Thập Niên 70: Mẹ Kế Nuôi Con

Chương 117. Dính người

Chương 117: Dính người
Có hàng xóm ra ngoài góp vui, trông thấy Tô Tiếu Tiếu cũng cảm thấy vợ mới của chủ nhiệm Hàn lớn lên thật ưa nhìn. Bình thường hàng xóm không qua lại nhiều cho lắm nhưng thấy trẻ con được kẹo của cô, cũng đều đi qua chào hỏi cô vài câu.
Lúc này mọi người mới phát hiện ra Tô Tiếu Tiếu không chỉ lớn lên khiến người yêu mến mà tính cách còn rất dịu dàng, nên ấn tượng về cô đều không tệ.
Trụ Tử tan học trở về, Tô Tiếu Tiếu nhận cặp sách của cậu bé, kêu cậu bé lấy kẹo ở chỗ Cơm Nắm ăn, có thể chơi với đám trẻ khác một lúc.
Trụ Tử từ nhỏ đến lớn đều không có bạn bè gì nên có hơi không biết nên ở chung với bọn trẻ thế nào. Còn Cơm Nắm nhỏ thì khác, cậu bé trời sinh là một người xã giao giỏi, kéo Trụ Tử nhỏ theo rất nhanh đã hòa nhập với mọi người.
Tô Tiếu Tiếu về nhà sắp xếp đồ đạc, cô cảm thấy mình thật sự có thuộc tính của chuột trong kho, nhìn thấy trong kho lương thực chất kín lương thực là có loại cảm giác hài lòng không nói nên lời.
Trọng điểm là cô đã có dầu rồi! Cho dù không tính là nhiều nhưng ít nhất nấu cơm cũng không cần tiết kiệm như vậy nữa, rán bánh trứng gì đó cũng sẽ thơm hơn rất nhiều, còn có thể thử làm đủ loại điểm tâm mà cô thích ăn nữa.
Đã có dầu mè hảo hạng, buổi tối cô có thể trực tiếp làm gà luộc.
Bánh Đậu nhỏ ngậm kẹo trong miệng, vây quanh chân Tô Tiếu Tiếu.
“Sao Bánh Đậu không chơi cùng các anh nhỉ?” Tô Tiếu Tiếu hỏi cậu bé.
Bánh Đậu nhỏ lắc đầu, gọi với giọng non nớt: “Mẹ…”
“Bánh Đậu nhỏ rất thích mẹ đúng không? Nhưng cũng phải thích chơi với những người khác nữa chứ.” Tô Tiếu Tiếu hướng dẫn cậu bé.
Bánh Đậu nhỏ vẫn lắc đầu: “Mẹ…”
Tô Tiếu Tiếu cũng không cưỡng ép cậu bé, đứa trẻ thiếu cảm giác an toàn lúc nhỏ rất bám mẹ nhưng đợi lớn hơn chút nữa sẽ ổn ngay rồi.
Trước đây cậu bé còn không chịu nói chuyện nhưng bây giờ cũng dần dần chịu mở miệng nói.
Tô Tiếu Tiếu dẫn cậu bé vào nhà bếp chuẩn bị cơm tối.
Bởi vì mua liền hai con gà mà thời tiết cũng không tính là nóng cho nên Tô Tiếu Tiếu dự định chỉ luộc một con gà, một con khác làm thành gà nướng muối đợi đến ngày mai ăn cũng được.
Cách làm của hai loại gà này thật sự rất đơn giản.
Cho nước lạnh vào nồi, lại thêm gừng, hành và một ít muối, đợi đến khi nước hơi sôi thì lấy gà ra rửa nước lạnh, rồi lại bỏ gà vào đun, cứ lặp lại như vậy vài lần, da gà sẽ trở nên vô cùng giòn, chất thịt cũng cực kỳ mềm, nhưng nước nhất định phải kiểm soát ở trạng thái hơi sôi và không thể đóng nắp, thịt gà luộc cả quá trình lại đóng nắp thường sẽ trở nên rất già, cũng không còn ngon như vậy nữa.
Thời buổi này đốt củi lửa không dễ khống chế thế lửa như vậy, cho nên không thể kiểm soát được độ mềm, nhưng thắng ở chỗ chất lượng của gà vô cùng ngon, vẫn là câu nói đó, nếu nguyên liệu nấu ăn tốt thì làm gì cũng ngon cả.
Trong quá trình đợi gà chín, Tô Tiếu Tiếu đi chuẩn bị gia vị, nguyên liệu của gà luộc chính thống thật ra rất đơn giản, chính là gừng xay nhuyễn thêm dầu lạc và ít muối vào là xong, mà gà nướng muối thì bỏ thêm hành tây, dầu và xì dầu vào.
Tô Tiếu Tiếu cho ít muối vào gừng đã băm nhuyễn, lại thêm dầu lạc hôm nay mua về, cách ăn của riêng cô là cho thêm một ít hành băm lên, như vậy mùi hương sẽ càng nức mũi, ngửi vào là chảy nước miếng, kiếp trước cô còn thích dùng cách bôi gừng và hành lên mặt trên, như thế cũng rất ngon.
Khi Hàn Thành trả xong xe trở về thì gà cũng sắp có thể ra khỏi nồi.
Anh nói tình hình cơ thể của ông cụ nhà Triệu Tiên Phong càng ngày càng kém, vẻ mặt cũng có hơi lo lắng.
Tô Tiếu Tiếu không biết nên an ủi anh thế nào, người già đều sẽ có một ngày như vậy, không ai là ngoại lệ hết.
Cô dặn anh làm việc.
“Gà luộc xối qua nước lạnh rồi lại chặt, chặt hết chân, đầu và xương sống xuống để em thả vào hầm canh.” Loại chuyện chặt gà này Tô Tiếu Tiếu không làm được, kiếp trước nếu như làm cả con gà, hoặc là gọi dì giúp việc giúp chặt hoặc là trực tiếp xé tay ăn.
Tô Tiếu Tiếu chỉ vào một con gà khác, nói: “Đầu và chân của con đó chặt xuống cho vào nồi canh luôn, sau đó nhân lúc nóng trát thêm muối lên, đặt đó đợi ngày sau ăn.”
Ướp muối cả một đêm sẽ thành gà ủ muối phiên bản đơn giản.
Hàn Thành làm theo lời dặn dò của cô, tay cầm dao phẫu thuật hiển nhiên đao công cũng rất giỏi, gà chặt ra giống như một tác phẩm nghệ thuật, hoàn toàn biến thành gà dang cánh chính hiệu.
“Đồng chí Hàn Thành, anh cũng lợi hại quá đi.” Tô Tiếu Tiếu khen ngợi từ tận đáy lòng: “Đúng rồi, ở giữa hai cái đùi gà chặt đôi ra nha, bằng không ba đứa nhỏ trong nhà không tiện chia.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận