Thập Niên 70: Mẹ Kế Nuôi Con

Chương 109. Bật khóc

Chương 109: Bật khóc
Tô Tiếu Tiếu nhìn đôi mắt của đứa trẻ và nói: “Cơm Nắm chắc hẳn đã từng nói với cháu nhà chúng ta đoàn kết và yêu thương lẫn nhau, người nào cũng bình đẳng, cho nên Trụ Tử nhỏ, dì đại diện cho cả gia đình chúng ta chào đón cháu tới đây. Dì Tô hy vọng sau này mỗi ngày của cháu có thể giống như Cơm Nắm và Bánh Đậu, vui vẻ yêu đời, sau này học hành chăm chỉ, ngày nào cũng tiến bộ, dì lại nói cho cháu thêm một bí mật nữa, đó chính là kiến thức có thể thay đổi vận mệnh, Trụ Tử nhỏ, sau này cháu chỉ cần chăm chỉ học hành và trưởng thành khỏe mạnh thôi, còn chuyện đã xảy ra thì cứ để nó qua đi.”
Trụ Tử nhỏ bật khóc, dựa vào vai của Tô Tiếu Tiếu khóc nức nở, bà nội đi rồi, cậu bé không có nhà nhưng cậu bé lại có một gia đình mới, Cơm Nắm nhỏ và dì Tô đều nói cả nhà bọn họ đều chào đón cậu bé tới đây.
Trụ Tử nhỏ cảm thấy Cơm Nắm nhỏ nói đúng, dì Tô chính là tiểu tiên nữ từ chòm Tiên Nữ xuống đây bảo vệ bọn họ.
Cơm Nắm nhỏ và Bánh Đậu nhỏ ngồi trong thùng nước nghịch nước, tay của Bánh Đậu nhỏ không thể đụng nước nên Hàn Thành giơ tay của đứa trẻ lên tắm rửa sạch sẽ rồi bế lên, đột nhiên nghe thấy trong sân truyền tới tiếng gào khóc của Trụ Tử nhỏ, làm Cơm Nắm giật mình đứng bật dậy, hắt đầy nước lên người Hàn Thành.
Hàn Thành kéo con trai lại: “Đừng di chuyển, mẹ đang an ủi Trụ Tử nhỏ, cậu bé khóc một trận ngày mai sẽ không sao.”
Cơm Nắm nhỏ đảo nhanh đôi mắt to tròn: “Cha ơi, sao cha biết ngày mai Trụ Tử nhỏ sẽ không sao ạ?”
Hàn Thành đáp: “Bởi vì cậu bé là con trai của anh hùng, mạnh mẽ giống như anh hùng vậy, sau này không cho phép bắt nạt Trụ Tử nhỏ, nghe chưa?”
Cơm Nắm nhỏ cái hiểu cái không, cậu bé phồng má dựa vào bên thùng nước, chớp mắt bảo: “Trụ Tử nhỏ là anh em của con, con chẳng thèm bắt nạt anh ấy!”
Hàn Thành không trúng chiêu này, anh ném khăn mặt của Bánh Đậu nhỏ lên đầu cậu bé: “Được rồi, đứng dậy lau khô nước trên người rồi mặc đồ vào đi.”
Cơm Nắm nhỏ đứng dậy khỏi thùng nước với vẻ không tình nguyện, lầm bầm: “Mẹ mới tốt nhất, nếu như mẹ giúp con tắm nhất định sẽ giúp con mặc quần áo luôn.” Lẩm bẩm xong còn không quên đạp nước vài cái, đá văng nước đầy đất.
Hàn Thành muốn đánh vào mông cậu bé.
Khi đi ngủ, Bánh Đậu nhỏ theo lệ thường muốn nằm giữa Cơm Nắm và Trụ Tử, cậu bé đã ngủ rồi lại vùng vẫy muốn bò dậy, Trụ Tử nhỏ lo lắng cậu bé động vào tay mới nhẹ nhàng ôm cậu bé ngồi dậy: “Bánh Đậu nhỏ, em sao thế?”
Đôi mắt to trong veo và đen láy của Bánh Đậu nhỏ hơi cong lại, nhìn cậu bé rồi mềm mại hô: “Anh ơi…”
Cơm Nắm nhỏ nghe thấy lập tức lăn một cải bò dậy, túm Bánh Đậu nhỏ hỏi: “Bánh Đậu nhỏ, em vừa nói gì cơ? Em nói sao? Em gọi anh sao?”
Bánh Đậu nhỏ phồng má, chớp đôi mắt to liếc mắt nhìn Cơm Nắm nhỏ sau đó nghiêng đầu, nằm nghiêng sang bên cái tay cái không bị thương rồi nhắm mắt ngủ mà không để ý đến anh hai.
Cơm Nắm nhỏ lắc cánh tay của Trụ Tử nhỏ với vẻ mặt hưng phấn: “Trụ Tử nhỏ, Bánh Đậu nhỏ vừa mới gọi em phải không? Thằng bé gọi em là anh hai phải không?”
Trụ Tử nhỏ nhìn Cơm Nắm với vẻ muốn nói lại thôi, cuối cùng vẫn nói thật: “Hình như thằng bé gọi anh…”
Cơm Nắm nhỏ không đồng ý, ôm Bánh Đậu nhỏ hôn lên mặt cậu bé: “Không, Bánh Đậu nhỏ gọi em đấy!”
Bánh Đậu nhỏ tức giận tránh cậu bé: “Ồn…”
Tô Tiếu Tiếu tắm xong đi vào thấy ba đứa trẻ vẫn còn đang ồn ào, mới duỗi tay vỗ vào mông Cơm Nắm, nói: “Rất muộn rồi, mau đi ngủ đi.”
Cơm Nắm nhỏ lập tức báo cáo với Tô Tiếu Tiếu: “Mẹ ơi, Bánh Đậu nhỏ mở miệng nói chuyện đó, vừa rồi em ấy gọi con là anh hai, còn nói con ồn ào!”
Từ lúc Bánh Đậu nhỏ từng gọi Tô Tiếu Tiếu là “mẹ” cũng không còn mở miệng nói chuyện nữa, ngay cả Hàn Thành chọc cậu bé thì cậu bé cũng không nói, bây giờ cậu bé mở miệng chịu gọi “anh” đã rất đáng vui vẻ rồi.
Nhưng cô vẫn vỗ vào cái mông nhỏ của Cơm Nắm: “Con vốn rất ồn ào, mau đi ngủ đi, ngày mai Trụ Tử còn phải đi học nữa.”
Ba đứa trẻ chìm vào giấc ngủ say trong câu truyện cổ tích chữa lành và ấm áp của Tô Tiếu Tiếu.
Một đêm này, Trụ Tử nhỏ cũng ngủ rất say, cậu bé nằm mơ thấy bà nội hiền từ, bà nội cười và nói với cậu bé rằng bà nội đã biến thành vì sao sáng nhất trên bầu trời đó, khi Trụ Tử nhớ bà nội cứ ngẩng đầu nhìn sao trên trời, bà nội sẽ luôn ở bên cạnh cậu bé, bà nội còn kêu cậu bé nghe lời của Tô Tiếu Tiếu, chăm chỉ đi học và lớn lên khỏe mạnh…
Hàn Thành treo đèn chiến đấu đêm với báo cáo, mấy ngày này bận chuyện của bà nội Trụ Từ mà đã kéo chậm tiến độ không ít.
Bạn cần đăng nhập để bình luận