Thập Niên 70: Mẹ Kế Nuôi Con

Chương 108. An ủi

Chương 108: An ủi
Tô Tiếu Tiếu không biết nên giải thích với một đứa trẻ năm tuổi về vấn đề nặng nề như sinh lão bệnh tử này thế nào mà chỉ đành đáp: “Cơm Nắm, mỗi một người trong chúng ta ở trên Trái Đất này bao nhiêu ngày đều là con số đã được định trước, có người lâu hơn một chút mà cũng có người ít hơn một chút, nhưng cuối cùng mỗi một người chúng ta đều sẽ rời khỏi địa cầu này và đến một nơi khác để sinh sống, có khả năng là mặt trăng, cũng có khả năng biến thành một vì sao khác trên trời, giống như mẹ ruột của Cơm Nắm và Bánh Đậu, có khả năng bà nội của Trụ Tử chỉ là biến thành một vì sao nào đó trên trời, tuy rằng các con không nhìn thấy bà ấy, nhưng bà ấy sẽ luôn ở trên trời nhìn các con vui vẻ trưởng thành.”
Lời giải thích đánh bậy đánh bạ của Tô Tiếu Tiếu đã xác minh suy nghĩ xưa nay của Cơm Nắm, đột nhiên cậu bé nở nụ cười: “Mẹ ơi, vậy mẹ lén nói cho con biết mẹ có phải là tiểu tiên nữ mà mẹ con phái xuống từ trên trời để bảo vệ bọn con không?”
Tô Tiếu Tiếu xoa đầu đứa trẻ: “Chuyện mẹ vui nhất là gặp được hai thiên thần nhỏ là con và Bánh Đậu, các con đồng ý với mẹ mỗi ngày đều phải vui vẻ, vì mẹ ruột của các con cũng đang ở trên trời nhìn các con.”
Cuối cùng Cơm Nắm và Bánh Đậu cũng không còn bị ảnh hưởng bởi chuyện của bà nội Trụ Tử nữa mà mang theo nụ cười ngọt ngào tiến vào trong giấc mộng đẹp.
Bà nội của Trụ Tử không qua được một đêm này, ngay tối đã rời đi.
Nhưng bà ta đã được gặp mặt cháu trai mình lần cuối và nói rất nhiều lời chúc phúc cho cháu trai, nhưng cuối cùng vẫn mang theo tiếc nuối rời đi, bà ta nói với Hàn Thành và Triệu Tiên Phong rằng mẹ của Trụ Tử đã nói với bà ta, rằng cô ta hoàn toàn không thể sinh đẻ, đừng nói là muốn đẩy Trụ Tử cho cô ta, Trụ Tử hoàn toàn không phải do cô ta sinh ra mà là cha của Trụ Tử và một người phụ nữ khác sinh ra, cô ta chỉ giả mang thai mười tháng mà thôi.
Di ngôn trước lúc lâm chung của bà nội trụ Tử là ủy thác cho Hàn Thành và Triệu Tiên Phong tìm được mẹ ruột của Trụ Tử rồi gửi gắm Trụ Tử cho cô ta, nhưng phải đảm bảo một điều là không thể đổi họ, cả đời này Trụ Tử đều mang huyết thống của nhà họ Trương bọn họ, sau này con trai và cháu trai cũng chỉ có thể mang họ Trương.
Bà nội của Trụ Tử nói xong thì dứt khí.
Tang lễ của bà nội Trụ Tử do tổ chức ra mặt lo liệu, được làm theo quy cách vinh danh gia đình quân nhân, lo liệu đến mức rất có thể diện.
Nhưng từ đầu đến cuối mẹ của Trụ Tử đều không xuất hiện, tổ chức phái người đi điều tra, xác nhận bà nội của Trụ Tử đi là chuyện ngoài ý muốn. Trụ Tử như bị rút mất hồn, thậm chí còn không hỏi đến mẹ của cậu bé, về đến nhà Tô Tiếu Tiếu nên ăn cơm thì ăn cơm, nên làm việc thì làm việc, không khóc cũng không làm loạn, Tô Tiếu Tiếu nhìn thấy mà rất đau lòng.
Buổi tối mùa thu se lạnh, có thể nhìn thấy rõ màn trời lác đác vài vì sao, những vì sao sáng treo thật cao, sáng trong nhưng lại xa vời.
Trụ Tử nhỏ tắm rửa xong ngồi trên tảng đá trong sân, ngắm sao trên trời mà không chớp mắt.
Tô Tiếu Tiếu lo lắng đứa trẻ buồn bực mà sinh bệnh gì đó, nhân lúc Hàn Thành cho các con đi tắm, cô đi tới ngồi bên cạnh Trụ Tử nhỏ: “Trụ Tử, cháu có muốn nói chuyện với dì không?”
Trụ Tử thu lại tầm mắt từ trên bầu trời và nhìn Tô Tiếu Tiếu, khó khăn nặn ra một nụ cười rồi lắc đầu: “Dì Tô đừng lo lắng, cháu không sao ạ.”
Tô Tiếu Tiếu lại gần cậu bé một chút, chỉ vào sao trên trời và bảo: “Nhìn thấy ngôi sao sáng nhất đó không? Nó tên là sao Thiên Lang, là anh lớn trong bầu trời sao mùa thu, rất đẹp đúng không? Chòm sao bên cạnh đó tên là chìm Tiên Nữ, chỉ có mùa thu mới có thể nhìn thấy.”
Giọng nói của Tô Tiếu Tiếu rất nhẹ nhàng và dịu dàng, trong đêm thu se lạnh lại có sức mạnh khiến lòng người ấm áp.
Trụ Tử bị cô thành công chuyển dời một phần lực chú ý, cậu bé chỉ tay vào chòm Tiên Nữ và hỏi: “Dì Tô, Cơm Nắm nhỏ nói dì là tiểu tiên nữ mà mẹ của em ấy phái xuống bảo vệ em ấy và Bánh Đậu, dì là từ chòm sao đó xuống đây sao?”
Tô Tiếu Tiếu hơi ngạc nhiên, cái cậu Cơm Nắm nhỏ này.
Cô lắc đầu: “Dì không phải.” Cô lại gần hơn một chút, khum tay lại ghé bên tai Trụ Tử nhỏ, bảo: “Lén nói cho cháu một bí mật, dì cũng không phải tiên nữ gì đó, đó là Cơm Năm tự nghĩ lung tung mà thôi, dì chỉ là cơ duyên xảo hợp gả cho cha của Cơm Nắm, trở thành một phần của gia đình này, giống như Trụ Tử nhỏ cũng vì cơ duyên xảo hợp mà trở thành một phần của gia đình chúng ta.”
Trụ Tử nhỏ tròn mắt nhìn Tô Tiếu Tiếu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận