Thập Niên 70: Mẹ Kế Nuôi Con

Chương 278: Mừng tuổi 2

Tô Tiếu Tiếu quay đầu vừa vặn đụng phải tầm nhìn của Hàn Thành, hai vợ chồng không nói tự hiểu, chỉ nhìn
nhau mà cười.
Cô cũng không buồn bã bởi vì cô biết cuộc sống như vậy sẽ không kéo dài quá lâu, hai người già cũng sẽ nhanh được quay lại cuộc sống vốn có, trở về trường đại học dạy học sinh và an hưởng tuổi già. Thời buổi này sẽ không đốt quá nhiều pháo hoa và dây pháo, vốn dĩ không thể mua nhiều nên càng không đốt
hết tất cả trong một đêm, rất nhiều nơi thậm chí còn không cho đốt, ở thôn Tô Gia đốt một chút để đón tết vẫn
được.
Dựa theo tập tục ở thôn Tô Gia, thật ra chỉ là muốn tranh xem nhà ai có thể giành được tiếng pháo vang đầu tiên, cướp được một điềm cát vào mùng một tết.
Thôn Tô Gia không có tập tục đón giao thừa, năm ngoái đều là anh em Tô Chấn Trung và Tô Chấn Hoa đợi đến
không giờ ra ngoài đốt xong pháo xong lại quay về phòng ngủ, lũ trẻ ngủ sớm không đợi được đến không giờ cho nên toàn đốt trước.
Số pháo hoa và dây pháo khác phải để lại đến mùng hai tết, mùng bảy tết và tết Nguyên Tiêu lần lượt đốt một ít, cũng đều là cho qua tết.
Khi đám trẻ ra ngoài chơi, Lý Ngọc Phụng đã đặt sẵn tiền mừng tuổi dưới đầu giường của mỗi một người, trong bụng Tô Tiếu Tiếu và Trương Xuân Anh còn có một bé cưng nên Lý Ngọc Phụng cũng không quên đặt một bao
dưới gối đầu của hai người. Bà ấy nghĩ đến đây là năm đầu tiên Hàn Thành qua đây đón tết, cũng đặt dưới gối
anh một bao lì xì lấy may.
Tô Tiếu Tiếu có thói quen trước khi đi ngủ sẽ cầm gối đầu lên vỗ bay bụi trên đó, chợt một bao lì xì đỏ rớt xuống
khiến cô sững sờ, cô giơ lên trước mặt Hàn Thành với vẻ mừng rỡ muốn chết, cô đã quên mất bao lâu rồi mình
chưa nhận được lì xì mừng tuổi của người lớn.
“Hàn Thành, anh nhìn này, tiền mừng tuổi mà mẹ em cho đấy, em đã lớn như vậy rồi mà mẹ em vẫn còn mừng
tuổi em”
Hàn Thành thích nhất là nhìn thấy cái lúm đồng tiền chạy ra mỗi khi Tô Tiếu Tiếu vui: “Có khả năng là mẹ cho đứa trẻ trong bụng em đấy”Tô Tiếu Tiếu không tin, cảm thấy mẹ cô cho cô nên cũng cầm gối của Hàn Thành lên xem, quả nhiên lại rớt ra một bao lì xì đỏ nữa, cô vui vẻ cười híp mắt: “Đã nói mẹ em cho em rồi mà, nhìn xem, anh cũng có đây này Hàn Thành cũng ngây người, từ sau khi người thân trực hệ đã không còn nữa, anh cũng đã bao nhiêu năm rồi không còn nhận được tiền lì xì, không ngờ gần ba mươi tuổi rồi mà vẫn có thể nhận được.
“Nhờ phúc của em, chắc chắn khi mẹ cho em đã thuận tiện cho anh một cái.
Tô Tiếu Tiếu gật đầu, cất lì xì đi: “Anh cả và anh hai của em chắc chắn không có đâu.
Chuyện này thật sự để Tô Tiếu Tiếu đoán đúng được rồi, quả thật Tô Chấn Trung và Tô Chấn Hoa đều không có.
Hàn Thành không biết biến từ đâu ra một bao lì xì đỏ đưa cho Tô Tiếu Tiếu: “Tiền mừng tuổi của em, Tiếu Tiếu năm mới vui vẻ!”
Tô Tiếu Tiếu trợn tròn mắt nhìn, hỏi với vẻ kinh ngạc: “Anh chuẩn bị từ khi nào vậy?”
Hàn Thành cũng không giấu cô: “Mới vừa rồi thôi.
Tô Tiếu Tiếu phát hiện ra anh lại lấy đi bao lì xì đỏ vốn dĩ dán trên bàn học của Tiểu Bảo, mới cong đôi mắt lại bảo: “Giấy đỏ này của nhà chúng ta phải qua mười lăm tháng giêng mới có thể xé, nếu như mẹ biết chắc chắn sẽ mắng anh cho mà xem”
Hàn Thành xoa đầu cô: “Không sao, mẹ không nỡ mắng anh đâu, ngày mai anh tìm một lá dán về là được. Hiếm khi khiến cô vui vẻ như vậy.
Tô Tiếu Tiếu quả thật rất vui, cô đứng dậy ôm cổ Hàn Thành, miệng nhắm thẳng vào môi anh hôn một cái: “Hàn Thành, năm mới vui vẻ!”
Hàn Thành hôn lại cô: “Năm mới vui vẻ!”
Tiếu Tiếu của anh mãi mãi vui vẻ!
Mới sáng mùng một đầu năm, Tiểu Bảo lanh lợi đã thông báo cho các bạn nhỏ của mình rằng cậu bé lấy được tiền mừng tuổi bên dưới gối đầu của mình. Những đứa trẻ khác đều lấy được tiền lì xì, chỉ có Bánh Đậu nhỏ là lần đầu tiên cầm được bao lì xì, cậu bé cong đôi mắt lại một cách vui vẻ, cất bao lì xì nhỏ vào trong cặp sách gà con mà bà ngoại làm cho mình.
Tập tục ở nhà họ Tô là cả gia đình dậy sớm, trước khi ăn sáng đám trẻ phải cúi đầu chúc tết trưởng bối và nói mấy lời may mắn để lấy lì xì.
Lý Ngọc Phụng và Tô Vệ Dân đã sớm chuẩn bị xong bao lì xì ngồi trên ghế ở nhà chính, đợi các tiểu bối cúi đầu chúc tết bọn họ.
Việc này Đại Bảo và Tiểu Bảo đã quen làm, năm ngoái bọn trẻ cũng làm như vậy, tối qua bọn nhỏ cũng đã dạy Cơm Nắm, Trụ Tử và Bánh Đậu nhỏ làm như thế nào, thấy hai vị trưởng bối đều ngồi ở đó, mấy đứa trẻ xếp thành hàng chữ nhất, phịch một tiếng đều quỳ hết xuống, đồng thanh nói: “Ông ngoại/ Ông nội/ Bà ngoại/ Bà nội, chúc ông bà năm mới vui vẻ, khỏe mạnh an khang, vạn sự như ý!”
977 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận