Thập Niên 70: Mẹ Kế Nuôi Con

Chương 260: Chuyện bên lề

Cô còn chưa lấy lại bình tĩnh thì Lý Ngọc Phụng đã vòng về từ một bên khác, vỗ lên vai cô: “Vào nhà rồi nói sau.
Tô Tiếu Tiếu tò mò hỏi: “Mẹ, sao con nhớ cái sân đó vốn không có người ở mà?”
Lý Ngọc Phụng đáp: “Người ở bên trong là phần tử trí thức từ thành phố tự nguyện về cơ sở rèn luyện, không
biết là phần tử xấu đã phạm phải chuyện gì, đợt trước vừa từ bên biên cương chuyển tới đại đội, cha con sắp xếp
cho họ ở mảnh sân phía sau, Tiểu Bảo cực thích chạy tới nhà bọn họ, ngày thường chúng ta có thể chăm sóc
một chút thì một chút, hai ngày trước nhà bọn họ còn giúp cha con một việc lớn nữa đấy”
Tô Tiếu Tiếu yên lặng đợi mẹ nói khúc sau.
Lý Ngọc Phụng nói tiếp: “Năm ngoái không phải câu đối xuân ở đại đội chúng ta là do lão bí thư viết hay sao?
Năm nay lão bí thư bị thương ở tay nên không có cách nào viết được, kêu các đại đội tự mình giải quyết, người có chữ viết đẹp trong đội chúng ta cũng chẳng có đến mấy người, các hộ gia đình đón tết này hiếm khi được ăn mừng một chút, không có câu đối xuân làm sao mà được. Chữ bút máy của cha con không tồi nhưng chữ bút lông thì cũng không ổn nên mới định kêu các hộ gia đình tự mình giải quyết, những người không biết chữ đó suýt chút nữa thì kéo Tiểu Bảo đi viết, cha con vốn cũng nghĩ xấu thì chịu xấu một chút vậy nên dứt khoát kêu Tiểu Bảo giúp bọn họ viết, dù sao có viết xấu bao nhiêu cũng không có người nào trách thằng bé. Tiểu Bảo nói với gia đình ở sau nhà, trong một buổi tối người ta đã giúp cha con viết mấy trăm bức câu đối xuân, đừng nói là đại đội chúng ta mà ngay cả công xã cũng cùng được giải quyết luôn, bí thư còn biểu dương cha con, thưởng cho ông ấy một cái cốc tráng men nữa, thế này còn không phải nên cảm ơn người ta tử tế hay sao? Bọn
họ còn dạy Tiểu Bảo viết chữ bằng bút lông, Tiểu Bảo cũng nói học vấn của bọn họ tốt hơn cả giáo viên, thích
chạy tới
nhà bọn họ nhất.
Tối qua cha con còn nói, nếu như con và Hàn Thành có thể về sớm một chút thì năm nay các hộ gia đình ở công
xã sẽ treo đầy chữ lớn của các con rồi.
Tô Tiếu Tiếu hiểu ra, không ngờ còn có chuyện như vậy nữa.
Thời buổi này phần tử trí thức chủ động và bị động về cơ sở rèn luyện tị nạn cũng không ít, ngược lại cô cũng không để ý cho lắm, người nhà họ Tô vốn lương thiện, một đại đội trưởng như cha cô lại có danh tiếng tốt, các xã viên đều nói nếu như lão bí thư nghỉ hưu thì mọi người đều sẽ tiến cử ông ấy đi làm bí thư, dù sao cha cô cũng
là một người niềm nở vui vẻ nên cũng không để ý đến những thứ này cho lắm, nên làm gì thì làm, không nên làm thì ông ấy cũng không vượt quá giới hạn.
Gà trống lớn vốn định để lại đến ba mươi tết mới giết nhưng hiếm khi trong nhà song hỷ lâm môn, hôm qua Lý Ngọc Phụng cũng đồng ý giết gà trống lớn để tạ ơn thần linh, sớm hay muộn cũng là ăn, dù sao vẫn còn một con gà mái già để đợi cả gia đình Đại Bảo về ăn nữa, cộng thêm vừa vặn hôm nay chia cá, năm mới ăn cá chính là năm nào cũng có cá nên bà ấy cũng không rối rắm nữa, chỉ nhanh thoăn thoắt định cắt tiết con gà trống. “Con tránh xa một chút, đừng làm bẩn quần áo đắt mà Hàn Thành mua cho con. Trong mắt Lý Ngọc Phụng tràn đầy niềm vui nhưng ngoài miệng lại lải nhải cằn nhằn miết: “Cũng không biết Hàn Thành nghĩ thế nào nữa, áo
bông không ấm hay sao mà cứ nhất định phải mua cái áo đắt như vậy cho con? Đẹp thì rất đẹp đấy, nhưng mẹ
cảm thấy vẫn không ấm bằng áo khoác bông
Tô Tiếu Tiếu sợ thật, cô trốn ở tít phía xa vừa cười vừa đáp: “Con cho mẹ mặc vài ngày không phải là biết ngay
sao?”
“Mẹ cũng không muốn lãng phí đồ tốt của con. Lý Ngọc Phụng giơ dao chặt xuống, con gà trống lập tức đi đời, một tay bà ấy túm cánh con gà trống, một tay thì túm đầu nó, nhỏ máu gà vào trong nước muối pha loãng hơi
ấm rồi lại thuận tay bỏ gà vào thùng gỗ đựng đầy nước ở phía trên khuấy vài cái, sau khi lấy ra lại lập tức hòa lẫn máu gà và nước muối loãng, thời tiết này tay chân chậm một chút sẽ đông lại ngay.
“Màu lông của gà trống này không đẹp như con lần trước nhưng vẫn làm cầu lông gà được. Trong thôn sinh hoạt bần hàn, có gia đình quanh năm suốt tháng cũng không thấy được mấy lần ăn mặn, càng đừng nói đến giết
gà, màu lông đuôi gà và lông trên cánh gà giữ lại có thể làm thành mấy quả cầu thì thêm mấy quả, trong thôn
đông trẻ con, làm ra rồi mọi người cũng rất thích.
997 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận