Thập Niên 70: Mẹ Kế Nuôi Con

Chương 182. Cà chua xào trứng

Chương 182: Cà chua xào trứng
Trụ Tử đã đi tìm dụng cụ xong, dụng cụ chính là lọ đựng giun mà Hàn Thành dùng ống trúc làm cho bọn trẻ, còn mang theo cái nắp phòng giun bò mất, thêm cả xẻng nhỏ làm từ vỏ sò, rồi hai đứa trẻ dẫn theo bé con xuất phát.
Tô Tiếu Tiếu: “Không thể đi lâu, đồ ăn không đợi người, nguội rồi sẽ không ngon nữa đâu.”
Cơm Nắm đáp: “Mẹ yên tâm đi ạ, con sẽ không để thức ăn thơm phức phải đợi con!”
Trụ Tử cũng bảo: “Dì Tô yên tâm, bọn cháu sẽ về nhanh thôi ạ.”
Đám trẻ cũng không phải lần đầu tiên ra ngoài, cách cũng không xa cho lắm nhưng Tô Tiếu Tiếu vẫn không yên tâm, lén đi theo phía sau tụi nhỏ, thấy tụi trẻ vào nhà Đôn Đôn mới lặng lẽ về nhà.
Nuôi con trăm tuổi lo đến chín chín.
Cơm đã được hấp, chỉ còn lại bốn quả trứng gà, vậy thì phải làm một món trứng xào cà chua đi.
Trứng gà đánh tan, bỏ thêm rất nhiều gừng và một thìa to dấm chua vào khuấy đều, rồi thêm dầu vào chảo, đến khi hơi định hình thì bắt đầu lật, xào chín toàn bộ rồi ra khỏi nồi.
Quả cà chua không lớn, Tô Tiếu Tiếu bỏ thêm vài quả, một quả thái làm bốn phần, cho vào nồi xào chung với tỏi băm, khi hơi ra nước thì bỏ vào ít muối ăn và thêm chút đường trắng, sau khi đảo đều lại bỏ trứng gà xào vừa mới múc ra vào rồi nhanh chóng đảo đều, đợi toàn bộ nguyên liệu đều quyện vào nhau, vậy là món trứng xào cà chua đủ cả màu sắc và hương vị đã ra lò.
Từ rất xa Hàn Thành đã ngửi được mùi hương, hiện giờ anh có thể dễ dàng phân biệt mùi nào là mùi thức ăn nhà mình, nói một cách không khoa trương thì mấy người cùng xào món như vậy đặt ở trước mặt anh, anh ngửi một cái đại khái cũng có thể biết món nào là do tay Tô Tiếu Tiếu làm ra.
Về đến nhà vô cùng yên tĩnh, đám trẻ không biết đã đi nơi nào, đến cửa phòng bếp, Hàn Thành hỏi vợ: “Hôm nay lại ăn cua nữa sao?”
Tô Tiếu Tiếu cười bí hiểm: “Anh đoán xem?”
Hàn Thành đi vào lại nhìn thấy một chậu to cà chua xào trứng gà, cúi đầu ngửi một cái lại càng ngạc nhiên hơn: “Cà chua xào trứng gà sao lại có mùi của cua?”
Tô Tiếu Tiếu múc một thìa đút cho anh một miếng: “Không phải cua mà hơn hẳn cua, anh chưa từng ăn qua sao?”
Vị giác của Hàn Thành hoàn toàn bị mở ra, mùi chua của giấm lâu năm phối với vị của gừng và trứng gà còn không phải là vị của cua ngâm dấm sao? Vị này quá đặc biệt cũng quá ngon rồi: “Cơm hôm nay đủ không?”
Tô Tiếu Tiếu: “Bao đủ, khuyết điểm duy nhất của món này đại khái là quá tốn cơm đi.”
Hàn Thành xoa đầu vợ: “Tiếu Tiếu, em đúng là một đầu bếp có thiên phú dị bẩm, em không mở quán ăn thật sự đáng tiếc đấy.”
Tô Tiếu Tiếu gật đầu: “Em cũng cảm thấy như vậy, sau này có cơ hội em nhất định sẽ mở một quán ăn, nhưng em chỉ viết công thức cho người khác đi nấu thôi, chứ làm nhiều đồ ăn như vậy thật sự quá vất vả.”
Hàn Thành cảm thấy áy náy: “Nếu quá vất vả vậy ăn một bữa ở nhà ăn cũng không sao, em nói với anh sớm một chút để anh đóng gói mang về là được.”
Trước đây phần lớn thời gian của anh đều ăn ở nhà ăn, ở nhà rất ít khi nhóm bếp.
Tô Tiếu Tiếu: “Làm cho gia đình ăn còn được, còn làm cho một đống khách ăn thì em chịu không thấu, đi gọi lũ trẻ về nhà ăn cơm thôi.”
Hàn Thành còn chưa ra khỏi cửa thì đám trẻ đã trở về đúng giờ cơm.
Giọng nói của Cơm Nắm luôn lớn nhất: “Mẹ ơi, bọn con về rồi ạ, bọn con đào được siêu nhiều giun to, không phải giun nhỏ ở trong vườn rau của chúng ta đâu, ế, mùi gì mà thơm thế nhỉ? Mẹ ơi, nay không mua cua mà, sao có hơi giống mùi cua nhỉ?”
Tô Tiếu Tiếu nhéo cái mũi của Cơm Nắm: “Chỉ có mũi con là thính nhất, món này tên là trứng xào cà chua, mau đi rửa tay ăn cơm nào.”
Tuy rằng hôm nay chỉ có một món nhưng bụng của cả gia đình đều được lấp đến căng đầy, đặc biệt là Bánh Đậu nhỏ, cậu bé rất ít khi thích món nào như vậy, lần trước ăn nhiều như vậy vẫn là thịt hấp lòng trắng trứng muối.
Cơm Nắm nhỏ bắt đầu tuyên bố: “Con xin tuyên bố, món ngon số một hôm nay đổi thành trứng xào cà chua ngon hơn cả cua!”

Sau bữa cơm, ba đứa trẻ lấy giun đã đào được cho Hoa Hoa và Cháo Bột Mì Cơm ăn.
Giun to mà Cơm Nắm nói thật sự to, phải thô cỡ ngón tay như vậy, còn lớn hơn cả cá chạch, cả mình đen thui bò chậm rãi trên mặt đất còn để lại một đường dịch nhầy, Trụ Tử nhỏ dùng xẻng xắt nó thành nhiều đoạn, nói giun quá lớn cần chia ra như vậy gà mới dễ ăn. Tô Tiếu Tiếu nhìn thấy con giun biến thành nhiều khúc còn đang giãy dụa vừa sợ vừa buồn ói, da gà da vịt nổi đầy người, giun nhỏ cô còn có thể miễn cưỡng nhịn được, chứ loại giun to ngang con ốc sên này còn kinh hơn cả sâu lông, cô liếc mắt nhanh chóng chuồn về phòng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận