Thập Niên 70: Mẹ Kế Nuôi Con

Chương 98. Dò hỏi

Chương 98: Dò hỏi
Sau khi Tô Tiếu Tiếu xuyên tới bên này cũng chưa từng ăn cay, cô thật sự quá thèm cay, nghĩ đến trong vườn nhà bà nội Trụ Tử hình như có.
Trụ Tử nhỏ tan học trở về, trên cặp sách vá chằng vá đụp dính một ít bùn đất, cả người thoạt nhìn có hơi rầu rĩ không vui, nhưng trông thấy gương mặt tươi cười của Tô Tiếu Tiếu, cậu bé cũng xốc lại tinh thần giả bộ như không có chuyện gì.
“Trụ Tử nhỏ có biết cây ớt không?” Tô Tiếu Tiếu hỏi.
Trụ Tử nhỏ gật đầu: “Cháu biết ạ, bà nội có trồng hai cây.”
“Đúng, chính là hai cây ở trong vườn nhà bà nội đó, bây giờ dì nấu cơm cần dùng một ít ớt, cháu có thể về nhà lấy mấy quả giúp dì được không?” Tô Tiếu Tiếu lại hỏi.
Trụ Tử nhỏ gật đầu rồi đặt cặp sách xuống: “Được ạ, bây giờ cháu sẽ đi ngay.”
“Em cũng muốn đi.” Cơm Nắm nhỏ nắn thịt sò nghịch thật lâu vừa nghe được có thể ra ngoài chơi lập tức chạy qua nói muốn đi cùng.
“Có thể, Cơm Nắm vào trong này một chút đã.” Bạn nhỏ cả ngày giam mình trong nhà cũng không được, dù sao cũng có Trụ Tử nhỏ dẫn đi nên Tô Tiếu Tiếu cũng yên tâm, cô lặng lẽ nhìn cặp sách của Trụ Tử rồi gọi Cơm Nắm vào trong phòng.
Tô Tiếu Tiếu đưa cho Cơm Nắm nhỏ hai viên kẹo sữa: “Con và Trụ Tử nhỏ mỗi người một viên, bây giờ mẹ muốn giao một nhiệm vụ đặc biệt cho con.”
Cơm Nắm nhỏ bóc vỏ một viên kẹo rồi bỏ vào trong miệng, sau đó cất một viên kẹo còn lại vào trong túi của mình, một bên quai hàm phồng lên hỏi Tô Tiếu Tiếu: “Nhiệm vụ gì ạ?”
“Mẹ nghi ngờ Trụ Tử nhỏ bị người ta bắt nạt ở trường học, lát nữa con lén hỏi Trụ Tử nhỏ ở trường học thế nào nhưng con không thể nói là mẹ kêu con hỏi, cứ nói chuyện giống như bình thường là được, cố hết sức hỏi nhiều một chút, sau đó con nhớ thông tin có được, trở về nói lại không sai một chữ cho mẹ nghe, nhưng không thể để Trụ Tử phát hiện ra, có thể làm được không?”
Tô Tiếu Tiếu sẽ không nhìn lầm, dấu vết trên cặp sách của Trụ Tử chắc hẳn là dấu giày, tuy rằng cậu bé che giấu rất tốt nhưng Tô Tiếu Tiếu có thể nhìn ra được cậu bé đang miễn cưỡng cười, chắc hẳn là bị người nào đó bắt nạt nhưng không dám nói ra.
Cơm Nắm nhỏ chớp mắt, có hơi tức giận: “Trụ Tử nhỏ cũng bị người ta bắt nạt giống như con và em trai bị Thiết Ngưu và Thiết Đản bắt nạt sao?”
Tô Tiếu Tiếu xoa đầu đứa trẻ, thấy được ảnh hưởng của chuyện này đối với Cơm Nắm vẫn còn tồn tại, sao lại nỡ bắt nạt một đứa trẻ ngoan như vậy chứ?
“Mẹ không biết nên mới kêu Cơm Nắm nhỏ đi hỏi thăm tin tức đó, Trụ Tử nhỏ không có cha mẹ, bà nội của Trụ Tử lớn tuổi rồi, người còn đang ở trong bệnh viện nữa, Cơm Nắm bị bắt nạt có thể nói với cha mẹ, cha mẹ nhất định sẽ bảo vệ Cơm Nắm, nhưng Trụ Tử nhỏ sẽ không chủ động nói với mẹ, con là bạn tốt của Trụ Tử, con đi hỏi thì cậu bé sẽ nói với con. Mẹ muốn biết đã xảy ra chuyện gì mới có thể nghĩ cách giúp Trụ Tử nhỏ được, con hiểu chưa?”
Lúc này Cơm Nắm nhỏ mới hiểu ra, cậu bé mím môi, dùng sức gật đầu: “Vâng, con biết rồi thưa mẹ, con đảm bảo sẽ hoàn thành nhiệm vụ!”
Tô Tiếu Tiếu xoa đầu đứa trẻ: “Đi đi, không thể quá cố ý, hừm, chính là…”
Tô Tiếu Tiếu còn đang sắp xếp ngôn từ thì Cơm Nắm đã tiếp lời cô: “Mẹ ơi con biết mà, phải nhân lúc anh ấy không để ý mà hỏi, để anh ấy bất tri bất giác nói cho con biết, rồi con lại lén nói cho mẹ hay.”
Tô Tiếu Tiếu trợn trừng mắt há hốc mồm, bây giờ trẻ con nhân loại đều thông minh như vậy sao? Cơm Nắm nhỏ này sắp thành tinh rồi sao?
Cô còn chưa cảm thán xong thì cậu bé đã “vụt” một cái chạy đi mất.
Tô Tiếu Tiếu ra ngoài, liếc mắt nhìn Bánh Đậu nhỏ đang ngoan ngoãn vẽ vời ở cửa, Bánh Đậu nhỏ cũng chẳng thèm nhìn anh hai lấy một cái, cũng không ồn ào đòi cùng anh hai ra ngoài chơi mà chỉ nhoẻn miệng cười với Tô Tiếu Tiếu, trông rất đáng yêu và dễ thương.
Tô Tiếu Tiếu không nhịn được mà ôm đứa trẻ lên, dùng trán mình cọ vào trán của cậu bé: “Xem ra chỉ có Bánh Đậu nhỏ của chúng ta mới là áo bông nhỏ thân thiết của mẹ thôi.”
Áo bông nhỏ đáp lại lời cô là “phì phì” một tiếng, văng đầy nước miếng vào mặt cô.
Tình báo viên Cơm Nắm nhỏ ra ngoài cửa đã đưa kẹo sữa cho Trụ Tử nhỏ.
“Đây là phần thưởng mẹ cho em khi ra ngoài làm nhiệm vụ, mỗi lần em ra ngoài làm nhiệm vụ mẹ đều sẽ cho em phần thưởng.” Đứa trẻ lanh lợi nhỏ bé này đang gián tiếp giải thích nguyên nhân vừa rồi Tô Tiếu Tiếu gọi cậu bé vào phòng.
Trụ Tử nhỏ không nghi ngờ cậu bé mà lắc đầu bảo: “Em ăn đi, không cần cho anh đâu, anh ăn đồ của nhà các em đã đủ nhiều rồi.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận