Thập Niên 70: Mẹ Kế Nuôi Con

Chương 618: Trồng vội gặt vội

“Ngày mai đi vào huyện mua hai cái quạt đi” Hàn Thành bảo.
Thời tiết này thật sự nóng, không biết còn nóng hơn thủ đô bao nhiêu độ, mấu chốt còn là loại nóng nực không
có một chút gió nào đó nữa, khiến tâm trạng người ta cũng có hơi phiền muộn.
Tô Chấn Hoa lắc đầu đáp: “Từ sau khi thôn xóm gần đây nối điện, quạt gió quanh năm cung không đủ cầu, có
phiếu cũng không mua được, từ đầu năm anh đã kêu mấy nhà buôn bán trong huyện giúp tìm hàng, đến giờ vẫn chưa đến lượt anh nữa.
Tô Tiếu Tiếu nói: “Sớm biết thế bọn em đã mang hai cái từ thủ đô về rồi, ở thủ đô tìm trong mấy tiệm điện nhỏ
vẫn dễ hơn một chút.
Tô Vệ Dân phe phẩy cái quạt lá cọ to, bảo: “Nhiều năm như vậy cũng quen rồi, mùa hè năm nào mà không phải
trải
như vậy? Chẳng qua nối điện nên mọi người suy nghĩ nhiều hơn, tâm tĩnh hiển nhiên sẽ mát thôi.
Lý Ngọc Phụng quệt mồ hôi trên trán, ngược lại có hơi lo lắng: “Mẹ cảm thấy năm nay nóng sớm hơn mấy năm
trước, mắt thấy sắp đến trồng vội gặt vội rồi, chỉ sợ bão sắp tới đến khi đó làm hỏng hoa màu, năm này cũng
phải nấu nhiều nước ô mai và nước đậu xanh cho mọi người giải hỏa mới được” Hàn Thành và Tô Tiếu Tiếu cũng nói chuyện ếch kêu và ve kêu khác thường ra.
Hiển nhiên Tô Vệ Dân cũng chú ý đến, ông ấy còn để ý thấy ánh nắng chiều hoàng hôn hôm nay có hơi đỏ khác
thường, ông ấy lo lắng nhất cũng là bão, gật đầu bảo: “Thời tiết oi bức thành như vậy, mây đỏ cũng treo đầy trời,
rắn sâu chuột kiến đều không ở được, sợ là bão sắp tới sớm rồi, ngày mai cha đi ra ruộng xem một chút, nếu như lúa nước đến độ chín còn được, bắt đầu trồng vội gặt vội năm nay trước vài ngày mới được. Cơm Nắm hỏi: “Ông ơi, trồng vội gặt vội là gì ạ?”
Tô Vệ Dân đáp: “Trồng vội gặt vội là gặt nhanh gieo trồng gấp, là thời điểm vất vả nhất của nông dân chúng ta
trong một năm, đầu này vừa thu hoạch lúc nước xong, đầu kia đã lập tức lại phải cày ruộng bắt đầu cấy mạ thòi
gian rất cấp bách, đều phải trong mười ngày nửa tháng hoàn thành, nói trắng ra thì chính là thi chạy với thời
gian.
Trụ Tử hỏi: “Vậy tại sao không thu hoạch lúa nước sớm một chút ạ?”
Tô Vệ Dân đáp: “Đứa trẻ ngốc, thu hoạch lúa nước vẫn chưa hoàn toàn chín thì đáng tiếc, tuy rằng mỗi hạt lúa
no đủ một chút, một mẫu ruộng có khả năng thêm được vài bát gạo, nhưng các cháu nghĩ xem thôn Tô Gia
chúng ta và toàn bộ công xã chúng ta nhiều ruộng như vậy, mỗi một mẫu ruộng có thêm vài bát gạo thì có thể thêm bao nhiêu bát cơm, có thể nuôi được bao nhiêu người?”
Tô Vệ Dân thở dài một hơi: “Các cháu, không phải không thu hoạch mà là không nỡ thu hoạch, mọi người đều
muốn đợi lúa nước phát triển no đầy một chút mới thu hoạch, nhưng ông trời không tốt, so với bị bão táp mưa sa đổ xuống làm tổn hại ruộng nương, thiếu vài bát cơm chính là thiếu vài bát cơm. Mọi người nghe xong đều vô cùng im lặng, bài thơ đầu tiên Tô Tiếu Tiếu dạy đám trẻ chính là “Mẫn Nông” bọn
trẻ đều biết “mồ hôi rơi lên bông lúa, tí tách chứa đầy nhọc nhằn” nhưng dù sao chưa từng tận mắt nhìn thấy, bây giờ chỉ nghe những cây lúa nặng trĩu có khả năng sắp bị bão thổi bay cũng đều cảm thấy đau lòng. Bánh Bao nhỏ cũng buồn muốn xỉu, chạy qua ôm ông ngoại an ủi: “Ông ngoại đừng buồn, sau này mỗi bữa Bánh Bao nhỏ ăn ít một bát, không, nửa bát cơm, rất nhanh có thể bớt vài bát gao để bổ sung rồi.”
Chủ đề vừa rồi còn hơi nặng nề lại bị lời nói chen vào này của Bánh Bao nhỏ khiến mọi người đều có hơi dở khóc
dở cười.
Tô Vệ Dân ôm cháu trai ngoan nần nẫn thịt lên, mình không ăn cũng phải cho cậu bé ăn no. “Ông ngoại không có ý đó, lương thực trong nhà vẫn đủ cho Bánh Bao nhỏ ăn, muốn bao nhiêu thì ăn bấy nhiêu”
Bánh Bao nhỏ nghiêng đầu nghĩ ngợi: “Ông ngoại, cháu cũng thích ăn khoai lang và khoai sọ mà bà ngoại trồng, cháu ăn thêm chút khoai lang và khoai sọ có thể tiết kiệm được bao nhiêu cơm
Chẳng trách mọi người đều thích Bánh Bao nhỏ như vậy, một đứa trẻ hiểu chuyện thế này ai có thể không thích
cơ chứ?
Cơm Nắm và Trụ Tử đều bảo: “Ông ngoại, bọn cháu cũng thích ăn khoai lang và khoai sọ, bọn cháu còn có thể giúp ra ruộng thu hoạch lúa nước.
Lý Ngọc Phụng nói: “Bánh Bao nhỏ lúc nhỏ thích ăn khoai lang nhất, ngày mai bà ngoại đi đào khoai lang và
Bạn cần đăng nhập để bình luận