Thập Niên 70: Mẹ Kế Nuôi Con

Chương 491: Vào ở

Tô Tiếu Tiếu hỏi với vẻ ngạc nhiên: “Anh muốn vào ở?”
Hàn Thành lắc đầu: “Không phải ý này, ít nhất là trong lúc bác cả vẫn còn ở đó, chúng ta không có khả năng vào
Ŏ”
Tô Tiếu Tiếu gật đầu đáp: “Em cũng cảm thấy thế, cho dù bác cả không phải người ngoài nhưng cũng quả thật
không quen, cả nhà chúng ta ở chung quen rồi, thêm một người sẽ rất bất tiện, vàng chôn dưới đó còn đào lên
nữa không?”
Nếu Tô Tiếu Tiếu nhớ không lầm thì đỉnh điểm của giá vàng quốc tế chắc hẳn bắt đầu từ bây giờ đến đầu những năm tám mươi, về phần năm nào bắt đầu hạ giá thì cô thật sự không nhớ. Dù sao sau thời đỉnh cao sẽ tiếp tục giảm trong rất nhiều năm, sau này mới lúc lên lúc xuống, có vẻ phải qua mười mấy hai mươi năm mới về đến thời giá đỉnh điểm như vậy, sau thập niên tám mươi bắt đầu xuất hiện nhà thương mại, nếu bây giờ có thể đào ra
đổi thành một phần tiền mặt, vậy đến khi đó thu xếp mua một vài bất động sản thật sự là mấy đời khỏi cần lo
nghĩ.
Đừng nói bác cả nhớ thương vàng mà ngay cả cô cũng bắt đầu nhớ vàng rồi, đó chính là vàng đấy, ai lại không
thích chứ? Nếu đã không nhớ năm nào rớt giá, vậy bắt đầu từ năm tám mươi biến hiện vật thành tiền mặt không
phải là được rồi sao?
Hàn
Thành nghĩ ngợi rồi đáp: “Nếu không mua tứ hợp viện thì bây giờ đào ra hình như cũng vô dụng, một miếng trong tay chúng ta đã đủ mua mấy căn nhà nhỏ rồi, nhưng gần đây giá vàng cao đến hơi khác thường, việc gì cực thịnh tất sẽ suy, sau này chưa chắc đã có giá như hiện tại, có thể đổi thành tiền mặt một phần vẫn tốt hơn. Tô Tiếu Tiếu nhìn xung quanh không có người mới quàng vào cổ Hàn Thành kéo đầu anh xuống, hôn mạnh một
cái lên môi anh: “Hàn Thành, anh thật sự quá thông minh, anh là người thông minh nhất em từng gặp!” Tô Tiếu Tiếu xuyên tới nơi này nên ít nhiều cũng biết một chút, nhưng Hàn Thành là dân bản địa chân chính mà
lại có giác ngộ đi trước thời đại như vậy, thật sự rất hiếm có.
Đây vẫn là lần đầu tiên Tô Tiếu Tiếu hôn anh giữa đường phố thênh thang như vậy, Hàn Thành bị cô hôn đến
ngây
người.
Tô Tiếu Tiếu nói tiếp: “Em cảm thấy vàng vẫn nên đào ra từ bây giờ rồi từ từ biến thành tiền mặt là tốt nhất, chiacho bác cả một phần cũng được, xem như làm tròn tâm nguyện của bác ấy”
Hàn Thành lại không cho là vậy: “Bây giờ đại khái bác ấy không muốn nhìn thấy vàng đâu. Người chết vì tiền chim chết vì mồi, cho dù là vô tình nhưng có nhiều người thân gián tiếp chết đi như vậy, bây giờ kêu ông ta nhìn thấy vàng cũng không biết có tâm trạng gì nữa.
Cô lắc đầu bảo: “Muốn gỡ chuông phải tìm người buộc chuông, nói không chừng đây chính là tâm bệnh của bác ấy, chúng ta tìm cơ hội bàn bạc với bác ấy một chút rồi nói sau, dù sao cũng không gấp lúc này”
Nếu cô nhớ không lầm thì bây giờ cách giá vàng đỉnh điểm còn vài năm nữa, từ từ đào cũng không muộn. Đám trẻ lần đầu tiên được dạo chơi ở thủ đô thật sự nhìn thấy gì cũng cảm thấy mới mẻ, mọi người lần lượt cõng Bánh Bao nhỏ và Bánh Trôi nhỏ, đi nửa ngày cũng không cảm thấy mệt.
Mùa đông ông cụ thật sự lo lắng sẽ làm các cháu đông lạnh nên cũng không dự định đi ra ngoài trời mà cố hết sức ở trong nhà. Ông cụ dẫn tụi trẻ đi dạo một vòng ở trung tâm thương mại, lại đi thang máy có thể tự đi trong lời Trụ Tử, buổi trưa đi ăn vịt quay mà Bánh Bao nhỏ thương nhớ.
Trước đây đám người Hàn Thành và Trương Hồng Đồ mang vịt quay về thường đều để mấy ngày, tuy rằng Tô Tiếu Tiếu đều sẽ nướng lại một chút, vị cũng không tệ, nhưng so với loại vừa mới từ trong lò bưng ra còn thấm
đầy dầu, da vịt bên ngoài còn giòn rụm này, vị thật sự khác biệt như trời và đất vậy.
Vịt nướng bưng lên được nhà bếp thái thành một trăm linh tám lát ngay trước mặt bọn họ, lại phối với bánh lá sen mỏng như cánh ve, tương ngọt chính thống, hành tây giải ngấy và dưa chuột nhỏ thanh mát, quả thực là mỹ vị nhân gian.
Cơm Nắm và Bánh Bao nhỏ ăn đến mức cái bụng căng tròn, ngay cả hai đứa trẻ không nặng vấn đề ăn uống như Bánh Đậu nhỏ và Bánh Trôi nhỏ cũng ăn không ít.
Trụ Tử nhỏ lo lắng em trai và em gái sẽ ăn no căng, còn đặc biệt gọi ít nước ô mai khai vị và giải ngấy.
Bánh Trôi nhỏ và Bánh Bao nhỏ thích uống nước ô mai nhất, mùa hè thi thoảng Tô Tiếu Tiếu sẽ nấu một nồi to cho bọn trẻ uống, bọn trẻ rất thích vị ngọt ngào và chua chua này.
Bánh Bao nhỏ uống ừng ực một bát to, liếm môi bảo: “Ông nội, quán cơm ở thủ đô thật lớn, vịt quay cũng rất ngon, nhưng mà nước ô mai này không ngon bằng mẹ cháu làm”
997 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận