Thập Niên 70: Mẹ Kế Nuôi Con

Chương 353: Khác biệt

Triệu Tiên Phong bảo: “Toàn bộ quân khu có nhà nào không có mấy đứa trẻ? Nhà mình có mỗi một đứa, có thể hài lòng được sao?”
Châu Ngọc Hoa lập tức đưa ra ví dụ cho anh ta: “Nhã Lệ không phải người ở quân khu chúng ta sao? Không phải người ta cũng chỉ có mỗi một đứa thôi sao? Dù sao em cũng không sinh đâu, muốn sinh anh tự đi mà sinh” Triệu Tiên Phong nắm cằm cô ta, nghiến răng nghiến lợi bảo: “Bà vợ như em phản rồi phải không, nếu như anh có thể đẻ còn cần cầu em làm gì?”
“Đau!” Châu Ngọc Hoa vỗ vào tay anh ta, trừng mắt nhìn: “Buông tay!”
Triệu Tiên Phong buông lỏng tay: “Anh không dùng sức mà, đau thật sao?”
Châu Ngọc Hoa duỗi tay nhéo lỗ tai anh ta, Triệu Tiên Phong đau đến kêu oai oái: “Đau đau đau, buông tay!” Đám trẻ nhìn qua bên này, Châu Ngọc Hoa buông tay như không có việc gì, còn thuận tiện xoa lỗ tai của Triệu
Tiên Phong, cười với đám trẻ bằng bộ mặt hiền từ: “Các con, đi lấy đồ ăn ở mâm đựng trái cây đi, thích ăn cái gì thì lấy cái đó”
Triệu Tiên Phong dùng sức nghiến răng, sáp tới nhỏ giọng bảo: “Tối nay xem anh thu phục em thế nào!” Châu Ngọc Hoa lại dùng tay đánh anh ta.
Cá Nhỏ dẫn các bạn đi lấy đồ ăn, đám trẻ cũng không tham lam mà chỉ lấy một viên kẹo hoặc là một cái bánh, Bánh Đậu nhỏ cong đôi mắt lại, vỗ cặp sách gà con của mình: “Em không cần, dì Châu đã đựng cho em rất nhiều
rồi.
Cá Nhỏ vẫn nhét vào tay cậu bé một cái bánh quy: “Tết mới có nhiều đồ ăn ngon như vậy, qua năm rồi sẽ không còn nữa đâu, có đồ ăn thì em phải mau ăn chứ!”
Mấy đứa trẻ vui vẻ ăn đồ ăn vặt và nói chuyện một lúc, thấy thời gian không còn sớm nữa, Cơm Nắm nhỏ bảo: “Cá Nhỏ đi nào, đi chúc tết cha mẹ anh đi, buổi trưa ở nhà anh ăn cơm, mẹ anh muốn nấu La Hán Trai gì đó,
nghe nói rất ngon đó, bọn anh cũng chưa từng ăn lần nào”
Cá Nhỏ mang vẻ mặt ngưỡng mộ: “Dì Tô làm gì cũng ngon hết, mà La Hán Trai là cái gì?”
Mấy đứa trẻ lắc đầu: “Không biết, đây cũng là lần đầu bọn anh ăn”
Cá Nhỏ quay đầu hỏi Châu Ngọc Hoa: “Mẹ ơi, buổi trưa nhà chúng ta ăn gì ạ?”
Châu Ngọc Hoa còn đang thầm phân cao thấp với Triệu Tiên Phong: “Hôm nay ăn củ cải trắng”
Cá Nhỏ vừa nghe lập tức nắm tay bạn nhỏ: “Vậy con không ăn củ cải trắng đâu, con muốn đến nhà dì Tô ăn La Hán Trai, đi đi đi, chúng ta mau đi thôi”
Triệu Tiên Phong vớt thằng con trai lại ôm trong lòng: “Không cho phép đi, trong nhà vất vả lắm mới náo nhiệt như vậy, Đại Bảo, Tiểu Bảo, Cơm Nắm và Bánh Đậu nhỏ, mấy đứa ở lại ăn cơm trưa rồi đi sau, trong nhà các cháu còn có Bánh Bao nhỏ và Bánh Trôi nhỏ, các cháu ở lại với chú Triệu đi
Bốn đứa trẻ anh nhìn em em nhìn anh không hẹn mà cùng lắc đầu, Cơm Nắm nói: “Chú Triệu, hôm nay cha cháu phải đi trực ca, trong nhà chỉ có một mình mẹ cháu bận làm không xuể, bọn cháu phải về nhà giúp mẹ chăm em
trai em gái.
Ba đứa trẻ khác đều không ngừng gật đầu, là như vậy không sai, không phải bọn trẻ không muốn ở lại ăn củ cải trắng muốn ăn La Hán Trai nhà mình hơn, mà là vì muốn giúp Tô Tiếu Tiếu trông em trai em gái! Châu Ngọc Hoa vừa cười vừa nói với lũ trẻ: “La Hán Trai chính là củ cải trắng đó, ăn ở đâu chả như nhau. Ba đứa trẻ không muốn đả thương trái tim của dì Châu nên ngậm miệng không nói gì, chỉ có Bánh Đậu nhỏ vẫn
chưa hiểu cái gì gọi là nhân tình khôn khéo mới nghiêm túc không đồng ý, thể hiện quan điểm của mình: “Món mẹ cháu nấu ngon nhất, mẹ cháu làm gì cũng ngon nhất!”
Châu Ngọc Hoa cúi người nắn gương mặt nhỏ xinh xắn của cậu bé: “Cháu cũng chưa từng ăn đồ dì Châu làm, sao
biết không ngon chứ?”
Bánh Đậu nhỏ chớp mắt: “Dì Châu, cháu cũng không nói đồ dì làm không ngon mà, cháu cũng chưa từng ăn qua
nhưng cháu thích món mà mẹ cháu nấu cơ.
Châu Ngọc Hoa: “”
י
Được rồi, tài nghệ của Tô Tiếu Tiếu quả thật tốt hơn cô ta quá nhiều.
Triệu Tiên Phong vốn còn dự định gom lũ trẻ nhà Hàn Thành qua cho náo nhiệt lại thành trộm gà không được
còn mất một nắm thóc, ngay cả con trai mình cũng bị bốn đứa trẻ kéo chạy mất, trong nhà chỉ còn lại hai người là anh ta và Châu Ngọc Hoa lại càng lạnh lẽo hơn, mà cũng không phải, hai vợ chồng đấu nhau lại càng không cần kiêng dè hơn, ngược lại cũng rất náo nhiệt.
Khi rời đi, Châu Ngọc Hoa còn nhét vào trong cặp sách gà con của Bánh Đậu nhỏ bốn cái lì xì, nói là của cô ta và chú Triệu cho đôi long phụng thai, kêu Bánh Đậu nhỏ giúp mang về.
Phong tục bên này thường đều là như vậy, trong nhà có mấy đứa trẻ, năm mới gặp được đứa nào trong số đó thì đưa lì xì kêu cậu bé mang về nhà đưa cho những anh chị em khác, bằng không sẽ bị nói là thiên vị.
1026 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận