Thập Niên 70: Mẹ Kế Nuôi Con

Chương 649: Vẫn là mẹ mà Bánh Trôi nhỏ yêu nhất

Đôi mắt của Bánh Trôi nhỏ sáng lấp lánh cong lại nhìn mẹ và cười, cô bé ôm mặt của Tô Tiếu Tiếu thơm lại một
cái: “Mẹ không phơi nắng đen đi, vẫn xinh đẹp như vậy, vẫn là mẹ mà Bánh Trôi nhỏ yêu nhất.
Tô Tiếu Tiếu bật cười, thời gian cô gái nhỏ ở chung với Bánh Bao nhỏ dài nhất, ngược lại cũng học được bảy tám
phần miệng lưỡi trơn tru của Bánh Bao nhỏ.
“Vậy Bánh Trôi nhỏ cảm thấy trong các anh trai trong nhà ai đẹp nhất?” Tô Tiếu Tiếu chọc cô bé. Năng lực ra tay của Bánh Trôi nhỏ vô cùng tốt, bây giờ đều là bản thân cô bé tự mặc quần áo, cô bé nghiêng cái
đầu nhỏ nghiêm túc nghĩ ngợi, cuối cùng lại nghiêm túc đáp: “Con cảm thấy cha đẹp nhất
Tô Tiếu Tiếu hơi sửng sốt, chợt nắn gương mặt của cô gái nhỏ, cười bảo: “Đúng thật, để cha biết sẽ vui muốn xỉu
mất”
Bánh Trôi nhỏ đếm đầu ngón tay: “Cha vừa cao vừa đẹp trai, cười lên vô cùng ưa nhìn, còn có thể cứu người, vừa
thương Bánh Trôi nhỏ vừa thương mẹ, cái gì cũng biết hết, cái các anh không biết thì cha đều biết, tóm lại là cha
tốt nhất, mẹ ơi, lẽ nào không phải vì cha tốt nhất cho nên mẹ mới kết hôn với cha sao?”
“Tất nhiên là đúng rồi, Bánh Trôi nhỏ nhà chúng ta ánh mắt tốt, mẹ cũng cảm thấy cha tốt nhất. Tô Tiếu Tiếu
vẫn chưa chịu từ bỏ: “Vậy ngoài cha ra thì sao nào?”
“Anh Trụ Tử đó mẹ ơi” Bánh Trôi nhỏ buột miệng thốt ra.
Tô Tiếu Tiếu lại sững sờ: “Tại sao Bánh Trôi nhỏ lại cảm thấy anh Trụ Tử ưa nhìn nhất?”
Bánh Trôi nhỏ cũng chẳng thèm nghĩ ngợi mà đáp: “Bởi vì anh Trụ Tử thích Bánh Trôi nhỏ nhất, ai đối xử với
Bánh Trôi nhỏ tốt nhất Bánh Trôi nhỏ sẽ cảm thấy người đó tốt nhất.
Ôi, hay quá nhỉ, bé gái hơn bốn tuổi lại có thể nhìn ra được Trụ Tử đối xử tốt với cô bé nhất sao? Bánh Trôi nhỏ còn nhỏ, cô bé thật sự không thể phân biệt “đẹp nhất” và “tốt nhất” không phải cùng một khái
niệm, dù sao “tốt” là được.
Tô Tiếu Tiếu giúp cô gái nhỏ thắt bím tóc, lại hỏi: “Những anh trai khác đối xử với Bánh Trôi nhỏ không đủ tốt
sao?”
Bánh Trôi nhỏ nói: “Không phải ạ, tất cả các anh đều đối xử rất tốt với Bánh Trôi nhỏ đó là vì nhà chỉ có một mình Bánh Trôi nhỏ là em gái thôi. Nhưng anh Trụ Tử nhã nhặn nhất, yên tĩnh nhất, những anh trai khác đều rất ồn. Anh Trụ Tử còn biết Bánh Trôi nhỏ thích ăn kem que đậu xanh chứ không thích kem que đậu đỏ như vậy, cũng biết Bánh Trôi nhỏ thích nhất là màu đỏ chứ không thích màu hồng phấn đến thế… tóm lại gì anh Trụ Tử
biết hết, những anh trai khác lại có vài thứ không biết.
Cô gái nhỏ chun mãi lại nói: “Anh tư ngay cả việc con không thích Trương Hạo Nhiên cũng không biết, còn ngày
nào cũng chơi với cậu ấy nữa chứ, con chưa từng nói nhưng anh Trụ Tử chỉ gặp cậu ấy có hai lần đã hỏi con có
phải cậu ấy từng bắt nạt con không, tại sao không thích cậu ấy?”
Tô Tiếu Tiếu há hốc mồm, có phải cô gái nhỏ hơn bốn tuổi này hiểu hơi nhiều rồi hay không? Con gái không nói
cô cũng không biết con gái không thích bạn học Trương Hạo Nhiên.
Tô Tiếu Tiếu ôm mặt cô gái nhỏ nhìn vào đôi mắt trong thấy đáy của cô bé, nhìn thế nào cũng vẫn là cô gái nhỏ
không rành thế sự, ngốc nghếch đáng yêu, trước đây sao cô không phát hiện ra hóa ra cô bé lại thông minh như vậy chứ? Có phải sau này cũng không cần lo lắng cô bé sẽ bị người bắt nạt không? Các bà mẹ trong nhà có áo bông nhỏ đều biết nuôi con gái và nuôi con trai là hai khái niệm hoàn toàn khác nhau, nuôi con gái cần hao tốn tâm huyết rất nhiều, vừa lo nuôi cô bé thành bông hoa nhỏ trong nhà kính, lớn lên quá ngây thơ dễ bị tiểu tử xấu lừa, vừa lo lắng dạy cô bé quá mức khôn khéo, lớn lên sẽ không được người
yêu mến cũng sống quá không vui vẻ, tóm lại nuôi con trăm tuổi lo đến chín chín, nuôi con thật sự là một tri
thức lớn, đặc biệt là nuôi con gái.
Tô Tiếu Tiếu hỏi: “Vậy Bánh Trôi nhỏ nói cho mẹ biết tại sao không thích bạn học Trương Hạo Nhiên được
không?”
Bánh Trôi nhỏ chớp mắt, chống nạnh nhỏ, gương mặt vô cùng căm phẫn: “Vì cậu ấy đánh rắm thối lắm, thối đến
mức có thể xông chết một con gián đó mẹ ơi!”
י
Tô Tiếu Tiếu: “”
Con gái à, nếu anh Trụ Tử của con biết được nguyên nhân này còn bình tĩnh được sao?
Mùa hè ở thủ đô cũng rất nóng, khi buổi tối đi ngủ tám bé trai phải chia thành hai phòng mới có thể ngủ thoải
mái, nhưng đám trẻ đều quá hưng phấn còn có một bụng lời nói muốn nói với nhau, có thế nào cũng không chịu
tách ra ngủ. Hàn Thành chỉ đành kê thêm một cái giường bên cạnh giường đất, cứ như vậy trên giường đất năm đứa ngủ, trên giường ba đứa ngủ mới miễn cưỡng ngủ thoải mái hơn một chút.
1023 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận