Thập Niên 70: Mẹ Kế Nuôi Con

Chương 705: Phiên ngoại: Cố Triển Vọng và Giang Tuyết 16

Giang Tuyết rất ít khi yếu đuối như vậy, không biết vì có người thương yêu hay là vì được giải thoát, cô ta dựa vào trong lòng Cố Triển Vọng đột nhiên muốn khóc một trận.
Giang Hòe lại không nể mặt cô ta: “Giang Tuyết, mày là con gái tao! Tao sinh mày ra nuôi mày lớn như vậy mày báo đáp được tao cái gì chưa? Là sự ngỗ nghịch từ xưa tới nay sao? Kết hôn đúng không, được, cái khác tạo thấy cũng không trông mong được gì. Như vậy đi, một trăm nghìn, sính lễ một trăm nghìn, từ nay về sau nước sông không phạm nước giếng, thiếu một xu tiền tao cũng sẽ đi báo công an nói Cố Triển Vọng ép hôn, chưa có sự đồng ý của tao đã lừa con gái tao, bản mặt già này của tao dù sao cũng đã bị mày làm mất sạch rồi, tao sẽ còn đi tới cục Dân Chính làm loạn nữa, cũng đi làm loạn với lãnh đạo của mày, đi tới cửa nhà mày làm ầm ĩ, mọi người đừng hòng được sống tốt”
Giang Tuyết cười lạnh một tiếng: “Giang Hòe, ông thật sự không biết xấu hổ! Một trăm ngàn? Con gái ông nam vàng sao? Cô ta dựa vào cái gì đáng giá đó?”
“Cô ấy đáng giá!” Cố Triển Vọng ôm Giang Tuyết, khẽ vuốt cánh tay cô ta an ủi, nhìn chăm chú vào đôi mắt xinh đẹp của cô ta, cười bảo: “Cô ấy đáng giá, cô ấy là bảo vật vô giá ở chỗ anh.
Cố Triển Vọng nhìn về phía Giang Hòe, gằn từng câu từng chữ một: “Chỉ một trăm nghìn, sau khi tôi kêu luật sư ký xong hợp đồng sẽ đưa qua cho ông, từ nay về sau trừ phi Giang Tuyết tự nguyện về nhà, bằng không ông không thể chủ động lại gần cô ấy nửa bước.
“Không được!” Giang Tuyết ấn tay Cố Triển Vọng: “Em không đáng cái giá đó, em không cho phép anh cho nhiều như vậy.
Phải biết Tô Tiếu Tiếu mua một căn nhà mới ngót nghét mười nghìn, Giang Hòe mở mồm đã một trăm nghìn không phải ra điều kiện rất cao thì là gì?
Cố Triển Vọng có hơi dở khóc dở cười, một trăm nghìn đối với anh ta mà nói thật sự không tính là quá nhiều. “Mày…” Giang Hòe đã sắp tức đến lên cơn đau tim, thật sự muốn một gậy đánh chết đứa con gái ngỗ nghịch này. Giang Tuyết nhìn ông ta: “Quên nói cho ông biết, vừa rồi tôi đã từ chức rồi, ông thích làm loạn thì ngày nào cũng tới mà làm loạn, thích báo công an thì báo công an, thích tới cục Dân Chính làm ầm ĩ thì tới mà làm ầm ĩ, tôi muốn xem xem ông bất chấp bản mặt già này có thể làm loạn ra thế nào được, làm loạn xong lại có lợi gì cho
ông”
Giang Hòe lại muốn ra tay nhưng Cố Triển Vọng đã nhanh tay bắt được cổ tay của ông ta, lạnh lùng nhìn ông ta: “Tính cách của tôi không tốt cho lắm, tốt nhất ông dừng lại ở đây đi”
Giang Hòe vừa thẹn vừa giận, lùi lại hai bước ngã ngồi xuống ghế, ông ta già rồi, thật sự già rồi, con trai không biết tiến thủ, con gái không dựa vào được, nhà họ Giang ông ta thật sự sắp xong đời rồi.
Ông ta thật sự muốn đi làm loạn sao? Ông ta có thể bất chất bản mặt già này nhưng ngay cả công việc Giang Tuyết còn không cần, quay đầu lại cắt đứt quan hệ cha con với ông ta, tiền lại ở trong túi Cố Triển Vọng, cho dù anh ta không cho ông ta cũng có thể bắt anh ta được chắc? Đòi chút tiền thật sự là kết quả mà ông ta muốn sao? Giang Phong không nên thân nhưng ông ta vẫn còn hai đứa cháu trai, Giang Tuyết gả cho Cố Triển Vọng cũng không phải không có một chút lợi ích nào, ngày sau nhà họ Giang xuống dốc, bọn họ cũng sẽ giúp hai đứa cháu trai một phen đi?
Sau khi cân nhắc nhiều lần, Giang Hòe đổi sách lược sửa thành đi đường dụ dỗ, nói với Cố Triển Vọng: “Tôi cũng không thật sự muốn tiền, tôi chỉ muốn xem Giang Tuyết đáng giá bao nhiêu tiền ở trong lòng cậu, cho dù Giang Tuyết có nhận tôi hay không nhưng tôi nuôi nó thành ưu tú như vậy cũng không dễ dàng gì, nguyện vọng ban đầu của tôi cũng không cố ý bắt nó để đổi lợi ích, chỉ là nhà họ Giang..”
“Mười nghìn. Giang Tuyết cắt ngang lời nói đang cố hết sức nghiêng về phía tình cảm của ông ta: “Cố Triển Vọng cho ông mười nghìn làm sính lễ, chúng tôi không dự định mở tiệc cũng không cần của hồi môn, sau này tôi sẽ bớt thời gian về nhà thăm mẹ, nếu trong nhà xảy ra chuyện lớn tôi cũng sẽ giúp, nhưng các người không thể lấy tên của Cố Triển Vọng đi ra ngoài kiếm lợi ích, chuyện nhỏ như lông gà vỏ tỏi cũng đừng làm phiền chúng tôi. Các ông sống tốt cuộc sống của mình, chúng tôi sống tốt cuộc sống nhỏ của chúng tôi, nước sông không phạm nước giếng”
Giang Hòe hiểu rõ tính cách của đứa con gái này, ép nữa cô ta thật sự sẽ cắt đứt quan hệ cha con với ông ta, ông ta cầm tiền cũng sẽ có một ngày tiêu sạch hết, mục đích ban đầu của ông ta cũng không phải đòi tiền, thành tứ cửu có ai không biết ba chữ “Cố Triển Vọng” này không chỉ đại diện cho tiền, cái danh “cha vợ của Cố Triển Vọng” còn hữu hiệu hơn tiền nhiều.
1012 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận