Thập Niên 70: Mẹ Kế Nuôi Con

Chương 348: Câu đối xuân

Những cái khác thì Cơm Nắm nói: “Những cái này em có thể vẽ dây pháo pháo hoa gì đó, tóm lại em nghĩ đến thứ gì em thích trong năm mới đều có thể vẽ lên
Bánh Đậu nhỏ nghĩ ngợi: “Vậy em muốn vẽ cha mẹ, muốn vẽ em trai em gái, còn muốn vẽ cả bao lì xì to và bánh quai vạc nữa..”
Cơm Nắm nhỏ nhéo mặt cậu bé: “… Vậy sao em không nghĩ đến vẽ anh hai đi?”
Bánh Đậu nhỏ dùng một loại ánh mắt “anh hai, anh có bị ngốc không thể” nhìn cậu bé: “Chữ đã là anh viết rồi
còn gì? Em còn vẽ anh làm gì nữa?”
Cơm Nắm nhỏ:
66 97

“Không cần vẽ người lên, những cái khác em thích thế nào đều được”
“Được rồi. Bánh Đậu nhỏ vẫn là lần đầu tiên dùng bút lông vẽ lên giấy đỏ, cảm thấy vô cùng vui vẻ.
Đại Bảo và Tiểu Bảo theo chú đi dán câu đối ở cửa lớn trở về, thấy Bánh Đậu nhỏ vẽ dưới chữ của Cơm Nắm, bọn
trẻ cũng muốn học cậu bé vẽ đủ thứ lên câu đối xuân.
Tiểu Bảo chạy đi hỏi Tô Tiếu Tiếu: “Cô ơi, chúng cháu có thể vẽ một bức tranh lên câu đối xuân ở cửa giống như Bánh Đậu nhỏ được không ạ?”
Tô Tiếu Tiếu vừa mới cho con uống sữa xong, đang ôm Bánh Trôi nhỏ đi ra ngoài: “Được, chỉ cần là sự vật liên quan đến năm mới, có ngụ ý ăn mừng lại đẹp đều có thể vẽ lên, cô đi xem Bánh Đậu nhỏ vẽ gì trước đã”
Bánh Đậu nhỏ đang vẽ một… bắp ngô?
“Bánh Đậu nhỏ vẽ gì thế?” Tô Tiếu Tiếu hỏi.
Đứa trẻ vui vẻ đáp: “Mẹ, con đang vẽ bông lúa ở nhà bà ngoại, anh nói ngũ cốc bội thu chính là có lương thực ăn mãi không hết, con vẽ một bông lúa lên trên sau này nhà chúng ta có lương thực ăn mãi không hết rồi.” Dù sao Bánh Đậu nhỏ còn nhỏ, bình thường cậu bé vẽ vời cũng chỉ là giống thần chứ không giống hình, mô phỏng được ra kết cấu và tổng thể đại khái, chỉ có thể nói so với độ tuổi này của cậu bé đã là vô cùng đẹp rồi.
Tô Tiếu Tiếu cổ vũ: “Rất đẹp, Bánh Đậu nhỏ vẽ thứ mà mình thích là được rồi. Bánh Đậu nhỏ nhận được sự cổ vũ của mẹ, cười đến hai mắt cong lại, càng hăng hái hơn.
Nói là tự do sáng tạo, đám trẻ làm thành cái gì Tô Tiếu Tiếu cũng không có ý kiến. Cơm Nắm nhỏ làm thống kê, mấy cánh cửa, mấy cửa sổ, mấy cái tủ, mấy vại nước trong nhà đều cần dán câu
đối, cậu bé đã sớm thống kê xong, cũng thương lượng với Đại Bảo và Tiểu Bảo phải dán lời ăn mừng nào ở đâu, ai
phụ trách khu vực đó.
Ví dụ như câu đối ở cửa Hàn Thành đã nghĩ xong, Đại Bảo và Tiểu Bảo mỗi người phụ trách viết chữ một bên,
câu đối nằm ngang và bên dưới là Cơm Nắm và Bánh Đậu nhỏ phụ trách, từ đầu đến cuối từ chữ viết đến tranh đều do bọn trẻ tự mình quyết định.
Chữ của lũ trẻ rất non nớt, thật ra người qua đường liếc mắt một cái cũng biết là trẻ con viết, biết mấy đứa trẻ sáu bảy, tám tuổi viết nói không chừng còn khen một câu, nếu như lại phối với tranh nhi đồng của đứa bé ba bốn tuổi vậy càng không thể không ngừng lại thưởng thức, cân nhắc một chút.
Tốn hết buổi sáng, cả gia đình đã dán xong câu đối xuân đầy sáng tạo của đám trẻ, chữ viết thế nào thật ra đã
không còn quan trọng, đều đã được tranh lòe loẹt đủ loại che đi phong thái, trong nhà mỗi một góc đều phủ kín màu đỏ ăn mừng.
Tô Tiếu Tiếu nhìn Cơm Nắm nhỏ dán một câu “ra vào bình an” ở tường nhà vệ sinh đã không còn suy nghĩ gì nữa,
cứ mặc tụi trẻ đi.
Đến cuối cùng dán hoành phi ở cửa lớn, đám trẻ anh vẽ một củ lạc, em vẽ một bao lì xì, anh vẽ một bông hoa
em vẽ một dây pháo, Cơm Nắm nhỏ còn ngại chưa đủ, kéo bàn tay nhỏ dính chút mực đen của Bánh Bao nhỏ và Bánh Trôi nhỏ ấn dấu vân tay của đôi long phụng lên, nói là ảnh gia đình của trẻ con.
Đã có thể tưởng tượng ra cửa nhà họ Hàn năm nay nói không chừng sẽ là năm nhận được nhiều sự chú ý nhất.
Cơm trưa vẫn là mì trứng gà rau xanh đơn giản, việc hôm nay có hơi nhiều, ngoại trừ Bánh Bao nhỏ và Bánh Trôi nhỏ ra những người khác đều không ngủ trưa, mùng một đầu năm không cho quét nhà, đám trẻ phụ trách thu dọn phòng và dọn dẹp vệ sinh cả nhà, ngay cả chuồng của Cháo Bột Mì Cơm và Hoa Hoa cũng được dọn dẹp sạch sẽ, cỏ dại trong vườn rau cũng bị nhổ sạch.
Tô Tiếu Tiếu và Hàn Thành phải bắt đầu chuẩn bị cơm tối.
Gà là lão Hồ kêu đồng chí ở xưởng chế biến lương thực thực giúp giết sẵn, để làm cầu lông gà cho lũ trẻ, Tô Tiếu Tiếu còn đặc biệt kêu đồng chí ở xưởng chế biến lương thực giữ lại một ít lông gà trống đẹp.
1010 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận