Thập Niên 70: Mẹ Kế Nuôi Con

Chương 512: Tranh tết

Cơm Nắm lại gõ vào đầu cậu bé: “Mẹ nói em quá bướng bỉnh nên mẹ không sinh nữa.
Bánh Bao nhỏ lẩm bẩm không biết nói câu gì.
Cơm Nắm dự định đổi sách giáo khoa dạy cậu bé học toán, trong lúc quay đầu cầm sách, đứa trẻ đã ngủ say khò
khò mất rồi.
Cơm Nắm nắn gương mặt nhỏ của cậu bé, cũng không có cách nào với đứa trẻ vô tâm vô phế này.
“Bánh Đậu nhỏ, em vẽ gì thế?” Cơm Nắm hỏi Bánh Đậu nhỏ.
“Em bé trong tranh tết đó. Bánh Đậu nhỏ đáp.
Cơm Nắm nhìn gương mặt trong trắng lộ hồng và mịn màng trong ổ chăn đó, hình như hiểu ra gì đó: “Không
phải em vẽ em bé trong tranh treo tết theo bộ dáng của Bánh Bao nhỏ đấy chứ?”
Bánh Đậu nhỏ gật đầu: “Đúng đó, còn có cả Bánh Trôi nhỏ nữa, vận tài đồng tử lớn lên giống y như các em ấy”
י
Cơm Nắm: “…” Được rồi, đôi long phụng thai quả thật lớn lên rất giống vận tài đồng tử trong tranh tết: “Em
tuyệt đối đừng ra tường bên ngoài vẽ nhé.
“Tại sao không được?” Bánh Đậu nhỏ hỏi ngược lại: “Đợi qua vài ngày nữa nếu thời tiết tốt, em còn muốn vẽ lên
cửa lớn của nhà mình hai hình nữa đó”
Cơm Nắm đáp: “Đừng đừng đừng, em tuyệt đối đừng, vẽ ở trong phòng chúng ta là được rồi, em nghĩ mà xem,
em làm thế không phải nói rõ với người khác nhà mình có trẻ em đáng yêu như Bánh Bao nhỏ và Bánh Trôi nhỏ
hay sao, lỡ như người khác tới nhà chúng ta trộm mất thì phải làm sao?” Bánh Đậu nhỏ nghiêng đầu nghĩ ngợi: “Cũng đúng, bên ngoài em sẽ vẽ cái khác vậy?
Ngày hai tám tết dọn nhà, Tô Tiếu Tiếu chuyển qua nhà mới thu dọn rất sạch sẽ nên không cần rọ rửa, sau khi
cô tới thủ đô vẫn luôn bận rộn chuyện trong nhà, mà vẫn chưa từ từ ra ngoài đi dạo nên buổi chiều định dẫn lũ trẻ ra ngoài sắm đồ tết.
Tết năm một chín bảy tám vẫn là mùa tết vật chất khan hiếm, dựa vào phiếu cung ứng như cũ, nghèo khó và gian nan vẫn là nét chính trong phần lớn các gia đình dân chúng bình thường, có khả năng là vì vận động kết thúc, lại
vì thân ở thủ đô nên bầu không khí tết năm nay có sự thay đổi rõ ràng hơn năm ngoái. Mọi thứ trở nên sinh động khác thường, thêm một vài người dân có thể tham gia đêm hội văn nghệ, hội âm
nhạc, thi đấu thể dục thể thao, thậm chí một vài phim cũ trong nước sản xuất bị cấm từ rất nhiều năm trước cũng được chiếu lại, nghe nói tết Nguyên Tiêu còn có hội đèn lồng câu đối, hội chùa, hoa đăng… Hàn Thành không biết lấy đâu ra vé tivi muốn mua một cái về nhà đón tết, việc này cũng khiến đám trẻ vui vẻ
muốn xỉu. Tivi ở thời đại này chính là vật hiếm có, chỉ có đen trắng, tỷ lệ phổ biến ở các hộ gia đình bình thường có khả năng còn chưa đến một phần trăm, chỉ đơn vị bộ phận chủ chốt và gia đình cán bộ mới có thể mua được.
Nếu Tô Tiếu Tiếu nhớ không lầm thì gia đình dân chúng bình thường có khả năng phải đợi đến giai đoạn sau của thập niên tám mươi mới bắt đầu phổ biến.
Cả gia đình Tô Tiếu Tiếu tới tòa nhà bách hóa thủ đô đông nườm nượp người, trước quảng trường nhỏ trước cửa
lại phá lệ bày sạp hàng bán đồ tết, khắp nơi giăng đèn kết hoa treo đầy câu đối tết, các loại kẹo bánh tết, câu đối
xuân bày đấy thể loại gì cũng có, theo như một vài dân bản xứ cảm thán nói rằng tòa nhà bách hóa thủ đô đã mười năm rồi chưa thử náo nhiệt như vậy.
Người tới mua hàng tết thật sự quá nhiều, lo lắng hai đứa nhỏ đi lạc nên Hàn Thành ôm em gái, Cơm Nắm cũng Bánh Bao nhỏ, Tô Tiếu Tiếu dắt tay Bánh Đậu nhỏ khó khăn di chuyển về phía trước.
Mấy đứa nhỏ bước đi gian nan có quá nhiều thứ xem không hết, bọn trẻ cũng không phải trẻ em chưa từng trải
qua sự đời, năm ngoái cũng theo cha mẹ tới chợ mua đồ tết, nhưng loại mức độ rực rỡ và náo nhiệt này vẫn là lần đầu tiên bọn trẻ nhìn thấy, tất cả đều ngây người.
Bánh Đậu nhỏ nói: “Mẹ ơi, trung tâm thương mại quốc doanh ở thủ đô thật sự rất khác với ở những nơi khác.
Tô Tiếu Tiếu đáp: “Không phải ở thủ đô khác mà là bắt đầu từ năm nay nơi nào cũng khác hết, sau này chỉ có càng ngày càng tốt lên, càng ngày càng náo nhiệt hơn thôi”
Hàn Thành một tay ôm em gái, một tay bảo vệ Tô Tiếu Tiếu: “Mẹ các con nói không sai đâu, đây mới là bầu
không khí mà tết nên có, sau này chỉ có tốt hơn, năm nay đài quốc gia sẽ khôi phục kênh phát sóng đêm văn nghệ đón xuân, chúng ta mua ti vi về trước đi?
Tô Tiếu Tiếu bảo: “Không phải cần đặt trước sao? Chúng ta đột nhiên tới mua liệu có hàng luôn không?”
Hàn Thành đáp: “Anh đã đặt từ sớm rồi, hôm nay là ngày lấy hàng”
Tô Tiếu Tiếu liếc xéo nhìn anh: “Chuyện lớn như vậy anh lại không nhắc với bọn em từ trước
1023 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận