Thập Niên 70: Mẹ Kế Nuôi Con

Chương 289: Tin tức

Tình hình cơ thể trước mắt của cô quả thật không cho phép, lại thêm sau khi sinh xong trong nhà cũng không
có người lớn giúp chăm trẻ, chủ nhiệm Lưu chỉ có thể thật lòng cảm ơn khoảng thời gian này cô đã cống hiến
cho trường học và cho các học sinh, cũng chào đón cô trở lại bất cứ lúc nào.
Chỉ có bản thân Tô Tiếu Tiếu biết qua ba năm nữa sẽ khôi phục kỳ thi đại học, mấy năm sau đó chăm sóc đám
trẻ, ôn tập còn kiêm thêm công việc bên bộ phận tuyên truyền sẽ chiếm hết toàn bộ thời gian của cô, một khi
bước ra khỏi cánh cửa trường học này, ngoại trừ đón trẻ ra thì cô chắc hẳn không có cơ hội trở về nữa. Xử lý xong xuôi những việc này, bọn trẻ cũng gần tan học.
Tô Tiếu Tiếu nói với Hàn Thành: “Chúng ta ở cửa đợi các con đi”
“Ở đây gió to, em vào đây ngồi đợi đi. Hàn Thành đỡ cô lên xe ngồi đợi, còn mình thì đứng ở cửa trường học đợi
con.
Chuông tan lớp vang lên, một đám cà rốt đỏ phấn chấn vui vẻ nối đuôi nhau đi ra ngoài, Hàn Thành cao lớn liếc
mắt một cái đã nhìn thấy Trụ Tử cõng Bánh Đậu nhỏ và Cơm Nắm cầm hai cái cặp sách được một đám trẻ đông
đúc vây quanh ở giữa.
Đám trẻ rất thích bọn họ, vây quanh bọn họ ríu rít không ngừng, còn thi thoảng chọc Bánh Đậu nhỏ. Bánh Đậu
nhỏ ôm cổ anh trai cười xấu hổ, ánh mặt trời chiếu lên gương mặt nhỏ đỏ bừng của cậu bé, đẹp đẽ giống như
một thiên thần nhỏ bước nhầm vào nhân gian.
Ngũ quan sâu sắc mang theo chút đặc điểm của nước ngoài nếu không nghiêm túc nhìn sẽ không thể nhìn ra đó
của Trụ Tử cũng càng ngày càng dễ nhìn, đứng chung với Cơm Nắm nhỏ xinh đẹp thông minh lanh lợi thật sự
khiến người rất khó không chú ý đến ba anh em.
Đám trẻ đi học lâu như vậy rồi nhưng đây vẫn là lần đầu tiên Hàn Thành đứng ở cửa đợi lũ trẻ tan học: “Trụ Tử,
Cơm Nắm, Bánh Đậu nhỏ, bên này”
Ba đứa trẻ mặt mày hớn hở đang nói chuyện hào hứng với các bạn học cùng nhìn về phía tiếng nói phát ra, đôi
mắt lập tức sáng lên vui vẻ, Cơm Nắm nhỏ giang hai cánh tay chạy “bịch bịch bịch” qua: “Cha ơi, cha tới đón bọn
con tan học sao? Mẹ con đâu?”
Hàn Thành giang hai tay đón đứa trẻ, bế lên ước lượng, Tô Tiếu Tiếu chăm rất tốt, cậu bé thật sự đã nặng hơn không ít, Hàn Thành xoa đầu con: “Trời lạnh, cha kêu mẹ ngồi trên xe đợi rồi.
Trụ Tử nhỏ sợ quăng ngã Bánh Đậu nhỏ nên không dám chạy rất nhanh nhưng cũng đẩy nhanh bước chân, chạy
bước nhỏ tới.
Hàn Thành thả Cơm Nắm nhỏ xuống, đón Bánh Đậu nhỏ từ trên lưng Trụ Tử nhỏ, bàn tay to xoa đầu Trụ Tử:
“Lên xe trước đi, dì Tô của cháu đang ở trên xe.
Hai anh trai nói lời tạm biệt với các bạn học rồi leo lên ghế sau xe.
Bây giờ Bánh Đậu nhỏ cũng rất thích cha, quấn cổ cha thơm lên mặt anh một cái: “Cha, chúng ta mau đi tìm mẹ
đi…”
Hàn Thành cọ mũi lên mặt cậu bé: “Được”
Hàn Thành thả Bánh Đậu nhỏ lên xe, hai anh trai đã áp lên bụng Tô Tiếu Tiếu nói chuyện với em gái. Bánh Đậu
nhỏ chen đến bên cạnh mẹ, ôm bụng Tô Tiếu Tiếu rồi dán lỗ tai lên: “Mẹ, con nhớ mẹ lắm…”
Sau khi mang thai, Tô Tiếu Tiếu không có cách nào ôm đứa trẻ, chỉ đành xoa đầu con: “Mẹ còn tưởng con nhớ em trai cơ”
Bánh Đậu nhỏ cọ lên bụng cô: “Cũng nhớ…”
Hàn Thành ngồi ở ghế lái nói với giọng dịu dàng: “Ngồi vững nhé, chúng ta về nhà trước đã”
Đám trẻ nghe lời cũng ngồi xếp hàng ngay ngắn, Cơm Nắm “ô hổ” một tiếng: “Cơm Nắm nhỏ được cha mẹ đón
tan học rất hạnh phúc, chúng ta về nhà thôi!”
Trường học trải qua việc cân nhắc cẩn thận đã quyết định cho Trình Lệ Phương thử dạy hai tháng trước, xem
tình hình của các học sinh trong học kỳ này rồi quyết định sau.
Có thể có cơ hội đã khiến Trình Lệ Phương rất hài lòng rồi, khi biết được Tô Tiếu Tiếu còn giúp cô ta nói
chuyện, cô ta thật sự cũng trăm mối cảm xúc ngổn ngang.
Thái độ của cô ta đối với cô tồi tệ khỏi cần phải nói, còn từng định lợi dụng Giang Tuyết đả kích Tô Tiếu Tiếu nhưng người ta vẫn có thể lấy ân báo oán như vậy, khó trách các học sinh đều thích cô.
Nói đến người họ hàng xa Giang Tuyết này, Trình Lệ Phương nghe được một tin từ bên nhà mẹ đẻ mình, nói là sau khi Giang Tuyết về thủ đô hoàn toàn không về nhà mà trực tiếp tới ký túc xá của đoàn văn công, không nhận cuộc gọi từ nhà cô ta và cũng không liên lạc với người trong nhà mình, ngay cả người nhà cô ta trực tiếp tới bộđội tìm cô ta thì cô ta cũng trực tiếp không gặp, dường như quyết tâm muốn cắt đứt quan hệ với người trong nhà, cũng không biết đã xảy ra chuyện gì nữa.
Nhưng những chuyện này cũng không phải chuyện mà Trình Lệ Phương nên quan tâm, chuyện đã qua cứ để nó qua đi, bây giờ nhiệm vụ quan trọng nhất của cô ta là thuận lợi tiếp nhận lớp học của Tô Tiếu Tiếu, không cầu dạy hay bao nhiêu mà chỉ cầu không làm sai là được.
1030 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận