Thập Niên 70: Mẹ Kế Nuôi Con

Chương 135. Dấu hiệu người xấu

Chương 135: Dấu hiệu người xấu
Trình Lệ Phương nhìn bóng lưng của anh ta, lại không biết mình nên ghét Tô Tiếu Tiếu hay là nên cảm ơn cô.
Phía bên Tô Tiếu Tiếu lại vui vẻ hòa thuận.
Hai tay của Bánh Đậu nhỏ chắp sau lưng, học bộ dạng của hai anh trai lắc cái đầu học thơ Đường cùng mẹ. Nhưng bây giờ nhiều nhất cậu bé cũng chỉ có thể nói được hai chữ, ví dụ như “đầu giường ánh trăng rọi, ngỡ mặt đất phủ sương,” thì cậu bé chỉ có thể nói theo: “đều… dương… ngỡ… sương…”
Bộ dáng nhỏ phát âm đâu ra đấy lại không tiêu chuẩn chọc cho Tô Tiếu Tiếu vui vẻ, ôm đứa nhỏ lên cười không ngừng.
Bánh Đậu nhỏ thấy Tô Tiếu Tiếu cười đến vui vẻ như vậy còn cho rằng mẹ thích nghe nên càng ra sức học thuộc hơn, lặp đi lặp lại nhiều lần liên tiếp, đến ngay cả Cơm Nắm nhỏ cũng không nhịn được mà bịt miệng cậu bé lại.
Bánh Đậu nhỏ thấy anh trai không cho cậu bé chọc mẹ vui vẻ mới há mồm cắn vào tay anh trai, thật ra Bánh Đậu nhỏ cũng không dùng sức gì nhưng Cơm Nắm tinh quái lại kêu oai oái rất khoa trương.
Cả sân đều là tiếng cười vui vẻ của bọn họ.
Thẳng đến khi Lý Mộc tới mới đột nhiên im bặt.
Cơm Nắm nhỏ nhớ kỹ lời cha, khi cha không có ở nhà thì cậu bé chính là người đàn ông lớn nhất trong nhà, phải có trách nhiệm bảo vệ mẹ và em trai, cậu bé kéo Trụ Tử nhỏ chạy đến chặn ở cửa sân, ngẩng đầu hỏi Lý Mộc một cách rất có khí thế: “Chú là ai vậy ạ?”
Cơm Nắm nhỏ lanh lợi lớn lên giống như đúc ra cùng một khuôn với Hàn Thành, Lý Mộc liếc mắt một cái đã nhìn ra ngay: “Cháu là Cơm Nắm nhỏ phải không? Chú là cha của Đại Thụ, mẹ cháu có nhà không?”
Lý Mộc không nhận ra Trụ Tử mà chỉ cảm thấy bé trai đằng trước lớn lên có hơi quen mắt, nhưng cũng không giống Trương Quốc Đống một tí nào, cho nên ngược lại không nhận ra.
Đôi mắt to của Cơm Nắm nhỏ đảo nhanh vài cái: “Đại Thụ? Ồ, cha của đứa trẻ hư đó sao, vậy chú là người lớn xấu xa sao? Chú cũng định giống như đứa trẻ hư tới trộm hồng nhà bọn cháu hay là muốn cướp kẹo sữa của Trụ Tử nhà bọn cháu? Cháu nói với chú cháu không sợ chú đâu! Cháu sắp luyện võ công đánh bại người lớn xấu xa như chú rồi đó!”
Lý Mộc: “…” Con trai ngoan của anh ta không chỉ trộm hồng nhà người ta mà còn cướp cả kẹo sữa của người ta? Xem ra không chỉ đánh mông thôi đâu mà còn phải lấy gậy gỗ quất nữa!
“Cơm Nắm, không được vô lễ, Trụ Tử mở cửa đi, không nhìn thấy trên người chú mặc quân trang sao? Sao có thể là người xấu được?” Tô Tiếu Tiếu đi ra khỏi bếp, cô đang định chuẩn bị nấu cơm.
“Mẹ ơi, chú ấy là cha của Thụ xấu xa nên nhất định là người xấu rồi! Mẹ nhìn xem cha con là người tốt, chú Triệu là người tốt, con, Trụ Tử nhỏ và Cá Nhỏ đều là người tốt cả, Đại Thụ hư như vậy nhất định là vì nó có người cha xấu!” Thân là bạn nhỏ năm tuổi nhưng khả năng logic của Cơm Nắm nhỏ có thể nói là vô địch.
Ngay cả Lý Mộc cũng cảm thấy cậu bé nói có lý, gậy gỗ đánh con trai phải đổi thành cái thô hơn mới được.
“Cái đó, cô là vợ của chủ nhiệm Hàn, đồng chí Tô đúng không? Tôi là chồng của Trình Lệ Phương, tôi tên là Lý Mộc, tôi thành thật thay vợ mình và con trai xin lỗi, tôi không quản tốt bọn họ mới rước tới phiền phức cho mọi người, thật sự rất xin lỗi, sau này tôi sẽ quản thúc bọn họ tốt hơn, sẽ không để bọn họ phạm lỗi thêm nữa, vừa rồi tôi đã nói chuyện với Trình Lệ Phương, cô ấy sẽ chủ động xin điều tới bộ phận hậu cần mà không lên lớp tiếp nữa, cũng rất cảm ơn đồng chí Tô đã chỉ ra lỗi sai của vợ tôi trước khi cô ấy phạm lỗi lớn hơn, để cô ấy có cơ hội kịp thời thay đổi!” Lý Mộc nói xong còn khom người vuông góc với Tô Tiếu Tiếu.
Tô Tiếu Tiếu không chịu được, ôm Bánh Đậu nhỏ vội vàng tránh đi.
“Đoàn trưởng Lý đang làm gì vậy? Là muốn chúng tôi tổn thọ sao? Cái gọi là biết sai có thể sửa mới là tốt nhất, nhưng xét từ việc Trình Lệ Phương không đích thân tới cửa xin lỗi, cũng chưa bao giờ từng nói một câu xin lỗi với chúng tôi, cũng không biết liệu cô ta có thật lòng biết sai mà sửa hay không, nhưng nếu cô ta đã tự động xin điều đến bộ phận hậu cần vậy tôi cũng không còn gì để nói nữa.” Xưa nay Tô Tiếu Tiếu đều không phải người quấn riết không chịu buông, chỉ cần cô ta không đi dạy hư đám trẻ thì cũng không nhất thiết phải đuổi cùng giết tận.
Trên mặt Lý Mộc nóng lên: “Tôi kính trọng gọi cô một tiếng chị dâu, tôi biết vợ nhà tôi nóng tính, cố khuyên cô ấy tới ngược lại sẽ khiến mọi người cảm thấy không thoải mái, nhưng cô yên tâm, Lý Mộc tôi đảm bảo sau này sẽ quản tốt con và vợ nhà mình, nhất định sẽ không để bọn họ phạm lỗi nữa, xin cô nhất định phải góp ý và giám sát bọn họ.”
[Cảm ơn mnn0909 xuanthienn lienhd28 đã đẩy thêm kim phiếu cho truyện, truyện lọt đc vào top 14 rồi nha bà connnnn ^^
Bạn cần đăng nhập để bình luận