Thập Niên 70: Mẹ Kế Nuôi Con

Chương 513: Tivi

Hàn Thành đáp: “Sản lượng tivi quá ít không dễ đặt, anh sợ lỡ như đến lúc đó không có hàng sẽ khiến mọi người
thất vọng, nên không đánh tiếng từ trước.
Tô Tiếu Tiếu nhớ tới: “Trước khi đi Trương Hồng Đồ thấp thoáng nhắc đến tivi gì đó với anh chính là xác định đã
có hàng rồi sao?”
Hàn Thành gật đầu: “Nhà bọn họ cũng đặt một cái, không biết đã lấy được hàng chưa”
Tô Tiếu Tiếu dùng khuỷu tay huých anh một cái: “Hay lắm Hàn Thành, im hơi lặng tiếng làm việc lớn.
Cơm Nắm nói: “Cha ơi, ý cha là năm nay chúng ta ở nhà ngồi trên giường đất cũng có thể xem đêm văn nghệ sao
a?”
Hàn Thành đáp: “Về mặt lý luận thì là thế, nhưng vẫn phải bắc một dây anten nữa, đến khi đó xem có thể thu được kênh không?”
Cơm Nắm cõng Bánh Bao nhỏ tiến lên mở đường với vẻ mặt hưng phấn: “Vậy chúng ta đi nhanh một chút rồi
còn về bắc anten nữa, nói không chừng tối nay có thể xem tivi rồi, thật ngại quá, làm phiền mọi người nhường một chút, nhường một chút, phải tranh thủ thời gian một chút…”
Chen chúc trong đám người một lúc, Cơm Nắm cảm thấy không đúng mới quay đầu hỏi: “Cha ơi, cha đưa em gái cho mẹ đi, một mình cha chen vào trong mua tivi, mẹ và bọn con sẽ sắm đồ tết ở bên ngoài, cha mua xong thì ra
ngoài tìm bọn con. Nếu lạc thì chúng ta gặp nhau ở bồn hoa to ở cửa đó nhé. Sau hai tiếng mà không gặp được nhau thì chúng ta tự về nhà.
Tô Tiếu Tiếu cong đôi mắt lại: “Vẫn là con trai lớn nhà chúng ta thông minh, cứ làm như vậy đi”
Cả gia đình chia binh thành hai ngả, tách ra hành động. Đến sạp bán hàng tết, Cơm Nắm cảm thấy mình vẫn quá trẻ tuổi, trước mỗi sạp hàng đều chen đầy người, một
gia đình lớn như bọn họ trên cơ bản không thể chen vào được.
Cơm Nắm tìm bút và giấy trong cặp sách gà trống của Bánh Đậu nhỏ đưa cho Tô Tiếu Tiếu: “Mẹ, hôm nay người
nhiều quá, chúng ta đông người như vậy không tiện chen vào, cần mua những thứ nào thì mẹ liệt một danh sách
cho con, mẹ dẫn Bánh Bao nhỏ và Bánh Trôi nhỏ qua bên đó ngồi đợi đi, con và Bánh Đậu nhỏ hai người nhỏ hơn
một chút sẽ tiện chen vào hơn, mua xong sẽ cầm ra, như vậy sẽ nhanh hơn một chút”
Những mặt hàng tết bày bán ở các sạp hàng đều là sản phẩm năm mới cần đến, không cần phiếu vẫn có thể mua

chẳng qua loại chỉ có thể mua nửa cân và đều là thanh toán độc lập mà không cần xếp hàng lại ở bên khác. Cơm Nắm và Bánh Đậu nhỏ xách đồ chen vào cũng không tiện, mua xong sẽ cầm qua cho Tô Tiếu Tiếu ở bên ngoài nhìn xem, cách này cũng cực hay.
cung cấp có số lượng, ví dụ mấy thứ như kẹo bánh này đều đóng túi đựng sẵn theo cân, mỗi một
Tô Tiếu Tiếu xoa đầu đứa lớn, giao túi tiền cho cậu bé: “Cơm Nắm nhà chúng ta lớn rồi, danh sách thì không
cần liệt kê, con và Bánh Đậu nhỏ tự quyết định đi, hôm nay các con là phân đội nhỏ mua hàng, mẹ bổ nhiệm các con làm đại đội trưởng mua sắm và tiểu đội trưởng mua sắn, cảm thấy nhà mình đón tết cần thứ gì thì mua thứ đó, mua không đủ cũng không sao. Chúng ta trở về vẫn có thể đến hợp tác xã tiêu thụ và chợ cóc gần đó để bổ
sung. Các con cầm tiền cho chắc, đừng để bị người sờ được, Bánh Đậu nhỏ cũng phải theo sát anh trai, đi lạc thì về đây tập trung, quan trọng nhất là phải chú ý an toàn, đừng để bị người giẫm trúng” Hai anh em từ nhỏ được Tô Tiếu Tiếu huấn luyện điều khiển bằng đủ loại “nhiệm vụ” nên chút chuyện nhỏ này
không thể làm khó được bọn trẻ, Bánh Đậu nhỏ cong đôi mắt lại chào kiểu quân đội với Tô Tiếu Tiếu: “Con biết rồi thưa mẹ, bọn con đảm bảo sẽ hoàn thành nhiệm vụ
Bánh Bao nhỏ thật sự rất muốn đi cùng các anh, nhưng cậu bé biết mẹ sẽ không cho cậu bé đi, mới kéo góc áo
của Bánh Đậu nhỏ, bảo: “Anh nhỏ, vừa rồi em mới nhìn thấy người ta ăn bánh rán vừng, anh nhìn thấy có thể mua một ít cho em được không?”
Bánh Đậu nhỏ nắn bàn tay thịt nhỏ của em trai: “Rồi rồi rồi, nhìn thấy chắc chắn sẽ mua cho em. Cơm Nắm cũng hỏi Bánh Trôi nhỏ: “Em gái thích ăn gì nhất? Anh hai mua cho em. Bánh Trôi nhỏ nghiêng đầu nghĩ ngợi, rồi lắc đầu đáp: “Không có, em thích ăn bánh quai vạc mà mẹ làm cơ.
Cơm Nắm xoa đầu em gái: “Vậy em đợi đi, anh hai nhìn thấy sẽ mua một ít cho em, xem là đồ mua được ngon hay là mẹ làm ngon” Bánh Trôi nhỏ lắc đầu không đồng ý: “Chắc chắn là mẹ làm ngon hơn rồi.
Tô Tiếu Tiếu mỗi tay dắt một đứa nói với hai anh em: “Được rồi, chúng ta mau đi mua thôi, tốc chiến tốc thắng”
Cơm Nắm và Bánh Đậu đều là những đứa trẻ lanh lợi, còn nhỏ nhưng nhanh nhẹn, hai bạn nhỏ dắt tay nhau chưa chen vài lần đã biến mất trong đám người.
Bánh Bao nhỏ thở dài: “Con cũng muốn đi mà, dì bán kẹo nhìn thấy con đáng yêu chắc chắn sẽ mời con ăn kẹo”
996 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận