biết bọn họ hẹn trước hay là bộ trưởng Khương sắp xếp từ trước, vậy mà lại tập trung hết trong một ngày.
Kiếp trước thành tích của cô không tệ, cũng là học liên thông trong trường đại học chế độ 985 nhưng còn lâu mới đến mức độ “thủ khoa đầu vào đại học. Loại chuyện “ra mặt cướp người” này cô đã từng nghe nói, cũng nghe nhiều nên thuộc mấy trường đại học hàng đầu đó vì tranh giành nhân tài mà mở ra các loại điều kiện khác nhau với các thủ khoa đầu vào đại học ở các tỉnh, hoặc là bày tỏ nguyện vọng với thủ khoa một khoa, hy vọng bọn họ có thể vào học tại trường của mình.
Cô hoàn toàn không ngờ loại chuyện này lại sẽ xuất hiện trên người mình.
Tính cách của cô ôn hòa, kiếp trước chính là một người lười, không phải loại người kích động cố gắng tranh
giành. Kiếp này tham gia thi đại học cũng là để hoàn thành tâm nguyện của nguyên chủ và cả gia đình nhà họ Tô, cũng chưa từng nghĩ tương lai muốn làm một người vĩ đại bao nhiêu. Theo quan điểm của cô, năng lực của cô hoàn toàn không lớn đến mức có thể lưu lại họ tên trong cột mốc lịch sử xây dựng tổ quốc. Nhưng giáo viên ở văn phòng tuyển sinh dường như lại đang không trâu bắt chó đi cày, trên thực tế cô chỉ muốn khiêm tốn trải nghiệm cảm giác thiên tài tụ tập tại trường đại học hàng đầu mà kiếp trước mình không thể thi vào được, cũng không có dự định nổi bật bao nhiêu, dù sao thực lực cũng không cho phép, cũng không thể hiểu rõ đề bài nhưng cố tình làm sai hoặc là không làm chứ?
“Đầu tiên, tôi rất cảm ơn sự ưu ái của các vị giáo viên, mọi người cũng biết tôi đã gần ba mươi và là mẹ của bốn đứa trẻ, tôi vẫn luôn lấy gia đình làm trọng, điểm này bộ trưởng Khương cũng biết. Phương hướng chọn nghề của tôi sau này cũng đã bàn bạc trước với chồng tôi từ rất lâu về trước, viết chữ vẽ tranh thậm chí là thiết kế đều chỉ là sở thích nghiệp dư của tôi, tôi không dự định chọn ngành có liên quan. Có lẽ lại qua vài năm nữa đợi khi các con tôi tham gia thi đại học, nếu bọn trẻ có hứng thú sẽ chọn hướng phát triển này. Ngoài ra tôi rất tôn kính các nhà ngoại giao, tiếng Anh của tôi cũng không tệ, cho nên nó mới là nguyện vọng thứ hai của tôi, nhưng rất xin lỗi nguyện vọng ban đầu của tôi không đổi. Học viện kinh tế của đại học thủ đô mới là nguyện vọng đầu tiên của tôi”
Kiếp trước chuyên ngành của Tô Tiếu Tiếu chính là chuyên ngành loại hình thiết kế kiến trúc, kiếp này dự định đổi ngành khác, trên thực tế cô tự do tự tại quen rồi, sau khi tốt nghiệp cũng không dự định vào làm việc trong thể chế. Thời đại này không thích hợp cho nghề nghiệp tự do. Vậy cô tự mình mở tiệm mở công ty, cái gọi là đứng đầu ngọn gió heo cũng bay lên được, vừa vặn đuổi theo đầu sóng ngọn gió của cải cách mở rộng, cô cũng muốn thử rốt cuộc mình có thể bay cao được bao nhiêu.
Giáo viên ở văn phòng tuyển sinh đại học thủ đô tự tay giao thư trúng tuyển vào tay Tô Tiếu Tiếu, lại bắt tay cô bảo: “Bạn học Tô Tiếu Tiếu, cảm ơn cô đã chọn trường học chúng tôi, tôi thay mặt cho đại học thủ đô chào đón
cô.”
Tô Tiếu Tiếu bắt nhẹ tay ông ta: “Cảm ơn”
Cô cúi người cảm ơn những giáo viên khác: “Thật xin lỗi đã khiến hai vị chạy phí một chuyến, cũng cảm ơn mọi người.
1023 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận