Thập Niên 70: Mẹ Kế Nuôi Con

Chương 662: Cha lo cho mẹ

Tiểu Bảo đáp: “Cô ơi, cháu nào có cơ hội đụng vào vô lăng đâu mà” Cậu bé chỉ muốn đụng vào máy kéo của cha cũng đã không có cơ hội rồi, từ sáng đến tối nhìn chằm chằm vào máy kéo còn hơn cả trâu như thể sợ nó tự mình chạy mất.
Cơm Nắm chớp mắt, cảm thấy mẹ vô cùng đáng yêu: “Mẹ ơi, mẹ cho rằng bọn con theo mẹ tới đây là muốn học lái xe sao?”
Tô Tiếu Tiếu học bộ dáng của cậu bé chớp mắt nhìn: “Lẽ nào không phải sao? Bằng không tại sao không đi chơi mà theo mẹ tới đây”
Cơm Nắm đáp: “Mẹ ơi, thật ra cha lo cho mẹ, nói bãi tập lái toàn là đàn ông nên kêu con và Tiểu Bảo tới bảo vệ mẹ, cha nói tốt nhất ngay cả ruồi đực cũng không cho nó lại gần mẹ đó.
Hàn Thành ở tận phòng thí nghiệm đại học xa xôi đột nhiên hắt xì một cái, anh cũng bối rối, sao trời nóng như vậy lại đột nhiên hắt xì.
Cơm Nắm bán đứng cha mình mà không hề có một chút áp lực tâm lý nào, ở trước mặt mẹ thân yêu cha cũng chỉ là phù du mà thôi.
Tô Tiếu Tiếu run rẩy một lúc mới lấy lại được bình tĩnh, sáng nay thấy Hàn Thành thành thật đi làm còn tưởng mỹ nhân kế của mình đã thành công, không ngờ lại phái hai “đặc vụ” nhỏ này qua đây, đáng tiếc, hai “đặc vụ” nhỏ này cũng là người của cô.
Cô dùng mỗi tay ôm một đứa trẻ: “Con à, lát nữa cho dù các con nhìn thấy gì cũng đừng nói cho đồng chí Hàn Thành biết được không?”
Huấn luyện viên mặt đen ngày hôm qua đỗ xe trước mặt bọn họ, đứng ở bên ngoài xe nói lảm nhảm một đống thứ vượt quá phạm vi kiến thức của Cơm Nắm và Tiểu Bảo. Bọn trẻ hoàn toàn nghe không hiểu nhưng Tô Tiếu Tiếu lại liên tiếp đáp, rồi lại nhìn thấy cô lên xe vững vàng lái xe đi, rồi lại chẳng hiểu sao tìm mấy cái khoanh tròn dùng đủ loại phương hướng đỗ xe lại, rồi lại đi đường cong leo lên một dốc nhỏ như đi chơi, sau đó lại lái xe về, dừng xe ngừng máy kéo phanh tay rồi xuống xe, hỏi huấn luyện viên mặt đen đang mang vẻ mặt phức tạp: “Thầy Lý, là như vậy sao?”
Mặt của thầy Lý càng ngày càng tối tăm, kỹ thuật lái xe này còn tốt hơn cả anh ta, anh ta còn có thể nói gì còn
có thể dạy gì nữa, chỉ đành bới móc: “Đã làm thủ tục ở cơ quan Quản lý các phương tiện Cơ giới chưa, đã làm nhiệm vụ trên đường chưa?”
Đúng vậy, thời buổi này thi lái vẫn chưa có thi lý thuyết cũng chính là thi viết, cho nên ngoại trừ có sự đồng ý của lãnh đạo đơn vị, thông qua kiểm tra chính trị, còn phải đến cơ quan Quản lý các phương tiện Cơ giới xử lý thủ tục, sau đó mình phải bớt thời gian cùng đồng chí cảnh sát giao thông đi tới đường làm nhiệm vụ, đứng bốt một tháng đến mấy tháng khác nhau, đợi hoàn toàn quen với quy tắc giao thông mới có thể tới trường học lái xe, trước khi Tô Tiếu Tiếu tới trường lái báo danh đã đứng bốt qua.
Cô có hơi cạn lời, vừa cười vừa nhìn thầy Lý: “Thầy Lý, đồng chí phụ trách báo danh của các anh rất có trách nhiệm, nếu như thủ tục không đủ, bọn họ sẽ không tiếp nhận một học viên như tôi, trước đó còn lo một đồng chí nữ như tôi không thể học được còn khuyên tôi về nữa.
Thầy Lý còn có thể nói gì được nữa.
“Chồng cô đã dạy cô hết tất cả rồi, tôi cũng không còn gì để dạy nữa, cô tới bên văn phòng xác nhận thời gian thi một chút, sau đó còn có một bài thi lái đường dài nữa, đợi thi xong cái này rồi nói sau.
Tô Tiếu Tiếu chớp mắt, lâu như vậy cô chưa đụng vào vô lăng tốt xấu gì cũng cho cô luyện thêm vài lần chứ.
Thầy Lý: “Còn không đi, muốn ở lại nơi này thay thế vị trí của tôi làm huấn luyện viên sao?”
Thầy Lý nói xong mặt mày u ám rồi lên xe, rừ rừ rừ lái xe đi mất.
Tô Tiếu Tiếu đi tới văn phòng xác nhận thời gian thi, hẹn là ba ngày sau.
Bọn họ từ lúc vào đến lúc ra khỏi bãi tập trước sau đại khái cũng chỉ nửa đến một tiếng.
Cơm Nắm và Đại Bảo anh nhìn em em nhìn anh, vẻ mặt nghi ngờ cuộc đời, bọn trẻ cũng chưa thấy đến vài người mà chỉ thấy một con ruồi đực là huấn luyện viên. Thế là học lái xe xong, huấn luyện viên mặt mày tối tăm nói có vài câu, Tô Tiếu Tiếu đi lên chạy một vòng là đi thi luôn.
“Mẹ ơi, mẹ học lái xe cũng quá như trò trẻ con rồi, không đúng, chú mặt đen nói cha từng dạy mẹ, cha dạy mẹ khi nào sao con không biết. Cái đầu thông minh của Cơm Nắm đã hoàn toàn không đủ dùng.
Tiểu Bảo thì nói: “Cô ơi, cô thật lợi hại, huấn luyện viên mặt đen cũng nói không còn gì dạy cô, còn nói cô có thể làm huấn luyện viên nữa
Tô Tiếu Tiếu đặt ngón trỏ bên môi “suỵt” một tiếng, mỗi tay khoác một đứa trẻ: “Đây là bí mật, đã nói không được phép nói cho đồng chí Hàn Thành rồi cơ mà, các con chỉ cần nói hôm nay mẹ rất cố gắng tập lái, tập vô cùng tốt là được, đi đi đi, mẹ dẫn các con đi ăn đồ ngon
1034 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận